Mọi việc trong Nội các đều cần dùng tiền, mà khố phòng của Nội các chỉ còn lại mấy trăm lượng bạc đáng thương.
Nói cách khác, không có cách nào để trợ cấp tiền cho những thành viên đã hi sinh vì nhiệm vụ của Nội các một cách bình thường.
Tần Tử Mặc từng phái người đến xin thủ lệnh của Cố Tinh Thần, nhưng chỉ mang về một câu của Gố Tinh Thần: “Nội các là của Tần Uyên ngươi, tự mình nghĩ cách đi."
Nói không chừng sau mấy năm tàn phá, quốc khố cũng không còn bao nhiêu tiền bạc.
Vì vậy Tân Tử Mặc đành phải tự mình ra mặt.
Những người phía dưới đều phục vụ quên mình, Tân Tử Mặc cũng không thể không trả tiền trợ cấp và lương hàng tháng được!
“Công tử, muốn loại rượu nào?”
Thiếu nữ trẻ tuổi hỏi.
“Rượu đắt nhất.”
Tần Tử Mặc khế mỉm cười.
Thiếu nữ trẻ tuổi cúi đầu hành lễ, làm theo sự dặn dò của Tân Tử Mặc.
Cẩm Tú Lâu đã đứng vững ở đây hơn mười năm, có liên quan đến rất nhiều thế lực lớn của nước Nam Huyền, vì nguyên nhân này, chưa từng có ai dám đến Cẩm Tú Lâu để gây sự. Nữ tử trẻ tuổi kia cũng không lo lắng Tần Tử Mặc sẽ không trả nổi tiền.
Tuy nhiên, sắc mặt của Tiết Ninh lại thay đổi, vội vàng đi đến bên cạnh Tân Tử Mặc, cúi người đến đầu: “Đại nhân, chúng ta không uống nổi rượu của Cẩm Tú Lâu đâu! Chúng ta nhanh rời khỏi đây thôi!”
Nội các có bao nhiêu tiền, Tiết Ninh có thể đếm được trên đầu ngón tay.
“Không sao.”
Tần Tử Mặc bình tĩnh như nước.
“Công tử, đây là Túy Nhân Nhưỡng, là rượu ngon nhất của Cẩm Tú Lâu.”
Lúc này, nữ tử trẻ tuổi bưng rượu đến.
“Để ta tự làm”
Nữ tử trẻ tuổi đang muốn rót rượu cho Tân Tử Mặc thì bị Tân Tử Mặc ngăn lại.
Thị nữ vẫn mỉm cười, lùi sang một bên như ý muốn của Tần Tử Mặc, không làm phiền nữa.
Tần Tử Mặc không thích để người khác hầu hạ, hắn cảm thấy thoải mái hơn khi được tự do.
Uống một ly rượu ngon, trong lòng tự nhủ: “Hương vị rất giống năm đó.”
Trông thấy Tân Tử Mặc uống rượu ngon, suýt nữa Tiết Ninh đã ngất xỉu, trong lòng thầm nghĩ: “Xong rồi, lần này thật sự xong rồi. Lôi ra tất cả tài sản của Nội các cũng không mua nổi bình rượu này!”
Dường như Tiết Ninh đã nhìn ra được cảnh tượng không trả tiền rượu, sau đó nhất định sẽ bị người ta tra ra được thân phận của đại nhân, đến lúc đó đại nhân và Nội các sẽ trở thành trò cười của kinh đô, khiến vô số người không biết nên khóc hay nên cười.
'Tần Tử Mặc liếc nhìn Tiết Ninh, đại khái đoán được lúc này Tiết Ninh đang nghĩ gì, hắn mặc kệ, tiếp tục uống rượu.
Cẩm Tú Lâu rất náo nhiệt, hoa thơm cỏ lạ đua nhau khoe sắc, khiến người ta say mê.
“Hôm nay Bạch cô nương muốn tìm một vị công tử cùng thưởng thức rượu ngon, luận bàn cầm nghệ.”
Một nữ tử lớn tuổi nhưng quyến rũ đứng trên lầu hai, lớn tiếng nói. Trong nháy mắt khiến toàn bộ Cẩm Tú Lâu trở nên sôi sục.
Bạch cô nương tên là Bạch Thiển Linh, là một trong những thanh quan nhân nổi tiếng nhất của Cẩm Tú Lâu.
Nàng ta có dung nhan tuyệt thế khiến mọi nữ tử trên thế gian đều phải ghen tị, cầm kỳ thi họa đều tinh thông.
Một nữ tử như thế, có ai mà không thích? Có ai mà không thương?
Bạch Thiển Linh rất ít khi mời người khác gặp mặt uống rượu, cho nên đây là cơ hội ngàn năm có một.
Vì vậy, hầu hết những người có mặt đều có ý tưởng.
“Một ngàn lượng bạc trắng, chỉ để gặp Bạch cô nương một lần.”
Một thanh niên tuấn kiệt khép quạt giấy trong tay lại, lớn tiếng nói.
“Có một ngàn lượng bạc cũng dám mở miệng, ta ra năm ngàn lượng!” Nam tử trung niên mặc áo gấm nhẹ nhàng vỗ bàn, vô cùng hào phóng. “Viên mỗ sẵn sàng ra bảy ngàn lượng.”