Anh ta không khỏi đưa tay sờ s0ạng mặt mình! Nửa mặt tê dại sưng tấy, miệng đây máu!
"Hô"
Ngay cả Tiêu Băng Tuyết cũng không nhịn được hít vào một ngụm khí lạnh, cô không ngờ thân thủ Diệp. Huyền lại tốt như vậy!
"Mày muốn chết!"
Vương Phi bị tát, cảm thấy mất hết mặt mũi!
Anh ta lập tức huy động sức mạnh toàn thân, dùng nắm đấm phát động công kích cuồng bạo thứ hai!
Cú đấm này!
Vương Phi ngưng tụ hai mươi năm tu vi luyện quyền của anh tai
Nhưng!
Diệp Huyền chỉ tùy ý giơ tay trái lên, dễ như trở bàn tay chống đỡ cú đấm của Vương Phi, cười lạnh nói: "Xem ra ngươi muốn mạng của tal"
Dứt lời!
Tay phải Diệp Huyền chậm rãi nâng lên, vung tay tát vào nửa mặt còn lại của Vương Phil
Bốp! Một âm thanh giòn vang vang vọng dưới ánh trăng!
Mặt Vương Phi lập tức sưng như đầu heo, trông rất buồn cười!
"Chuyện này... Sao có thể..."
Tiêu Băng Tuyết cùng phụ tá xinh đẹp không thể tin nổi!
Đáng lẽ! Cú đấm vừa rồi của Vương Phi tập trung toàn bộ sức lực, đủ để đập nát một tảng đá khổng lồ thành từng mảnh!
Một cú đấm nhanh và dữ dội như vậy lại dễ dàng bị Diệp Huyền cản được!
"Mẹ kiếp!" Tinh thần của Vương Phi gần như hỏng mất!
Hai mươi năm tu luyện võ thuật, thế mà bị một tên nhà quê tát hai bạt tay trước mặt mọi người?
"Thả tao ra"
Trong cơn giận dữ, Vương Phi dùng hết sức lực toàn thân muốn rút nắm đấm ra khỏi bàn tay Diệp Huyền!
Nhưng mà, dù anh ta dùng hết sức giấy dụa như thế nào cũng vô dụng!
Bởi vì!
Hai tay Diệp Huyền giống như móng vuốt khổng lồ của thần long, thần lực ngập trời!
"Vương Phi, ngươi thật ngông cuồng!"
Ánh mắt Diệp Huyền sắc bén, cười lạnh một tiếng, tiếp tục chậm rãi giơ tay phải lên!
Bốp bốp bốp...
Diệp Huyền ra tay nhanh như chớp!
"Trong chớp mắt, hai bên mặt Vương Phi lần lượt bị tát hơn chục cái, máu me đầy mặt, bị đánh đến mức mẹ ruột cũng không nhận ra!
Gần như ngất đi!