Chương 10: LOL, Thập Nhất

Edit: Mưa Bóng Mây

Beta: Ái Tuyết

"Loại phụ nữ như cô ta, xứng đáng có đàn ông như vậy, rất đẹp đôi. Thật đúng với tục ngữ hay nói đến, vật họp theo loài, người phân theo nhóm. Dạng người gì thì sẽ cùng dạng người đó ở bên nhau......"

"Thật hết nói nổi. Nếu đổi là con, con đã tự sát rồi. Mẹ, người nói xem, bộ dáng người đàn ông kia như vậy, phỏng chừng cái kia cũng nhỏ như cây tăm xỉa răng. Lần này, con khốn đó chỉ có thể chịu đựng."

***

Mà bên kia, Đường Vãn Vãn có người hầu hạ bưng trà đổ nước, ở trong phòng ngồi chơi máy tính.

Tả Diệu cho cô mười bộ phim a phiến*(phim sẽ), bắt cô phải xem chúng.

Đường Vãn Vãn khen ngược, dùng máy tính của anh, download game Anh Hùng Liên Minh, LOL.

Còn đem âm thanh mở thật lớn, cô chọn tướng đại bộ phận đều là Teemo.*(Mưa: Tui không chơi game không rành mấy cái tướng này lắm, Tuyết biết sửa lại giúp tui nha!) *(Tuyết: Hỏng biết luôn)

"Có tình huống......"

"Đội trưởng Teemo đang ở chế độ chờ......"

Thời điểm chơi Teemo, cô đã nghĩ trong đầu rằng nếu nấm loại R của tướng này có thể gϊếŧ chết Tả Diệu, nổ chết Tiêu Hạo Tuấn cùng Đường gia thì sẽ tốt biết mấy! Nhưng trò chơi rốt cuộc vẫn là trò chơi.

Sau khi chơi xong một trận, một người chơi tên Thập Nhất đã gửi thêm bạn bè cùng với cô. Trong trận vừa rồi, cô chọn tướng đi đường giữa Teemo còn Thập Nhất chọn tướng pháp sư Lý Thanh.

"Cậu là người ở nơi nào?" Người nọ gửi cho cô một cái tin nhắn.

"Người Ninh Thành." Không ai là không biết Ninh Thành, cũng giống như không ai là không biết đến New York, Thượng Hải, Paris.

"Ha hả. Cậu là nữ?" Trong game không phân biệt nam nữ, sao người này lại biết?

"Tại sao lại biết tôi là nữ?"

Người nọ hài hước đáp lại một câu: "Khứu giác!"

Đường Vãn Vãn thấy câu trả lời không khỏi bật cười. Người này thật có chút thú vị.

Chỉ là cô ngây ngốc căn bản không biết cùng lúc đó, ở trong văn phòng, Tả Diệu đang đăng nhập tài khoản LOL, cùng cô nói chuyện phiếm.

Thấy Đường Vãn Vãn nở nụ cươi qua camera, tâm tình của anh cũng thả lỏng hơn rất nhiều. Bất quá, chẳng được bao lâu, mi tâm anh nhíu chặt lại. Cô gái này, chẳng lẽ gặp đàn ông đều nói chuyện phiếm sao?

Cảm giác này khiến anh thực khó chịu.

Những bộ phim a phiến đó, Đường Vãn Vãn một cái cũng đều không xem.

Chạng vạng, Đường Vãn Vãn còn đang tắm rửa, Tả Diệu đã tan làm trở lại. Sau khi dò hỏi rõ ràng, Tả Diệu trực tiếp đi vào phòng tắm Đường Vãn Vãn đang tắm rửa.

Cửa bị đẩy mạnh ra, thanh âm này dọa tới Đường Vãn Vãn: "A...... Người nào? Cứu mạng a......" Cô từ bên trong bồn tắm đứng lên, dùng khăn tắm bọc lại thân thể.

"Là tôi!!!" Tả Diệu xuất hiện ở trước mặt cô, đi đến canh bồn tắm: "Làm sao, chẳng lẽ tôi không thể tiến vào sao?"

"Tôi không phải đã khóa cửa rồi sao? Sao anh có thể..." Lời nói còn chưa nói xong, Tả Diệu đã chen ngang: "Em cảm thấy tôi sẽ không có chìa khóa?"

"Nhưng mà tôi đang tắm rửa. Phiền toái anh đi ra ngoài một chút có được không?"

Tả Diệu nhìn cô, trong lòng thầm cười trộm, cô gái này thật là ngốc đến đáng yêu. Tả Diệu anh nếu có một chút ít muốn đi ra ngoài, căn bản sẽ không tiến vào: "Đi ra ngoài? Nếu tôi nói không muốn thì sao?" Khi nói chuyện, người đã muốn bước tới trước mặt Đường Vãn Vãn, cô gắt gao siết chặt khăn tắm, che chắn thân thể mình.

Gương mặt Tả Diệu tiến đến trước mặt cô, một cổ mùi cồn nồng đậm xông vào mũi cô.

Đường Vãn Vãn không khỏi khụ một tiếng, cô không thích đàn ông uống rượu. Mùi cồn, khiến cô cảm thấy chán ghét.

Cô quay mặt sang một bên cũng rúc người sang một bên, như thể thế giới này thậm chí không có một góc nào chất chứa cô.

Tại Đường gia, cô chỉ vừa đi công tác một chuyến thì bị mẹ kế cướp bạn trai, còn ép cô kết hôn với một người đàn ông mà cô không thích.

Nếu tất cả những điều này là định mệnh, cô ước gì mình chưa từng được sinh ra!