Chương 11: Người cũ trở về (5)

Đối với phản ứng của Nam Sanh, Cung Cẩm Thừa thực vừa lòng.

Tả Ý trừng lớn hai mắt, tâm đau đớn, cho dù là cô giãy giụa một chút, hắn đều sẽ không đau như vậy, nhưng mà cô chẳng những không có đẩy ra ngược lại là ôm hắn, nếu như không phải tự nguyện thì cô lại như thế nào chủ động đón ý hùa.

Oanh —— một chút hắn đầu như là nổ tung, Tả Ý chậm rãi đứng dậy, thất tha thất thểu đi ra khỏi phòng, hắn thật sự vô thức chậm rãi đi xuống, hắn sợ chính mình sẽ mất khống chế.

Ở cánh cửa vừa mới đóng lại, Nam Sanh ngăn nước mắt không được rơi, cô cùng anh thật sự kết thúc! Hết thảy đều kết thúc! Nhìn bóng dáng anh tiêu điều rời đi, đau lòng vô cùng, cô dùng sức đẩy người nam nhân ra.

“Như thế nào, người yêu đi rồi, liền như vậy gấp không chờ nổi muốn đẩy tôi ra?” Nam nhân cũng không có nhã hứng.

Nam Sanh biết tính tình người đàn ông này, chịu đựng nước mắt, đôi tay để ở trước ngực hắn, “Anh không phải là tại đây muốn tôi! Như thế nào, không cần tôi mặc bộ quần áo kia sao?”

Cung Cẩm Thừa trong mắt xẹt qua sóng to gió lớn, hắn một tay đem cô kéo, động tác rất là thô lỗ, Nam Sanh một đường bị hắn túm đi, cô cơ hồ theo không kịp, biết hắn tức giận, chính mình cũng không biết vì cái gì muốn chọc giận hắn.

Đêm nay trở về Cung Cẩm Thừa đem Nam Sanh tra tấn chết khϊếp. Mấy ngày liền, người đàn ông đều là biến đổi biện pháp tra tấn cô.

*

Hôm nay Nam Sanh tan tầm chuẩn bị tới bệnh viện, mới ra khỏi sảnh công ty , liền thấy Tả Ý chờ ở nơi đó, lần trước ở quán bar cô đều không có tâm trạng nhìn anh, hiện tại anh thành thục rất nhiều, vẫn là khí phách hăng hái như vậy, vẫn là ánh mặt trời.

Nhìn đến cô, Tả Ý đi lên trước, “A Sanh!” Giọng nói của anh vẫn là dễ nghe như ngày xưa.

Nam Sanh đối người nam nhân gật gật đầu, muốn nói dối anh đi ngồi xe bus, cánh tay lại bị Tả Ý giữ chặt, “Chúng ta tâm sự!!”

Nam Sanh không nghĩ cùng anh dây dưa, nhưng trước sau muốn đối mặt! Có một số việc cần nói, cô cũng muốn xác nhận rõ ràng, đi theo Tả Ý lên xe.

Quán cà phê, Nam Sanh khuấy cà phê, hai người vẫn luôn trầm mặc, cuối cùng vẫn là Tả Ý mở miệng trước.

“Em… Như thế nào sẽ cùng Cung Cẩm Thừa có liên quan?”

Động tác khuấy cà phê của Nam Sanh đột nhiên dừng lại, cô nên như thế nào nói với anh đây?

“Anh như thế nào đã trở lại?” Cô không có trả lời người đối diện mà là nói đi đề tài khác.

“Anh……” Tả Ý không biết nói chuyện này với cô như thế nào, lúc trước biến mất, chính hắn đều bất lực.

“Thực xin lỗi, A Sanh, hiện tại anh đã trở về, anh sẽ đối xử thật tốt với em.” Tả Ý lập tức giữ tay cô.

Nam Sanh tránh né anh, “Anh nên biết, em đã không còn là Nam Sanh như lúc trước.”

Tả Ý lại lần nữa bắt được tay Nam Sanh, không cho cô tránh thoát, “Vì cái gì? Chúng ta còn có thể giống như trước đây……”

“Không giống nhau.” Nam Sanh đánh gãy lời anh, “Lúc trước vì cái gì không nói một tiếng liền biến mất?” Cô vẫn luôn nhẫn nhịn nước mắt, nhưng hiện tại nàng nhịn không nổi, nước mắt theo gương mặt chảy xuống.

“Anh lúc trước cũng là không thể làm gì khác, là ba anh thừa dịp lúc anh ngủ đem ra nước ngoài, lúc bản thân tỉnh lại đã ở nước Mỹ, khi đó anh liền muốn liên hệ với em, nhưng là những người đó tịch thu hết mọi thứ liên lạc, anh căn bản là liên hệ không được.” Hắn nói thực vội vàng, chính là sợ cô không tin.

Nam Sanh bỗng nhiên ngẩng đầu, đúng vậy! Hắn là người thừa kế chính thống của gia tộc, khẳng định sẽ được bồi dưỡng toàn lực, mà ba Tả Ý lại không muốn cô cùng anh có liên hệ! Chuyện đó đều đã không quan trọng, cô rời ánh mắt rút tay chính mình thoát khỏi bàn tay kia, “Liền cho là như vậy, chúng ta cũng không có khả năng.”