Thời điểm mang thai Tề Nhạc Nhạc rất lo lắng, bởi vì cậu sợ khi đứa bé sinh ra sẽ có mùi tin tức tố kỳ quái.
Dù sao ba ba của tiểu bảo bảo cũng là có tin tức tố mùi ớt, mà cha lại có tin tức tố mùi chanh.
Đột nhiên, Tề Nhạc Nhạc từ trong mộng tỉnh lại. Bụng của cậu bây giờ đã rất lớn rồi, thế nhưng thời kỳ mang thai Omega thường vẫn rất gầy yếu, chân tay so với bụng cậu đều có sự khác biệt rất rõ ràng.
“Gặp ác mộng sao?” Việt Diêm cảm nhận được động tác của Omega, đứng dậy rót nước rồi an ủi cậu.
Tề Nhạc Nhạc lau đi mồ hôi trên trán, cậu vẫn còn đang trong giấc mơ chưa hoàn toàn thoát ra ngoài, “Em…em mơ thấy tin tức tố của con chúng ta là mùi gà rán!” Tề Nhạc Nhạc kích động cầm lấy tay Việt Diêm.
Tề Nhạc Nhạc rất ít khi kích động như thế này, thế nhưng lúc này cậu lại bị một giấc mơ buồn cười làm cho khẩn trương lo lắng.
“Sẽ không, Nhạc Nhạc.” Việt Diêm hôn một cá lên trán Tề Nhạc Nhạc, an ủi Omega.
Tề Nhạc Nhạc cũng biết theo lý thuyết thì tin tức tố của con cái sẽ không di truyền, cho nên đứa bé căn bản không có khả năng sẽ có tin tức tố tương đồng với bọn họ, càng không phải nói đến mùi tin tức tố mà Tề Nhạc Nhạc đã mơ thấy kia.
Thế nhưng Tề Nhạc Nhạc bây giờ đã chìm sâu vào giấc mơ của mình, có thể là do trong thời kỳ mang thai nên nội tiết bên trong bị ảnh hưởng, cũng có thể là do sắp đến ngày sinh nên khó tránh khỏi có một ít lo lắng. Cậu cuống quýt cầm lấy tay Alpha của mình, âm thanh mang theo một chút nức nở nói: “Làm sao bây giờ a, Việt Diêm…”
“Nếu thật sự là mùi này thì sau này con chúng ta phải làm như thế nào bây giờ.”
“Con có thể trách em không? Nhỡ đâu lại bị người khác bắt nạt…”
Tề Nhạc Nhạc càng nói càng sốt ruột, thật giống như một giây sau đứa bé sẽ nhảy ra từ trong bụng mà trách cứ cậu.
Việt Diêm kiên nhẫn vỗ về Tề Nhạc Nhạc: “Nhạc Nhạc, không có chuyện gì. Ngoan, tin tưởng anh.”
“Coi như bảo bảo có mùi này, cũng không sao cả.”
“Có chúng ta bảo vệ con, không phải sợ.”
Tề Nhạc Nhạc được Việt Diêm an ủi, tâm tình cũng dần thả lỏng. Giấc mơ vừa rồi quá chân thật, trong một khoảng thời gian ngắn khiến Tề Nhạc Nhạc không phân biệt được đâu là thật đâu là ảo.
Thật ra cái vấn đề này vẫn luôn quanh quẩn trong đầu Tề Nhạc Nhạc, cậu biết tin tức tố sẽ không bị ảnh hưởng từ cha mẹ, thế nhưng vẫn không kiềm lòng được mà sợ hãi.
Sợ bé con sẽ giống như bản thân có tin tức tố kỳ quái, sợ bé con vì chuyện tin tức tố mà sẽ chịu ủy khuất bị bắt nạt.
Ngày thường Tề Nhạc Nhạc không có biểu hiện ra sự lo lắng của mình, thế nhưng càng đến gần ngày sinh, nỗi lo trong lòng cậu càng nghiêm trọng.
Cho tới hôm nay mơ thấy giấc mơ kìa liền bùng nổ.
Việt Diêm thả một ít tin tức tố của mình ra an ủi sự yếu đuối của Omega, tay cũng từng chút từng chút mà vuốt ve lưng của Tề Nhạc Nhạc.
Tề Nhạc Nhạc được Việt Diêm trấn an cũng từ từ chìm vào giấc ngủ.
***
Tề Nhạc Nhạc sinh ra hai tiểu bảo bối, một nữ Alpha và một nam Omega.
Cả hai nhà đều cảm thấy rất vui vẻ vì sự ra đời của hai đứa bé này, lúc kiểm tra thì chỉ có một nữ Alpha nhưng em trai Omega lại rất ngoan ngoãn trong bụng nên không có phát hiện ra.
Lần này làm nhóm phụ huynh sướиɠ đến phát điên rồi, một bảo bối liền biến thành hai bảo bối.
Mà chuyện Tề Nhạc Nhạc lo lắng cũng không xảy ra.
Rất may mắn là tin tức tố của hai đứa trẻ đều bình thường.
Đứa lớn là tin tức tố mùi trà xanh, nghe có vẻ rất ôn nhu không giống một Alpha cường thế.
Mà đứa nhỏ thì có tin tức tố mùi da(?)
Sau khi lớn lên, hai đứa nhỏ đều có tính cách rất trái ngược nhau. Chị gái Alpha tính tình thì mềm nhũn, mà em trai Omega lại giống như cha Alpha của mình làm việc gì cũng quyết đoán.
Tề Nhạc Nhạc cũng không biết tại sao lại nuôi ra chị gái lại tính cách mềm mại như vậy giống như một tiểu công chúa, mà em trai Omega lại bị cậu và Việt Diêm nuôi ra tính cách cường thế như vậy.
TOÀN VĂN HOÀN