- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Xuyên Không
- Cương Thi Gia Tộc Trung Duy Nhất Nhân Loại
- Chương 3
Cương Thi Gia Tộc Trung Duy Nhất Nhân Loại
Chương 3
Đi hay là không đây?
Đi tới, thì giống như là sủng vật bị gọi đến, làm sao mà cam lòng cho được.
Mà nếu không đi… Soviet liếc mắt nhìn đám “người” mắt vàng phía sau vị “tộc trưởng” một cái, ý niệm kia liền cấp tốc xẹp xuống.
Hắn căn bản không có lấy một chỗ để trốn đi. Cho nên yên lặng cắn môi một cái, cuối cùng Soviet cũng phải chậm rãi đi tới một bước coi như dò xét.
Cũng bởi vì Soviet cứ đứng bất động thanh sắc, nên trong ánh mắt cái vị đội mũ kia trước đó vài giây có vẻ hơi hơi nổi giận, nhưng ngay lúc nhìn thấy Soviet chậm rãi cử động, ý vị nổi giận kia liền dịu đi đôi chút. Hai tay y vòng trước ngực, đầu hơi thấp xuống, trong miệng lại bắt đầu hô nhẹ mấy tiếng “Hou hou! Hou hou hou!”
Tiếng hô lúc nhanh lúc chậm, sau đó đột nhiên ngón tay lại chỉa ra ngoắc ngoắc.
Ngươi còn đưa ngón tay ngoắc ngoắc làm gì nữa nha?
Coi như là triệu hoán khẩu hồ đi, thì một lần cũng là đủ rồi, còn cần gì phải kèm theo động tác để nhắc nhở a?
Chính là tốc độ tiếng hô kia hoàn toàn là từ động tác của Soviet mà ra. Soviet bước nhanh một chút, tiếng hô liền chậm một chút, phảng phất như đang nói “Đúng! Chính là như vậy!”. Bước chân của hắn chậm một chút, tiếng hô kia liền gấp gáp thêm chút, phảng phất như đang nói “Ngoan, như lúc trước vậy, nhanh lên một chút!”
Loại chuyện này tưởng tượng ra thôi đã thấy không có một chút tốt đẹp.
Soviet tiếp tục yên lặng đem cái ý nghĩ kháng nghị yêu cầu của “người” kia nuốt xuống bụng, hắn là tù binh, nên phải nhẫn nại, nhẫn nại nha.
Chỉ là.. Cho dù có là tù binh cũng sẽ có lúc nổi giận chứ!
Soviet đứng lại, hơi thở nặng nề, ngẩng đầu lên liền nhìn thấy trước mắt, khoảng cách giữa hắn với tộc trưởng cương thi kia vẫn như cũ, không ngắn thêm một chút nào.
Hắn không thể không đi, vì ban đầu hắn đã quyết định hướng về phía “người” kia mà đi tới. Lúc ở phía sau lúc nào cũng nghĩ tới chuyện nhân quyền này nọ, cũng có cố ý tăng tốc mà đi theo. Nhưng đến khi hắn nghĩ đến chuyện nên đối mặt với “người” kia như thế nào, khoảng cách cứ thế liền giãn ra xa. Bởi vì hắn cúi đầu mà đi, nên ban đầu thấy trước mắt là một đôi giày rách nát, lát sau, đôi giày biến khỏi tầm mắt.
Soviet ngẩng đầu lên ngay lúc “người” kia hơi nhếch miệng, lộ ra mấy cái răng nguyên vẹn. Răng nguyên vẹn, là răng nguyên vẹn a, thật là một chuyện hết sức bất ngờ. Lúc trước chỉ nhìn thấy mấy hàm răng lơ thơ vài chiếc, đột nhiên nhìn thấy một hàm răng hoàn chỉnh, chẳng hiểu vì sao Soviet có chút cảm giác thân thiết. Nhưng đó không phải là trọng điểm nha. Mà trọng điểm là “người” kia hiện tại sau khi khẽ mỉm cười một cái hết sức nhẹ nhàng mềm mỏng, lại rống lên một tiếng, ngón tay hướng về phía hắn lại ngoắc ngoắc.
Ý kia là đang nói “Sủng vật! Ngoan! Lại đây nào!”
Thời điểm này, ý tứ đã rõ ràng như vậy rồi. Nhưng Soviet không vội vàng đi tới. Hắn vẫn như trước nhẫn nại duy trì cảnh giác cao độ, đến khi ánh mắt quen thuộc của “người” kia lóe lên tia nổi giận, hắn mới không cam tâm không nguyện tình mà bước ra một bước
Thế nhưng… hắn chỉ có thể chịu đựng một lần, hai lần, ba lần. Đến lần thứ tư, với cái loại tình huống lặp lại này, cho dù trong lòng đã âm thầm đọc một trăm lần chữ “nhẫn nại”, hắn cũng không thèm di chuyển nữa.
“Hou! Hou hou”! Tộc trưởng cương thi lớn tiếng rống lên một cái. Ngón tay lại nhanh chóng ngoắc ngoảy, ý kia rất rõ ràng một nghĩa “lại đây”.
Bắt đầu tức giận rồi đây. Soviet không nhìn về phía bên kia, trầm mặc cúi đầu. Thân hình bất động không phát ra bất cứ âm thanh lời nói nào. Nhưng cho dù có tức giận, hắn cũng không đến mức ngu ngốc mà xông lên đánh bạo một trận để cho cái mạng nhỏ của mình đi tong. ( Đó là đương nhiên, kết quả là ai bị hành hung không cần nói cũng biết trước được). Bất quá, bây giờ có nghĩ được như thế thì cũng cách chuyện xong đời không nhiều lắm rồi. Lúc tỉnh táo mà nghĩ ngợi, thanh âm kia đã từ một người phẫn nộ mà kéo theo cả tập thể rống lên.
“Hou hou hou!”
“Hou hou hou!”
Âm thanh rất vang, rất chấn động, lỗ tai của hắn không biết vì sao lúc trước đã chịu qua cảnh bị dày vò, lần này dưới cường độ đề-xi-ben cực đại như thế vẫn có thể nghe thấy. Đương nhiên nếu như có thể, hắn tình nguyện không nghe thấy nha.
Từ một người gào lên mà biến thành cả tập thể gầm rống, chính là nói phẫn nộ của “người” kia đã đến cực hạn rồi a,cho nên mới ảnh hưởng đến tâm tình của đám “người” còn lại nhanh như thế.
Mà cái đám “người” phía sau kia nổi giận thì chính là hắn xui xẻo rồi.
Thời điểm như này, hắn vẫn còn tỉnh táo nghĩ được, cư nhiên thấy bội phục chính mình a. Trước đây, tuy rằng lúc chơi game có người nói hắn là loại có lý trí có đầu óc tỉnh táo, cũng chỉ nghĩ là lời nói đùa, nhưng hiện tại thì thật đúng nha.
Nhưng mà hiện tại đang có một vấn đề cấp bách bày ra trước mặt hắn a. Hay là hắn đi làm cái món đồ chơi để an ủi mặc cho “người” kia muốn cấu xé ra sao thì tùy nha? Vẫn là cứ thử một chút đi, biết đâu chừng lại xuyên qua thêm lần nữa.
Bất quá mọi chuyện lại rất tốt, lần này không cần Soviet lựa chọn. Chính vì cái vị đội mũ kia nhịn không được lại rống lên hai tiếng, hiển nhiên là kiên trì đã đến mức tận cùng. Con mắt y hơi híp lại, tay lại miễn cưỡng vung lên. Một khắc trước đám “người” nhao nhao phẫn nộ gầm rống, khắc sau lập tức câm miệng, trong nháy mắt yên tĩnh hoàn toàn.
Vị đội mũ có chút thỏa mãn, khóe miệng giật giật, cứ như cũ cúi đầu hệt một loại sinh vật kì quái, chủ động bước về trước một bước, chân trái đi đầu, chân phải theo sát gót. Người bình thường hành tẩu có phần lưu loát, động tác của y có vẻ cực kì cứng ngắc. Tuy vậy, tốc độ không bị ảnh hưởng là mấy. Lúc Soviet hai mươi bước nhanh, ba mươi bước chậm, y cũng chỉ lập lại hai động tác chân trái chân phải mà đi.
Nhưng dù y chỉ lập lại có hai động tác, y cùng Soviet vẫn là cách nhau một khoảng, bất quá so với mấy lần trước Soviet đã muốn đến gần y hơn. Dù sao thì y cũng cao hơn Soviet một cái đầu, đến nỗi với tầm mắt của y cũng chỉ thấy được đỉnh đầu Soviet, ngoài ra cái gì cũng không thấy.
Mũi của y bỗng giật giật, tiếp theo đó trong ánh mắt rõ ràng lộ ra thần sắc sung sướиɠ. Soviet trên người không có mùi vị đặc trưng, thật ra nếu nói có, thì cũng chỉ có mùi thơm ngát của sữa tắm. Mà hình như đối với vị đội mũ, mùi vị này tuyệt đối là loại y thư thích.
Khẽ khàng hít vào, “người” kia hơi gật gật đầu.
Tay của y sau đó dùng tốc độ cực nhanh hướng về phía Soviet định đè đầu xuống, được một nửa, tay đột nhiên bị Soviet ngăn lại. Y nhìn nhìn bàn tay chính mình đang có một bàn tay đầy móng bắt lấy, ánh mắt kì dị chợt lóe lên chút chần chờ. Thần tình kia cũng chỉ lóe lên rồi mất đi. Mà nương theo tia chần chừ yếu ớt dần, bàn tay kia rốt cục cũng rơi xuống nhưng là chậm hơn rất nhiều. Thậm chí bởi quá mức khắc chế mà thứ tiếng ma sát thân thể “khách khách” lại vang lên rõ ràng. Một phút sau, bàn tay của y đã chiễm chệ trên đầu Soviet.
Tóc Soviet thật nhiều, lại có màu vàng kim, mà sợi tóc so với người bình thường có phần mỏng nhỏ hơn. Nếu mấy ngày không gội đầu, tóc kia nhìn quá có vẻ hơi bẩn, thậm chí bết lại. Nhưng mà trước khi xuyên qua đã gội đầu xong, bay giờ hẳn là mềm mại cực kì.
Lúc vị đội mũ kia đặt trên đầu Soviet, y hơi ngẩn người, một cỗ nhiệt âm ấm tựa hồ muốn phỏng tay truyền tới da bàn tay y. Loại cảm giác này thoạt tiên khiến y có phản ứng muốn bỏ tay ra, nhưng rất nhanh, sự tình bất động thanh sắc khiến hắn tận lực khắc chế kích động lại. Qua một lúc sau, bình tĩnh nhận ra cỗ nhiệt kia không làm thương tổn đến y, nhái mắt trong mắt tư vị sung sướиɠ tràn ra dày đặc. Y thử động đậy vò vò mớ tóc rơi rối, cảm giác mềm mại thinh thích, mớ tóc còn theo động tác của y mà đung đưa.
Tâm tình tực hồ quá mức tốt đẹp, y liền gật gật đầu.
Lời tác giả muốn nói: Này kì thực chính là cương thi tộc trưởng đang khám phá sủng vật của hắn a.
Rõ ràng là có thể tỏ ra vui vẻ khúc chiết, an an ổn ổn, hà cớ gì lại phải sang chảnh mà tỏ ra vất vả dài dòng như thế, là tại sao nha?
Tỉ mỉ suy nghĩ một chút, này là bởi không có ai cổ vũ.
Các người muốn có cái nhìn mới không nha?
Nếu muốn, hẳn là không nên cho xuất hiện mấy đoạn dài dòng, để cho câu chuyện an an ổn ổn đi chứ ha?
Hiểu chứ hiểu chứ:”)
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Xuyên Không
- Cương Thi Gia Tộc Trung Duy Nhất Nhân Loại
- Chương 3