Chương 49

Nơi kia so bất kỳ địa phương nào bị đôi môi nóng bỏng ướŧ áŧ chính là không kiêng kị gì mà liếʍ láp, làm cho du͙© vọиɠ trong cậu dần dần dâng trào, hàm răng bén nhọn khẽ cắn làn da non mịn của cậu, đầu lưỡi linh hoạt bừa bãi trêu đùa du͙© vọиɠ của cậu, phảng phất như muốn đem cậu hòa tan…

Kɧoáı ©ảʍ bay thẳng đến đỉnh đầu cơ hồ đem toàn bộ lí trí Khải Nhạc thôn phệ.

Lưỡi Oropesa Seth ngoan cường ở chỗ kia của Khải Nhạc luyến tiếc không muốn rời, đầu mập mờ di chuyển, khi thì nhu hòa giống như chuồn chuồn lướt trên mặt nước, khi thì cuồng loạn giống như bão cát mãnh liệt, như muốn đem du͙© vọиɠ của Khải Nhạc bức bách đến gần như sụp đổ.

Đột nhiên, Oropesa Seth không hề báo trước đôi môi mãnh liệt dùng lực, đem toàn bộ lửa nóng của Khải Nhạc nhét vào trong miệng của mình.

“A…”

Hành động này khiến cho lưng Khải Nhạc cong lên, bật ra một tiếng rên khó chịu, đem toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn ra, thân thể gần như xụi lơ, bất lực run rẩy.

“Bội! Không… Muốn…”

Trong cơn kɧoáı ©ảʍ cực đỉnh làm cho đầu óc cậu trì hoãn, Khải Nhạc hướng Oropesa Seth cầu xin, thật tình cậu không biết rằng tiếng nói kia của mình càng khiến hắn càng thêm cao hứng.

"Là em hấp dẫn ta trước, nên phải gánh chịu hậu quả!”

Môi Oropesa Seth còn lưu lại tϊиɧ ɖϊ©h͙ khẽ liếʍ khóe môi Khải Nhạc, đưa mắt nhìn Khải Nhạc, con ngươi đen toát ra gần như toàn bộ sắc thái ham muốn, môi mỏng khiêu gợi kéo ra một nụ cười tà mê người.

“Khải! Hương vị của em thật ngọt, em biết không, ta hôm nay sẽ không dễ dàng bỏ qua cho em!”

Vừa dứt lời, không đợi Khải Nhạc phản ứng, môi Oropesa Seth như cuồng phong cuốn tới.

“Ưm-a..aaa…”

Nụ hôn thật sâu, môi lưỡi không ngừng triền miên, Khải Nhạc không còn sức để chống đỡ, chỉ có thể mở miệng tiếp nhận tình cảm tràn đầy mãnh liệt của Oropesa Seth, để mặc cho cái lưỡi linh hoạt ấm áp của hắn tùy ý liếʍ láp trong khoang miệng, lưỡi quấn quanh, cánh môi tiếp hợp lẫn nhau, hô hấp mê người cuốn lấy đối phương.

Ngực Khải Nhạc giống như đang bị lửa đốt, đốt hết dưỡng khí bên trong, khiến cho cậu cơ hồ hít thở cũng không thông. Não ở trong đầu đã bị du͙© vọиɠ che lấp, hiện lên một trạng thái trống rỗng.

Oropesa Seth cảm nhận được Khải Nhạc càng lúc hô hấp càng nặng, hắn buông cậu ra, sau đó đưa lưỡi ra liếʍ và hôn lên cái cằm gầy của cậu, lưỡi nóng bỏng tham lam mà hôn một đường từ trên xuống dưới, xương quai xanh mê người, đầu v* mê người, cái bụng bằng phẳng, đùi non mềm mại, chỗ nào hắn cũng để lại dấu vết hoan ái.

Đột nhiên, Oropesa Seth xoay ngược cơ thể Khải Nhạc (Lật úp, tư thế quen thuộc:v), đầu lưỡi nóng hổi không hề báo trước xâm nhập vào mật nguyệt.

“Không muốn ── không ──!”

Khải Nhạc cả kinh thở gấp, xúc cảm khác thường theo mẫn cảm nhất thời lan tràn khuếch tán đến toàn thân, ngay cả cậu còn chưa bao giờ đυ.ng đến địa phương kia, hiện tại lại bị người khác chạm vào không khỏi tê dại, theo phản xạ muốn khép hai chân lại.

“Khải! Thả lỏng, ta làm cái này là vì để cho em lát nữa sẽ không cảm thấy đau.”

Không để cho cậu có cơ hội kháng cự, hai tay Oropesa Seth dùng lực cường ngạnh vặn bung hai chân Khải Nhạc ra, tiếp tục cuồng nhiệt liếʍ láp, đầu lưỡi nóng bỏng không quan ngại gì mà ở giữa đùi Khải Nhạc liếʍ láp lấy.

Sau khi đã làm cho nơi kia đủ ướŧ áŧ không còn khô khốc như trước, Oropesa Seth ngẩng đầu, hai tay dùng lực ôm vòng eo mảnh khảnh của Khải Nhạc lên thở gấp nói:

“Khải! Ta muốn tiến vào!”

Oropesa Seth nghiêng thấp cơ thể hơn, gần sát phần lưng trơn bóng của Khải Nhạc, môi nóng rực phủ bên tai cậu, eo gầy gò bị đẩy về phía trước một cái, cự vật cực to lớn kiên quyết tiến thẳng vào mật huyệt Khải Nhạc, cảm nhận được bên trong da thịt non mềm quấn chặt lấy vật của hắn khiến cho hắn điên cuồng ham muốn.

“A… A…a..aaa…”

Địa phương bị tiến vào nóng đến khiến cho Khải Nhạc không chịu được, phía sau va chạm kịch liệt và rất nhanh, lần nữa dung nạp du͙© vọиɠ của Oropesa Seth, hắn chậm chạp rút ra, lại cuồng mãnh cắm vào, tất cả suy nghĩ trở thành một mảnh mơ hồ, chỉ có thể mặc cho vật kia tiết tấu mà đong đưa, bên tai vang lên âm thanh hoan ái dâʍ ɭσạи từ chỗ hai người giao hợp, làm cho người nghe cảm thấy xấu hổ tim cũng không ngừng đập mạnh…