- 🏠 Home
- Đô Thị
- Hệ Thống
- Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần
- Chương 76: Nói Như Ngươi Thì Không Bằng Đừng Nói Còn Hơn (2)
Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần
Chương 76: Nói Như Ngươi Thì Không Bằng Đừng Nói Còn Hơn (2)
Nói Như Ngươi Thì Không Bằng Đừng Nói Còn Hơn (2)
Cường giả của Y gia cao viện thì lại một bộ dáng chỉ sợ thế gian không loạn, vui vẻ lấy một lọ đan dược ra đặt lên bàn: "Các ngươi cứ an tâm đấu một trận ra trò đi, có ta ở đây, các ngươi không chết được."
Lâʍ đa͙σ Minh một cước giẫm lên trên ghế, dựng râu trừng mắt căm tức nhìn Lưu Hải Thiềm, mà Lưu Hải Thiềm thì không buồn đổi sắc mặt, ánh mắt nhìn về phía đối phương thậm chí còn mang theo vẻ miệt thị.
Phảng phất như y đang muốn nói: Có giỏi cứ việc rút kiếm ra đây, đừng có ở đấy nói suông!
Rầm!
Độc Nhãn Quái giận dữ đập mặt bàn cái rầm, lớn tiếng trách mắng "Bốn người các ngươi cộng lại cũng đã hơn 400 tuổi rồi, có thể ổn trọng trưởng thành một chút hay không? Ta mời bọn ngươi từ trong rừng sâu núi thẳm ra đây để tới dạy học tại các học viện, các ngươi nói không thú vị. Ta cũng không phản đối gì, hiện tại lại mời các ngươi đến thành phố Diên Hải tọa trấn một phương, nhưng bọn ngươi lại khẩu chiến lẫn nhau liên tục như thế, nếu như vẫn tiếp tục như vậy, đều thu dọn đồ đạc rồi xéo đi cho ta, ta mời cao minh khác đến."
Độc Nhãn Quái thật sự tức giận rồi.
Hiện tại trong thành phố cũng đã xảy ra chuyện lớn như vậy, sao đám người không biết điều này vẫn còn có lòng dạ thanh thản ở đây cãi nhau?
"Hừ!" Lâʍ đa͙σ Minh quay đầu qua, khinh thường cùng đối phương chấp nhặt.
Lưu Hải Thiềm cười ha hả nói: "Vô Lượng Thiên Tôn ta mới không thèm cãi nhau cùng kẻ ngu xuẩn."
Kim Hòa Lỵ ôm tập văn bản tài liệu lên, nện gót giày cao hơn sáu phân, lắc lắc cái mông vểnh tròn trịa rời khỏi phòng họp.
Cường giả Phật gia quay mặt đi, hai mắt nhắm nghiền, trong miệng khẽ niệm phật hiệu: "A Di Đà Phật!"
Ngày mùng 6 tháng 3!
Thời tiết trong xanh!
Lại là một ngày nắng đẹp.
Ở trên đồng cỏ xanh mướt có một đám bệnh nhân tâm thần đang tề tựu ở nơi đây. Có người thì vui vẻ tung tăng chạy nhảy, có người lại bắt hộ lý ngồi xuống nghe y đọc diễn cảm thi thư, lại có kẻ đối mặt với đại thụ to lớn, ra sức giảng giải chuyện khoa học tự nhiên với nó.
Lâm Phàm và Trương lão đầu đang song song nằm sấp, mông nhỏ vểnh lên, cả hai châu đầu vào nhau thì thầm tựa như đang bí mật thảo luận về một sự kiện trọng đại nào đó.
"Ngươi nhìn con kiến này có bao nhiêu là thần kỳ, mặc kệ bọn chúng rời nhà bao xa, mãi mãi cũng nhớ rõ đường về nhà."
Trương lão đầu bắt một con kiến đã leo đến cửa nhà lên, đặt ra nơi xa, lại thấy con kiến kia sau khi được thả xuống thì cái chân hoạt động rất nhanh, mau chóng bò đúng về phía nhà nó. Vất vả lắm mới sắp bò tới điểm đến thì nó lại bị Trương lão đầu bốc lên, một lần nữa đặt ra chỗ xa.
Con kiến: Tên xấu xa kia, ngươi quá đáng rồi đấy.
Lâm Phàm bình tĩnh nói: "Đúng là rất thần kỳ."
Trương lão đầu dương dương đắc ý bảo: "Đây chính là do ta nghiên cứu phát hiện ra."
"Ta muốn đi tu luyện, một mình ngươi ở đây xem đi." Lâm Phàm nói.
Trương lão đầu thuận miệng hỏi: "Đi truyền điện sao?"
"Không phải, điện trong ổ đã không đủ để ta thấy thỏa mãn nữa, ta muốn tu luyện khí công." Lâm Phàm cho rằng khí công đạt được ở trong giấc mộng rất lợi hại, hắn phải nghiên cứu một chút mới được.
Giống như Trương lão đầu nghiên cứu châm cứu vậy, không ngừng tiến bộ, cuối cùng mới sáng tạo ra Nửa Bước Vũ Trụ Vận Chuyển Pháp.
"Lâm Phàm, ta biết có một chỗ truyền điện rất lợi hại, ngươi có muốn thử không?"
Trương lão đầu lén lén lút lút nhìn chung quanh, xác định không có những tên xấu xa kia ở gần đây thì mới nhỏ giọng nói.
Đối với hộ công mà nói, trách nhiệm chính của họ là quản lý người bệnh, không để cho những người này làm ra chuyện nguy hiểm, hoặc là ngăn cản bọn họ phát sinh mấy chuyện ẩu đả đánh nhau.
Người bệnh tâm thần muốn đánh nhau đều tương đối đột ngột, mà lý do lại trăm ngàn kì quái, rất khó để lý giải.
"Ở đâu?" Lâm Phàm hiếu kỳ hỏi.
Dòng điện trong ổ điện đã không còn đủ mạnh, đối với hắn không có bất kỳ ảnh hưởng gì, trước kia tu luyện rất nhiều biện pháp cũng đều vô dụng, có lẽ đây chính là thành quả mà việc tu luyện mang tới cho hắn đi.
Trương lão đầu lặng lẽ chỉ vào hộp cao áp cách đó 100 mét.
"Chính là thứ đồ chơi kia, ta từng thấy trên TV rồi, nơi đó có dòng điện mạnh nhất, nếu như ngươi muốn thì ta có thể phối hợp với ngươi, cam đoan ngươi có thể được thỏa ý nguyện."
"Nhưng như trước đây, ta cảm giác cần phải thi châm cho ngươi, Nửa Bước Vũ Trụ Vận Chuyển Pháp của ta rất là lợi hại."
Trương lão đầu một lòng muốn phục vụ vì Lâm Phàm, không ai tin tưởng Lâm Phàm có thể tu luyện, chỉ mỗi mình ông là tin tưởng, ông có thể vỗ ngực bảo đảm, ta là người tin tưởng hắn nhất trên đời.
"Được."
Lâm Phàm bình tĩnh nhìn hộp cao áp đặt trên cao, cách chỗ bọn họ chừng 100 mét, thật sự hắn rất muốn đi thử một lần, phương pháp dùng điện kích quả thật có hữu hiệu đối với việc tu luyện của hắn. Đây là kết luận mà cả hắn và Trương lão đầu cho ra sau nhiều năm thử nghiệm, trong khoảng thời gian gần đây điều này đã trở thành hiện thực, đạt được nghiệm chứng của cả hai người.
"Thế nhưng những người xấu kia sẽ không để cho ta tới gần."
Nội tâm của Lâm Phàm đang lặng lẽ dâng lên một ngọn lửa thiêu đốt, trước kia hắn hoàn toàn không chú ý tới hộp cao áp đó, hiện tại Trương lão đầu vừa nhắc nhở như vậy, hắn liền rất muốn đi thử một lần, chạm vào dòng điện trong hộp thử xem, có lẽ thật sự sẽ có hiệu quả vượt trội.
"Tin tưởng ta, ta có cách." Trương lão đầu vỗ vỗ bả vai Lâm Phàm, ánh mắt kiên định, đoạn nói: "Ngươi là bạn của ta, ta nhất định sẽ dốc toàn lực trợ giúp ngươi. Đợi lát nữa ta sẽ tìm cớ dẫn bọn họ rời đi, ngươi phải tranh thủ cơ hội để leo lên, còn bây giờ thì để ta châm cứu cho ngươi trước đã."
"Ừm." Lâm Phàm gật đầu.
Hắn rất tin tưởng kỹ thuật châm cứu của lão Trương.
Điều này cũng đã trải qua khoa học nghiệm chứng, vả lại còn mang tới hiệu quả rất tốt, mỗi lần đều sẽ thấy tê tê, choáng váng, sau khi tỉnh lại thì vô cùng dễ chịu, những kẻ phàm nhân xung quanh không hiểu chuyện cứ nói làm như thế sẽ xảy ra án mạng, nhưng hắn thì lại không nghĩ vậy, hắn cho rằng chẳng qua bọn họ không hiểu gì việc mà mình và Trương lão đầu đang làm mà thôi.
Hắn rất muốn nói với những người kia. . .
Các ngươi không hiểu thì cũng đừng nói lung tung.
- 🏠 Home
- Đô Thị
- Hệ Thống
- Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần
- Chương 76: Nói Như Ngươi Thì Không Bằng Đừng Nói Còn Hơn (2)