Nhìn thấy vẻ mặt sợ hãi của Thiệu Ny, trong lòng Lâm Đình lại cực kỳ đắc ý.
"Cô đứng ngây người ở đó làm gì? Mau cởϊ qυầи áo ra, nếu không tôi đánh cô!", Lâm Đình tiếp tục uy hϊếp.
Mặc dù Lâm Đình cũng biết làm như vậy quả thật có chút hèn hạ, nhưng cũng coi như là thu lại chút lợi tức cho tổ tiên của mình. Phải biết bây giờ thôn Đào Hoa cách thị trấn rất xa, quan trọng nhất là giao thông đi lại cũng rất bất tiện. Về phần thôn Hà Hoa thì nằm ngay cạnh đường tỉnh lộ, giao thông thuận tiện hơn thôn Đào Hoa rất nhiều. Bằng không, hôm qua, khi Lâm Đình và Trương Tuệ trở về từ thị trấn, cũng không cần xuống xe buýt, đi bộ hơn mười dặm mới về đến thôn.
Mặc dù Thiệu Ny miệng nói đồng ý cởi đồ, nhưng thực tế hai tay cô ta đang giữ chặt quần áo của mình, không hề cử động.
Lâm Đình thấy vậy, lần nữa giơ lên hòn đá trong tay, mang theo vẻ uy hϊếp vô cùng rõ ràng.
Thiệu Ny lại giằng co một lát, cuối cùng cắn răng một cái, lúc này mới cởϊ qυầи áo.
Rất nhanh, một cơ thể cực kỳ khỏe khoắn, làn da màu lúa mạch từ trong ra ngoài xuất hiện trước mặt Lâm Đình, đây là lần đầu tiên Lâm Đình nhìn thấy dáng người quả lê như vậy.
Nếu anh nhớ không lầm, đây là dáng người rất thịnh hành trong thời gian trước.
Không thể không nói, Thiệu Ny không hổ là con gái của trưởng thôn, tuy rằng không được trắng trẻo, nhưng dáng người cân đối, làn da vô cùng săn chắc, đàn hồi.
"Ngây ra đó làm gì? Cởi hết!"
Lâm Đình đang thích thú quan sát thì thấy Thiệu Ny dừng tay khi chỉ còn lại bộ đồ lót.
Lâm Đình có thể chịu đựng được tình huống này sao? Hiển nhiên là không thểt
Dưới sự thúc giục của anh, Thiệu Ny cuối cùng cũng vượt qua được tầng xấu hổ cuối cùng của mình, đầu tiên là để lộ ra bộ ngực sữa, sau đó kẹp chặt hai chân, nhưng cuối cùng vẫn cởi sạch quần áo trên người.
Hai cánh tay của Thiệu Ny, một tay che lại phía trước bộ ngực sữa, cho dù có thêm một cánh tay nữa cũng chỉ có thể che được chưa đến một phần ba. Một tay còn lại trực tiếp che lại phía dưới của mình, nhưng một phần rừng rậm vẫn lộ ra bên ngoài.
Tố chất thân thể của Lâm Đình bây giờ vô cùng tốt, thị giác và thính giác cũng mạnh hơn trước rất nhiều.
Khoảnh khắc Thiệu Ny vừa cởϊ qυầи lót của mình, thật ra Lâm Đình đã thấy.
Chỉ nhìn qua, Lâm Đình liền tin chắc Thiệu Ny tám phần là một mảnh đất hoang chưa được khai phát!
Tất nhiên, rốt cuộc có phải thật hay không thì sau khi chân chính nếm thử mới có thể biết được.
Nghĩ đến đây, l*иg ngực Lâm Đình bất giác phập phồng.
"Anh nhìn kỹ rồi sao?", mặt Thiệu Ny đỏ bừng, cảm thấy vô cùng tủi thân, nhục nhã. .
TruyenHDThấy vậy, Lâm Đình lại có vẻ không muốn buông tha.
"Cô che cái gì? Bỏ tay ra, nếu không tôi có thể nghi ngờ nơi mà tay cô che lại chính là nơi yêu tỉnh trong núi không biến ra được!", Lâm Đình tiếp tục nói ra lời lẽ nghiêm khắc, chính nghĩa.
Lần này, Thiệu Ny thật sự là có suy nghĩ muốn liều mạng với Lâm Đình.