Chương 19+20

Chương 19

Việt Thanh nhẹ nhàng liếʍ láp tuyến thể của Omega, ướŧ áŧ mà lại hơi dùng lực ở đầu lưỡi mang đến kí©h thí©ɧ thật lớn cho tiểu Omega.

Omega theo động tác liếʍ láp của Alpha mà run rẩy không ngừng, quá sung sướиɠ, Kỳ Ngọc chịu không nổi vì thế liền kéo Việt Thanh lại: “Việt Thanh… Không cần… Đừng liếʍ… Em… Em chịu không nổi.” Kỳ Ngọc cảm nhận được thân thể mình có biến hóa, cậu hiện tại rất khát khao được Alpha tiến vào, nhưng Alpha trước mắt lại không có chút hoang mang nào.

“Bảo bối, kiên nhẫn một lát, anh sợ sẽ làm em bị thương, ngoan.” Việt Thanh nhẹ nhàng hôn lên mặt của Kỳ Ngọc, một tay thì vuốt ve trấn an tiểu Omega.

***

Chương 20

Việt Thanh cũng rất khó chịu, hắn sớm đã có phản ứng. Nhưng giờ phút này hắn vẫn cố gắng nhẫn nại để khuếch trương cho Kỳ Ngọc.

“Có thể rồi, Việt Thanh, vào đi, xin anh đó.” Kỳ Ngọc duỗi tay ôm lấy cổ Việt Thanh.

Việt Thanh cảm thấy khuyếch trương đã đủ vì vậy liền đỡ người anh em của mình chậm rãi tiến vào. Sau khi đi vào Việt Thanh cảm nhận được bên trong Kỳ Ngọc rất nóng, Kỳ Ngọc vô lực mà tự mình di chuyển. Việt Thanh cúi đầu nhìn lỗ nhỏ của Kỳ Ngọc bị hắn căng ra, lỗ nhỏ hồng nhạt bị căng tới cực hạn trở nên có hơi trắng.

“A… Việt Thanh…” Kỳ Ngọc cảm nhận được Việt Thanh tiến vào cũng cảm nhận được rõ ràng hình dạng của Việt Thanh. Kỳ Ngọc bị tiến vào thì cảm nhận được một trận kɧoáı ©ảʍ, giờ phút này thân thể đang khát vọng cũng được tạm thời an ủi, nhưng không được bao lâu cậu lại muốn được an ủi hơn nữa, muốn bị mạnh mẽ tiến vào, mạnh mẽ xâm phạm.

Việt Thanh chờ đến lúc tiểu Omega đã thích ứng thì bắt đầu chậm rãi ra vào. Kỳ Ngọc duỗi tay bắt được tay Việt Thanh, đầu ngón tay cũng trở nên trắng bệch, Việt Thanh mang đến cho cậu kɧoáı ©ảʍ khiến cậu không tự giác mà há miệng, hai cái chân thon dài kẹp lấy eo Việt Thanh.

Việt Thanh bắt lấy mắt cá chân của Kỳ Ngọc đem cậu kéo đến trước người, địa phương mà hai người đang giao hợp càng thêm thân mật, Việt Thanh ôm lấy Kỳ Ngọc, đặt hai chân cậu lên vai mình.

“A… Sâu quá. Việt Thanh… Việt Thanh…” Kỳ Ngọc bị Việt Thanh kéo lại gần, tư thế này khiến cho Việt Thanh vào càng sâu, Kỳ Ngọc bất lực duỗi tay muốn kéo tay Việt Thanh nhưng thân thể vô lực, cánh tay chậm rãi rũ xuống.

Việt Thanh phát hiện động tác nhỏ của Kỳ Ngọc, buông lỏng mắt cá chân. Việt Thanh cong lưng không ngừng hôn tiểu Omega, nửa người trên động tác ôn nhu mà thân sĩ, hạ thân thì lại ngày càng thô lỗ mà dùng sức.

Trong phòng tràn ngập âm thanh thân thể va chạm vào nhau, Việt Thanh một lần lại một lần đâm vào Kỳ Ngọc, tay hai người nắm lấy nhau ngày càng chặt. Kỳ Ngọc bị đâm đến nỗi đầu ngón chân cũng nhịn không được mà cuộn tròn lại

“A… a… Việt Thanh… nhẹ chút… đau… Việt Thanh…” Kỳ Ngọc bị Việt Thanh đâm không ngừng rêи ɾỉ, cậu nhìn Alpha trước mắt nhịn không được xin tha.

Việt Thanh nghe tiểu Omega xin tha thì cười khẽ: “Tiểu Lật Tử, đau sao? Thật sự rất đau sao? Vậy anh dừng lại đây.” – một bên nói, một bên chậm rãi thả nhẹ động tác.

Kỳ Ngọc thấy động tác Việt thanh càng ngày càng chậm, cảm thấy chỗ sâu bên trong thân thể mình đang khát vọng lại không ngừng giãy giụa ngày càng nghiêm trọng, không tự chủ mà co rút tiểu huyệt của mình, “Việt Thanh… anh động đi, động đi mà…Ư..ư. Em không đau, em lừa anh… em ngứa… Việt Thanh…”

Kỳ Ngọc nhìn Alpha đang thờ ơ trước mắt, bên ngoài thì biết mình chọc hắn tức giận, nội tâm lại có chút ủy khuất, Omega ở kỳ phát tình có chút mềm mại.

Trước mắt, Alpha vẫn chưa có động tác dư thừa nào, chỉ là chậm rãi ra vào bên trong Kỳ Ngọc, động tác vừa chậm vừa nhẹ. Đối với tiểu Omega thì giờ phút này như một loại tra tấn vậy, làm cậu càng khó chịu càng thêm khát vọng bị dùng sức ra vào.

Kỳ Ngọc ủy khuất sắp rơi lệ, cậu biết mình mặc rắc rối rồi, Việt Thanh là bởi vì kỳ phát tình mới cùng cậu lên giường, đều là vì cậu, Việt Thanh mới miễn cưỡng chính mình.

Hiện tại Việt Thanh tức giận, Kỳ Ngọc cúng không biết dỗ như thế nào, cậu cảm thấy bản thân chính là một Omega vô sỉ lại đê tiện, vậy mà lại lợi dụng kỳ phát tình mà trói buộc Alpha.

Kỳ Ngọc càng nghĩ càng khổ sở nước mắt không ngừng chảy ra, cậu không nghĩ làm bản thân trở nên quá khó coi, vì thế buông lỏng tay Việt Thanh ra, hoảng loạn mà xoa nước mắt.