Lần thứ hai cô bước chân vào căn biệt thự này. Lúc trước sau khi tỉnh giấc do sự cố, cô vội vã ra về nên không nhìn ngắm kỹ kiến trúc biệt thự. Ngoài ra, hôm đó cô gọi taxi đưa về vì vậy căn bản không nhớ đường đến đây.
Hôm nay tinh thần ổn định, không bị sốc như lần trước nên cô mới có thể nhìn thật kỹ không gian nội thất trong biệt thự.
Nhan Lục Tần ở một mình trong căn nhà rộng lớn thế này mà chẳng thấy cô đơn sao? Xem ra anh sống rất tự lập.
Những người làm tuổi trung niên nhìn thấy cô và anh thì gật đầu chào, cô cũng mỉm cười nhẹ nhàng, khẽ cúi đầu chào họ.
Trông Túc Kỳ e dè thế này, anh lại thấy cô rất đáng yêu. Lục Tần nắm lấy tay cô:
- Đi theo tôi.
Người làm nhìn vào cứ đinh ninh rằng anh đưa người yêu về nhà. Họ nhận ra cô chính là cô gái lần trước, ai nấy đều thầm khen cho sự đẹp đôi của họ.
——————————————
Vừa bước vào phòng, anh đóng sầm cửa lại, tim cô bắt đầu đập mạnh.
Nghĩ đến chuyện cô nhất quyết khuyên mẹ sang Hàn ở với dì quả thật sáng suốt, nếu không cô bị anh bắt về nhà thế này sẽ phải lựa lời, tìm nguyên do để giải thích với mẹ vì về trễ.
Lục Tần đứng sát cạnh cô, đặt hai tay lên vòng eo nhỏ nhắn, ánh mắt cô hoang mang nhìn anh, dù không phải lần đầu tiên nhưng cảm giác hồi hộp, lo sợ vẫn rất dữ dội.
Anh vừa đưa tay nới lỏng cavat, vừa hôn lên má cô:
- Tôi đi tắm.
Nói rồi anh quay người mở tủ lấy quần áo, cô tròn mắt ngạc nhiên, thì ra vẫn chưa nhập cuộc, làm cô thoáng lo lắng chết đi được. Cứ tưởng vừa vào là chén luôn ấy chứ.
Cô ngồi xuống ghế sofa, thở phào nhẹ nhõm, còn hy vọng hôm nay anh không có hứng thú.
- Hay anh ta chỉ muốn cùng nhau ăn bánh uống trà?
Tiếng xả nước trong phòng tắm vang lên, cô ngồi bên ngoài nuôi hy vọng. Nhưng chợt ngẫm lại, Túc Kỳ tự nói với bản thân:
- Nhưng nếu không làm thì mình không có tiền...
Dòng suy nghĩ đang vương vấn trong đầu cô, anh mở cửa phòng tắm bước ra ngoài. Tên này hở hang quá mức rồi, trên người chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm che nửa thân dưới.
Cơ bụng sáu múi rắn chắc đập vào mắt cô, Túc Kỳ vì ngượng vội quay sang hướng khác. Rõ ràng lúc nãy anh có mang quần áo vào phòng tắm, vậy mà bây giờ lại hớ hênh như vậy bước ra ngoài.
Lục Tần bước đến gần, anh khẽ cúi người, chống hai tay xuống lưng ghế sofa, cô bị "nhốt" trong vòng tay anh, bắt buộc mặt đối mặt rất gần với người đàn ông nguy hiểm này.
- Bắt đầu được rồi.
Cô cảm nhận rõ sự bất thường kề cận, thì ra anh muốn đi tắm trước khi hòa mình vào cuộc vui chứ nào có ý định buông tha cho cô.
Đột nhiên cô thấy hoang mang, sợ sệt gấp mấy lần lúc nãy. Bước vào con đường kiếm tiền theo cách này khiến cô thấy rất lạ lẫm, rất chông chênh.
- Tôi...
Túc Kỳ gạt tay anh ra, muốn đứng dậy cốt ý rời đi. Hành động này của cô khiến anh phải bật cười trong bụng, ai đời mỡ dâng đến miệng mèo gần kề thế này mà còn muốn thoát thân. Quả là chuyện viễn vong mà chỉ có Ngọc Túc Kỳ mới cố sức làm dù biết vô ích.
Anh nắm cánh tay cô giữ lại rồi ghì cô ngồi xuống. Lục Tần đưa tay nâng cằm cô, hai ánh mắt nhìn nhau:
- Đến lúc này mà cô còn nghĩ đến chuyện bỏ chạy. Không cần tiền sao?
Nói đến tiền, cô gồng mình chịu đựng, đã leo lên lưng cọp thì phải chấp nhận, nào có thể quay lại được.
Môi cô bị anh chiếm lấy, bốn cánh môi đan vào nhau, lưỡi trêu đùa khoang miệng đối phương. Nút cánh môi mềm mại, kéo căng như đang nghịch ngợm viên kẹo dẻo trong miệng.
Nụ hôn vừa dứt, anh lập tức bế cô trên tay, Túc Kỳ bất ngờ vội ôm lấy cổ anh. Bước thẳng một mạch vào phòng tắm, anh đóng cửa lại.
- Sao anh lại đưa tôi vào đây?
Sự hoang mang của cô khiến anh càng thêm thích thú.
Lục Tần đặt một tay lên eo cô, tay còn lại thao tác nhanh nhẹn cởi từng cúc áo của Túc Kỳ.
- Cô cũng nên đi tắm.
Cô vừa định đưa tay chặn tay anh lại thì chợt nghĩ đến tiền, sự chịu đựng của cô hiện tại là vì muốn có tiền. Hơn nữa, những lần trước cô cũng phản kháng, nhưng chẳng lần nào thoát được anh cả.
Để mặc anh cởi bỏ chiếc áo sơ mi, anh bế cô vào bồn tắm. Nụ hôn cuồng nhiệt đánh dấu trên xương quai xanh, bàn tay dứt khoát cởi bỏ áo ngực, anh thẳng thừng vứt vật vừa cởi bỏ trên sàn phòng tắm.
Bầu ngực căng tròn hiện ra trước mắt, Lục Tần không nhịn được mà luân phiên mυ"ŧ lấy. Cô ngẩng mặt tựa đầu vào thành bồn tắm, cảm giác cơ thể mỗi lúc càng thêm nhạy cảm.
Vừa tận hưởng nụ hoa hồng hào, anh không quên cởi bỏ những mảnh vải vướng víu còn sót lại trên cơ thể cô. Mảnh vải nhỏ vừa bị vứt xuống sàn, cô e ngại khép chặt hai chân. Anh khéo léo luồng tay tách hai chân cô, bàn tay hư hỏng chạm vào vùng đất cấm, cô rùng mình vì sự kí©h thí©ɧ. Hang nhỏ càng thêm ẩm ướt, ngón tay di chuyển bên ngoài, lại thêm bàn tay xoa nắn đồi núi, đôi môi không ngừng mυ"ŧ lấy nụ hoa, cắn nhẹ vào chúng khiến hơi thở của cô thêm phần gấp gáp.
Anh xả nước bồn tắm, đưa tay kéo khăn tắm đang quấn quanh hông. Vật to lớn lộ ra trước mắt cô, chiến mã đứng xổng hai chân sẵn sàng cho cuộc chiến kịch liệt.