Đối với bát kỵ Ung Châu, Diệp Lâm vẫn cần phải quy phục từng người một, đây cũng có thể coi là bước mở đường cho anh trong việc chỉ huy toàn bộ quân đội Ung Châu.
"Được, hay lắm!” La Thu Nhạn không ngờ rằng Diệp Lâm sẽ đồng ý dễ dàng như vậy, không khỏi nhìn anh bằng ánh mắt khác.
Ngay sau đó, La Thu Nhạn ném cung vẽ phía Diệp Lâm: "Vậy chúng ta hãy thi bản vào bia di động đi!
Cái gọi là bia di động là một mục tiêu ở giữa không trung, giống như một chiếc đĩa bay qua với tốc độ cao.
Trong thời gian giới hạn, càng bắn trúng nhiều mục tiêu thì coi như kỹ năng bản cung của càng tốt.
Bản mục tiêu đang di chuyển là một kỹ năng rất quan trọng trong quân đội
Suy cho cùng, trên chiến trường, kẻ địch sẽ không phải là mục tiêu chết, chỉ đứng đó chờ quân ta bẳn
Làm thế nào để tiêu diệt được nhiều mục tiêu di động trong thời gian ngắn là khả năng không thể thiếu trong quân đội dưới thời La Thu Nhạn cũng là những người đi đầu trong lĩnh vực này.
Những mũi tên từ Phi Vũ Doanh sẽ rơi như mưa, khiến kẻ thù khϊếp sợ.
"Bắt đầu đi”
Vừa dứt lời, La Thu Nhạn đã phất tay, ra lệnh cho những người bên cạnh.
Ngay lập tức, hàng trăm mục tiêu di chuyển nhanh xuất hiện giữa không trung như một con rồng dài, băng qua toàn bộ sân đấu.
La Thu Nhạn không nói nhiều, thản nhiên giương. cung lên, cầm lấy hơn ba mươi mũi tên!
Vυ"t!
Chỉ nghe một thanh âm xé gió vang lên, vang vọng cả bầu trời.
Hơn ba mươi mũi tên đồng thời bản ra, giống như nữ thần rải hoa, bắn thắng vào mục tiêu.
Trong chớp mắt, giữa những tiếng reo hò của đám đông, hơn ba mươi mũi tên đã bản trúng mục tiêu, khiến trúng rơi xuống.
Hơn nữa, mỗi mũi tên đều xuyên qua tâm mục tiêu một cách chính xác, không có bất kỳ sai lệch nào!
Nếu đây là kẻ thù đang lao về phía họ, La Thu Nhạn sẽ chôn vùi tất cả chỉ bằng một lần bản!
Wow!
Hiện trường bỗng nhiên bùng lên những tiếng hò hét và cảm thán.
"Giỏi quá đi!"
"Giống như phép thuật vậy!”
"Chỉ bắn một lăn mà có thể uy lực như vậy, không hổ danh là xạ thủ giỏi nhất Ung Châu!”
Hàn Mộc Quân đứng bên cạnh cũng sửng sốt kêu lên: "Không hổ danh là La đại nhân!”
Đồng thời, anh ta cũng có phần tiếc nuối, thầm nghĩ, nếu mục tiêu là tên nhóc họ Diệp kia thì tốt biết bao.
La đại nhân nương tay rồi
Nếu hai người bản nhau thì tên nhóc họ Diệp không chết cũng què!
"Không tệ..." Trên khán đài bên kia, một nhóm quan chức cấp cao do bộ trưởng Bộ Quốc phòng đứng đầu đều gật đầu khen ngợi.
Quân đội Ung Châu mặc dũ không có lãnh đạo, nhưng trong quân doanh cũng có rất nhiều nhân tài, mỗi người đều có kỹ năng riêng.
Chỉ nói đến tài thiện xạ bách phát bách trúng này đã đủ để chấn động toàn quân rồi, không có ai là không phục cả.
"Aiza... Lần này cũng hơi rắc rối đấy...”
Hàn Sơn Hà thấy vậy, không khỏi lo lằng cho Diệp Lâm.
Nếu là thi đấu võ thuật, ông đương nhiên sẽ không lo lắng gì về người em trai kết nghĩ này.
Nhưng không ngờ bát kỵ Ung Châu này không đọ kiếm mà lại đọ cung.
"Đừng nói là Diệp Lâm, cho dù là ông ta thì e rằng cũng không thể địch nổi với tay thiện xạ nổi tiếng này.
Mọi người có mặt tại hiện trường cũng đều cho răng không cần thiết phải tiếp tục tranh tài nữa.
Cho dù đối thủ được trao một trăm cơ hội thì liệu anh có thể tái hiện lại sức mạnh mũi tên của La Thu Nhạn vừa rồi không?
“Haha, cô ba còn chưa sử dụng toàn lực đâu!” Tào Minh Vọng, một trong Bát kỵ sĩ, cũng cười nói: "Tên nhóc, mau nhận thua đi!"
Trong những tiếng bàn tán của khán giả.
Diệp Lâm bình tĩnh kéo cây cung trong tay, bình tĩnh nói: "Đến lượt tôi!"