Chương 1 Kỳ Ngọc là một Omega dễ thương, ngọt ngào lại còn mềm mại, nhũ danh là Hạt Dẻ.
Từ nhỏ cậu đã luôn được người nhà nâng trong lòng bàn tay, diện mạo của cậu rất đáng yêu, thoạt nhìn rất dễ bắt nạt.
Đương nhiên, tiểu Omega của chúng ta chỉ là thoạt nhìn rất dễ bắt nạt.
Toàn bộ đại học M đều biết lúc mới khai giảng, tiểu Omega dễ thương này thế mà đánh nhau với một tên Alpha.
Không có ai nghĩ đến một Omega thoạt nhìn khá nhu nhược vậy mà sẽ đánh thắng một Alpha, cũng không có nhiều người nghĩ đến Omega này lại hung dữ như vậy.
Thế mà 2 tháng sau khi khai giảng, Omega này tuyên bố rằng mình thích Việt Thanh, một Alpha nổi tiếng ở đại học M.
Việt Thanh cả đời đều sẽ không quên được cảnh tượng Kỳ Ngọc thổ lộ với hắn trước một đống sinh viên.
Đôi mắt tròn của Kỳ Ngọc mở to, gắt gao nhìn Việt Thanh, thoạt nhìn một chút cũng sẽ không để bụng việc mình có thể bị Việt Thanh từ chối cũng không lo lắng việc mọi người vây quanh ngày càng đông.
Nhưng Việt Thanh lại thấy tay của Kỳ Ngọc đang nắm chặt, bởi vì Kỳ Ngọc dùng quá sức làm ngón tay hơi trắng bệch.
Kỳ Ngọc quá khẩn trương.
Khẩn trương đến nỗi cậu không nghe thấy mọi người xung quanh đang nói chuyện, cũng không nhìn thấy cảnh vật xung quanh Việt Thanh, cậu chỉ dám nhìn mặt của Việt Thanh.
—————————–
Tác giả có chuyện muốn nói:
Chào mọi người! Truyện mới, nhân vật mới! Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.
Chương 2“Mình sẽ bị từ chối sao?” Kỳ Ngọc nghĩ thầm.
Cậu đột nhiên nhớ tới ở nhà có một album ảnh mà trong đó toàn là ảnh của Việt Thanh.
Thời điểm vẫn còn học cao trung, trường học bọn bọ có một bức “tường học bá”, ảnh chụp của Việt Thanh được đặt ở ở vị trí đầu tiên, so với bất cứ Alpha hay Beta nào đều đẹp hơn.
Kỳ Ngọc yêu thầm Việt Thanh suốt 3 năm, suốt thời cấp ba, Kỳ Ngọc luôn lặng lẽ chú ý Việt Thanh.
Bọn họ không cùng một ban, thậm chí còn chẳng học cùng tầng.
Một người tầng 2, một người tầng 4, hôm nào mà có thể thấy mặt Việt Thanh là Kỳ Ngọc có thể vui cả ngày, sau đó buổi tối cậu sẽ lén lút viết vào nhật ký bảo bối của mình.
Lúc học cấp ba, Kỳ Ngọc rất nỗ lực, liều mạng mà học tập rồi xem xem Việt Thanh chọn đại học nào.
“Nếu mình với Việt Thanh cùng đỗ vào một trường đại học thì mình sẽ thổ lộ với hắn.” Kỳ Ngọc ngốc không ngừng tự khích lệ bản thân.
May mắn là ông trời chiếu cố cậu, cậu thật sự thi đỗ, trời mới biết khi cậu nhận được thư trúng tuyển của đại học M, cậu đã vui vẻ như thế nào.
—————
Việt Thanh nhìn Omega trước mặt mình, hắn biết tiểu Omega này, bọn họ học cùng một trường cấp ba. Cũng biết Omega này rõ ràng học tầng 2 thế mà lại thường xuyên gặp được cậu. Nhưng hắn không nghĩ đến một Omega đáng yêu như thế sẽ thích mình lại ở trường đại học thổ lộ với mình.
Trước mắt Omega này, hắn là bạn lữ cả đời của cậu. Nhưng giờ phút này, đối với Việt Thanh mà nói thì chỉ là một bạn cùng trường có diện mạo đáng yêu cộng với tin tức tố dễ ngửi mà thôi.
—————–
Tác giả có chuyện muốn nói:
Lần đầu tiên viết văn, hy vọng mọi người có thể cho ý kiến!