Lúc này, Diệp Huyền đã lái xe vào trong thành phố.
"Anh Diệp!"
Trương Vãn Thanh không nhịn được hỏi: "Vừa rồi Tiêu Chiến Thần nói cái chết của Ngô Thiên Di tập đoàn Thiên Di có liên quan đến anh, là thật sao?”
"Cô thấy sao?"
Diệp Huyền mỉm cười hỏi ngược lại cô.
Đôi mắt xinh đẹp của Trương Vấn Thanh chớp chớp, nhẹ giọng nói: "Tôi không biết... Ngô Thiên Di đã từng làm rất nhiều chuyện xấu tổn thương đến người dân, cái chết của hắn là một chuyện tốt lớn đối với người dân."
Diệp Huyền nhìn vào mắt Trương Vãn Thanh, khóe miệng không khỏi khế mỉm cười: "Vấn Thanh, tôi phát hiện cô rất thông minh, tôi thật sự càng ngày càng tò mò. về cô.
Trương Vẫn Thanh cười tươi như hoa: "Vậy sau này chúng ta hẹn hò nhiều một chút, anh sẽ hiểu tôi hơn. Và tôi cũng muốn hiểu thêm về anh!"
Nói xong, Trương Vãn Thanh cúi đầu đỏ bừng mặt, tràn đầy thuần khiết như một nụ hoa sắp nở.
"Được! Về sau chúng ta sẽ hẹn hò nhiều hơn!"
Diệp Huyền mỉm cười đồng ý!
Sự chân thành và kiên định trong mắt anh làm cô lập tức tràn ngập sự mong đợi, cô mím môi gật đầu:
"Nói rồi nhé!"
Trên đường đi, hai người nói cười vui vẻ, tràn đây. mập mờ.
Mãi cho đến khi Diệp Huyền đưa Trương Văn Thanh đến cửa phòng khám, hắn mới buông bàn tay mảnh khảnh của cô ra.
"Anh Diệp, về nhà nhớ gửi tin nhắn cho tôi nhé."
Mặt mày Trương Vấn Thanh tràn đầy tình cảm, lưu luyến không rời nhìn Diệp Huyền rời đi, sau đó vui vẻ bước vào phòng khám.
"Cô Văn Thanh, thấy bộ dáng vui vẻ của cô, xem ra Diệp Huyền rất biết dỗ dành cô ha!"
Người lên tiếng chính là ông cụ nhà họ Lưu - Lưu Công Thiên!
Tối nay ông đến phòng khám tái khám. "Chào ông Lưu!"
Bị ông Lưu trêu chọc một chút, mặt Trương Vấn Thanh đỏ bừng vội vàng trở về phòng.
Lưu Công Thiên cười nói: "Bác sĩ Trương, nói thật, tôi thật sự rất ghen tị với cậu, cậu có thể có quan hệ tốt như vậy với Diệp Huyền!"
Trương Vũ Hà sống tới tuổi này đã rành đạo lý đối nhân xử thế, làm sao có thể không nghe ra hàm ý sâu xa trong lời nói của Lưu Công Thiên?
Lưu Công Thiên cũng muốn trở thành bạn tốt với Diệp Huyền!
Trương Vũ Hà khẽ mỉm cười: "Vậy chúng ta tổ chức một bữa tiệc tối, hẹn Diệp Huyền cùng nhau ăn cơm đi!"
Lưu Công Thiên cảm kích: "Cảm ơn cậu rất nhiều! Nhân tiện, tôi nghe nói Trùm đất Giang Kim Bưu đã trở về Dương Thành, mời cậu đến nhà chữa trị cho vợ cậu †a, và dưới sự giới thiệu của cậu, cậu ta cũng gặp được. Diệp Huyền?"
Về vấn đề này, Trương Vũ Hà cũng không giấu diếm gì, ngay lập tức kể lại câu chuyện vợ của Giang Kim Bưu là Vương Lệ bị tà khí nhập thể mà ông không có biện pháp chữa trị, cuối cùng vẫn do Diệp Huyền ra tay chữa trị.
"Thật là khiến người khác bất ngời"
Lưu Công Thiên cảm thán: "Không ngờ Diệp Huyền còn trẻ tuổi như vậy mà không chỉ có trình độ y thuật như thần tiên, ngay cả huyền thuật cũng tinh thông đến thết"
Trương Vũ Hà cũng cảm thán: "Ông Lưu, ông cũng giống như Giang Kim Bưu, đều đoán được sự lợi hại bên dưới sự khiêm tốn không khoe khoang của Diệp Huyền! Hai người các ông có tầm nhìn sắc bén!"
Nghe Trương Vũ Hà khen ngợi, trong lòng Lưu Công "Thiên cũng rất tự hào, không nhịn được bật cười: “Chúng ta nhất định phải mời Giang Kim Bưu tới bữa tiệc này!”
"Trương Vũ Hà cười đến nheo mắt lại: "Nghe ông nói vậy làm tôi cũng càng lúc càng mong chờ bữa tối đỉnh cấp này!"
Cùng lúc đó, ở trang viên ngoại ô của trùm đất Giang Kim Bưu và vợ.
"Ông xã!"
Vương Lệ bước nhanh tới, trong tay cầm điện thoại: "Chủ tịch tập đoàn Thiên Di, Ngô Thiên Di đã chết! Tin tức nói hắn cấu kết với Đông Sơn Ngũ Hổ, phạm tội phản quốc, bị cường giả của Chiến Bộ tiêu diệt!"
Nghe vậy, vẻ mặt Giang Kim Bưu sửng sốt: "Đêm chúng ta qua chúng ta mới gặp hắn, hắn còn muốn mời chúng ta ăn cơm, sao hôm nay người đã không còn rồi?"
Ông cầm điện thoại di động lướt xem tin tức, càng xem càng cảm thấy không thể tin nổi!
"Ông xã."
Ánh mắt Vương Lệ lấp lóe: “Ông có nhớ lời tôi nói ngày hôm qua không?”