Chương 5: Độc thực (2)

CƯỜNG BÁCH

Tác giả: Chỉ Xuyên

Edit by Muội

🍓🍑🍓🍑

Chương 5: Độc thực (2)

Hai người nằm ở tư thế 69, Tô Ngôn còn chưa kịp đứng dậy thì c̠úc̠ Ꮒσα đã bị hắn dùng ngón tay mở ra, ngay lập tức người dưới thân phát ra một tiếng kinh ngạc.

"Ôi, vừa rồi còn giả vờ giữ gìn trinh tiết như vậy, phía dưới không phải là đang chảy nước da^ʍ hay sao."

Lỗ nhỏ của Tô Ngôn còn chưa được đυ.ng tới đã bắt đầu ướt nhẹp, Phương Tư Viễn nhìn chăm chú vào miệng cúc đóng mở liên tục, tựa như không thể chờ đợi muốn được nhập cuộc.

Phương Tư Viễn cũng không ngờ thân thể của Tô Ngôn lại nhạy cảm như vậy, chỉ mới giúp người ta liếʍ mυ"ŧ dương v*t mà phía dưới đã có thể chảy nước, trước kia hắn suy đoán bề ngoài Tô Ngôn nhìn thì cấm dục nhưng bên trong chắc là rất dâʍ đãиɠ, không ngờ tới cậu lại dâʍ đãиɠ đến như vậy.

Phương Tư Viễn xoa nắn cặp mông của Tô Ngôn, hắn thổi nhẹ vào cái lỗ đang mở ra ở chính giữa. Tô Ngôn bị xoa đến càng ngày càng có cảm giác.

Lỗ nhỏ bị kéo ra khiến cậu bất an, cậu muốn đứng dậy, nhưng còn chưa kịp động đậy đã cảm thấy có thứ gì đó trơn trượt dán lên c̠úc̠ Ꮒσα của mình.

"Cái... Hưm? Ưm a a a! Đừng mà! Đừng, đừng làm thế, buông... A a a!"

Phương Tư Viễn giữ chặt mông Tô Ngôn há to miệng bú ɭϊếʍ, đầu lưỡi của hắn trượt qua lại trên miệng cúc. Hắn đã muốn làm như vậy từ lâu rồi, chỉ là lần trước ngại có hai người khác ở cùng nên đành phải nhịn xuống.

Tô Ngôn chưa từng được người khác đối xử như vậy thì nơi nào chịu được loại kí©h thí©ɧ này chứ, lực hút cực lớn hút lấy vách thịt yếu ớt, Tô Ngôn chỉ cảm thấy linh hồn sắp bị hút ra ngoài. Cậu bị kí©h thí©ɧ đến ngẩng đầu hét to lên, nước mắt từ khoé mắt không ngừng lăn dài xuống.

"Hư... Ha ưʍ... Thả... Ưm a... Làm, làm ơn, anh đừng liếʍ nữa..."

Người đã ông đã bị du͙© vọиɠ bao phủ thì sao có thể nghe lọt tai, hắn chỉ muốn nếm thử cái lỗ thịt ngon lành ở trước mắt này. Cú© Ꮒσα đã bị liếʍ thành một cái lỗ nhỏ, mấp máy thu hút hắn, Phương Tư Viễn cuộn lưỡi của mình thành hình trụ, đâm vào rút ra bắt chước động tác giao hợp.

Miệng lỗ bị hắn lôi kéo ra bên ngoài, chiếc lưỡi linh hoạt lướt trên lỗ thịt non mềm rồi liếʍ láp qua lại, thỉnh thoảng hắn đánh một vòng làm nếp uốn bên trong bị căng ra. Tô Ngôn bị liếʍ đến mềm nhũn trên người hắn, gần như toàn bộ cái mông của cậu đều ngồi lên mặt Phương Tư Viễn, như vậy lại càng làm cho hắn dễ dàng liếʍ láp hơn.

Nỗi xấu hổ quá lớn khiến Tô Ngôn không khỏi nức nở, nhưng cậu vẫn không nhịn được mà lắc eo phối hợp với động tác của Phương Tư Viễn. Một tiếng động thanh thúy vang lên, Phương Tư Viễn vỗ lên cục thịt mềm mại ở trước mắt rồi lại nhào nặn nó, đồng thời hắn nhấp hạ thể của mình lên trên: "Bé dâʍ đãиɠ đừng dừng lại, tiếp tục đi."

gậy th*t đỏ tím cọ cọ môi, mùi hương nam tính bao phủ toàn thân, Tô Ngôn chảy nước mắt vươn tay nắm lấy phần gốc ***, nhắm mắt lại, ngậm qυყ đầυ vào thêm một lần nữa.

Phương Tư Viễn vô cùng vừa lòng tận hưởng sự phục vụ của Tô Ngôn, hắn lại vừa hôn vừa liếʍ lên lỗ nhỏ hồng hào trong chốc lát, đến khi màu sắc của lỗ thịt chuyển sang màu đỏ hồng quyến rũ, hắn liền duỗi hai ngón tay căng lỗ thịt ra, đầu lưỡi đánh một vòng quang miệng cúc, hai đầu ngón tay hung hăng đâm vào trong.

Tô Ngôn không kịp phòng ngừa bị đâm vào đột ngột khiến cậu rên lên một tiếng, chờ đến khi cậu thích ứng được rồi thì Phương Tư Viễn mới bắt đầu di chuyển nhẹ nhàng. Mặc dù lỗ nhỏ đã được liếʍ cho mềm ướt, nhưng rốt cuộc thì chiều dài của lưỡi cũng có hạn, nơi sâu tít bên trong vẫn còn đang mấp máy vì bất mãn.

Ngón tay vừa mới tiến vào đã bị lỗ thịt quấn chặt lại, Phương Tư Viễn xoa nắn tách bờ mông thịt của Tô Ngôn, lòng bàn tay lướt qua lỗ thịt, chuyển động ở nơi cần được mở rộng, đến khi lỗ nhỏ không cắn chặt nữa thì Phương Tư Viễn không tiếp tục đâm vào rút ra, mà ngón tay của hắn vùi sâu vào bên trong, moi móc vừa thong thả vừa mạnh mẽ tựa như đang tìm kiếm đồ vật gì đó.

Thân thể Tô Ngôn bị hắn moi đến nhũn cả ra, một lát sau đầu ngón tay đột nhiên chạm vào thứ gì đó, thân thể của cậu run lên kịch liệt, tiếp theo lỗ thịt đã ướt rồi càng lúc càng ướt hơn, Phương Tư Viễn đè lại chỗ đó không nhúc nhích, khoé miệng nhếch lên một nụ cười da^ʍ tà.

"Ha, tìm thấy rồi."

Tô Ngôn còn chưa nghĩ ra Phương Tư Viễn tìm thấy cái gì lại tiếp tục bị kí©h thí©ɧ đến rên lên một tiếng. Thân thể cậu run rẩy bị Phương Tư Viễn kí©h thí©ɧ lên tuyến tiền liệt, phần eo bị giữ chặt lại, cậu chỉ có thể mặc cho lỗ nhỏ càng bị móc càng mở, càng moi càng ướt.

Đầu ngón tay cong lại mở rộng lỗ thịt, hắn lại nhét thêm một ngón tay khác vừa thọc vừa ấn, lỗ nhỏ đầm đìa nước nhờn vang lên tiếng nước, ngay lúc Tô Ngôn sắp đạt cao trào, đột nhiên Phương Tư Viễn rút ngón tay ra, hắn nhào lên mυ"ŧ mạnh một ngụm. Sau đó hắn lật cậu lại, kéo hai chân cậu lên đến trước ngực, để cho Tô Ngôn tự mình ôm lấy, hắn nắm dương v*t dùng đầu khấc cọ xát với cái miệng nhỏ đỏ tươi đang hé mở.

Tô Ngôn chủ động ôm đùi chờ người khác đến xâm phạm mình khiến cậu cảm thấy thật xấu hổ mà quay đầu đi, cắn răng chờ thời khắc tiếp theo, nhưng đối phương chỉ dùng dương v*t không ngừng cọ xát với phía dưới của cậu, lướt quanh một vòng.

Bên trong lỗ nhỏ bị moi móc đến chín rục thật trống trải, đối phương lại chậm chạp không có ý định tiến vào, Tô Ngôn đành phải nhỏ giọng nói: "Sao anh còn chưa tiến vào..."

"À, bé dâʍ đãиɠ muốn rồi hở?" Phương Tư Viễn vỗ một cái lên mông Tô Ngôn, tâm tình vô cùng tốt nhìn thịt mông trắng như tuyết run lên vài cái, "Nếu muốn thì nói gì đó dễ nghe chút đi."

"... Anh!" Tô Ngôn không thể tin được nhìn về phía Phương Tư Viễn, cậu đã khó xử như thế rồi, mà sao người này đến bây giờ còn không chịu buông tha cho cậu?

"Nói đi." Đầu khấc nhẹ nhàng tiến vào rồi lại rời đi, mỗi lần như thế lỗ nhỏ đều luyến tiếc mà co rút lại, "Nếu không được thì anh sẽ dạy cho bé, lỗ da^ʍ bé nhỏ hy vọng *** lớn của Tư Viễn *** vào trong để gãi ngứa, nếu bé nói thì anh liền cᏂị©Ꮒ bé."

"Hức..."

Tô Ngôn ngậm chặt miệng không dám nhìn Phương Tư Viễn. Cú© Ꮒσα càng lúc càng ngứa ngáy vô cùng, giống như có con kiến đang bò vậy, chỉ muốn có cái gì đó to lớn tiến vào quấy loạn một chút, miệng cúc bị đầu khấc mở ra vội vàng co rút lại, chỗ sâu bên trong cứ chảy nước ra ngoài liên tục, huống chi Phương Tư Viễn còn khảy núʍ ѵú rồi vỗ lên mông cậu không dừng, từ trước đến nay Tô Ngôn chưa từng nghĩ tới trên người mình có nhiều nơi nhạy cảm như vậy.

Một tiếng thở dốc vô tình lọt ra khỏi khoé miệng, cuối cùng Tô Ngôn vẫn không nhịn được, thì thào nói ra: "Nhỏ... Hy, hy vọng, tiến..."

"Nói to lên." Phương Tư Viễn không hài lòng.

"Lỗ da^ʍ bé nhỏ hy vọng *** lớn của Tư Viễn *** mạnh vào trong, để *** lớn gãi ngứa cho lỗ da^ʍ... A a a!"

Còn chưa kịp dứt câu, Phương Tư Viễn đã lao vào. Lỗ nhỏ trống trải đã lâu cuối cùng cũng nghênh đón gậy th*t nóng bỏng, ngay lập tức mừng rỡ như điên quấn lên bao vây mấp máy, mυ"ŧ đến mức suýt chút nữa Phương Tư Viễn đã bắn ra.

Tô Ngôn bị tấn công bất ngờ khiến cậu bắn ra ngoài, phun ra từng dòng từng dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt, bắn mạnh đến mức có vài giọt bắn lên cằm của cậu.

Toàn thân Tô Ngôn đều chìm đắm trong kɧoáı ©ảʍ, cậu há to miệng rêи ɾỉ trong âm thầm, tựa như con cá bị vớt ra khỏi mặt nước. Phương Tư Viễn không thèm quan tâm gì cả mà đâm vào một cái thật sảng khoái, cảm nhận sung sướиɠ một lúc, hắn mới dần dần thả chậm tốc độ, bắt đầu trêu đùa Tô Ngôn.

"Bé dâʍ đãиɠ sướиɠ đến không nói nổi rồi hử."

Tô Ngôn ậm ừ, cậu nhìn về phía Phương Tư Viễn, trong ánh mắt tràn ngập vẻ quyến rũ mà bản thân cậu cũng không biết, dụ dỗ đàn ông càng thêm điên cuồng.

"Đệt!" Phương Tư Viễn bị nhìn đến không thể chịu đựng được nữa, hắn vỗ lên mông Tô Ngôn rồi bắt đầu di chuyển điên cuồng.

Núʍ ѵú hết bị nhéo rồi tới lôi kéo, thỉnh thoảng núʍ ѵú của cậu còn bị hắn moi đào, làm tăng thêm kɧoáı ©ảʍ tê dại trên người. gậy th*t lớn phá vỡ lỗ thịt xông vào chỗ sâu bên trong, gân xanh cọ xát với vách thịt, lần nào hắn cũng rút ra đến sắp hết sau lại hung hăng đâm thẳng vào đến tận phần gốc, đầu khấc của hắn va chạm chính xác lên tuyến tiền liệt, khiến Tô Ngôn sướиɠ đến mức không thể chịu nổi mà hét to lên.

Phương Tư Viễn nhìn khuôn mặt xinh đẹp lẳиɠ ɭơ của Tô Ngôn, hai tay hắn chống trên giường nhấp hông giống như mô tơ: "Bộ dạng của em như này còn dám giả bộ cấm dục! Nói, em có da^ʍ hay không!"

"Không... A a... Nơi đó... Ưm ha..."

Tô Ngôn không trả lời, chỉ là đôi tay đang ôm bắp đùi tự tách hai chân ra càng rộng, để Phương Tư Viễn có thể tiến vào sâu hơn.

"Nói đi, có phải em là bé dâʍ đãиɠ thèm cᏂị©Ꮒ không!" Phương Tư Viễn hạ thấp người, "Nếu em không nói thì anh sẽ không cᏂị©Ꮒ em nữa!"

Động tác dưới thân lại không ngừng mà ngược lại càng thêm hung ác, tốc độ ra vào nhanh đến mức lỗ thịt không kịp co rút lại, mỗi lần hắn đâm vào rút ra, chính giữa đều văng nước nhờn tung toé, làm ướt nhẹp cả đám lông đen phía dưới.

Phương Tư Viễn vươn tay nắm lấy dương v*t của Tô Ngôn, hắn lại dùng ngón tay chặn lại lỗ nhỏ trên đỉnh, ngón cái thong thả cọ xát với mặt trên.

"Không... Ưm a a a! Buông ra, muốn bắn..."

Tô Ngôn uốn éo thân mình giãy giụa loạn xạ, hai tay đẩy người đàn ông ở phía trên, cảm giác bên trên bị chặn lại sắp làm cậu phát điên lên mất. Động tác của Phương Tư Viễn mỗi lúc một mạnh hơn, đến khi hắn vùi sâu vào bên trong thì dừng lại, chờ cho thân thể Tô Ngôn bình tĩnh lại sau khi đạt cao trào, hắn mới buông tay ra, nhéo lên mông thịt của cậu rồi xoa bóp nhẹ nhàng.

"Ha... Ưm ha... Ha..." Tô Ngôn thở hổn hển, sau khi bình tĩnh lại từ trong cơn cao trào, cậu cảm thấy càng thêm trống rỗng, "Không, tiếp tục...?"

"Muốn anh tiếp tục à?" Phương Tư Viễn cười xấu xa, "Gọi ông xã thì anh sẽ tiếp tục."

"...!" Tô Ngôn cắn môi dưới, mặc dù hẹn hò lâu như vậy, nhưng vì tính cách của cậu nên cậu chưa bao giờ gọi Triệu Nhiên thân mật như này.

Phương Tư Viễn đặt một chân của Tô Ngôn lên vai mình, hắn dùng sức một chút để bản thân tiến vào sâu hơn, bắt đầu lắc hông mài lên tuyến tiền liệt của Tô Ngôn: "Chỉ cần bé ngoan ngoãn gọi ông xã, ông xã sẽ lập tức làm cho bé dâʍ đãиɠ sung sướиɠ."

Đầu khấc cứ mài lên khối thịt mềm mại kia, Phương Tư Viễn đong đưa phần eo xoay một vòng, mài đến mức hạ thể Tô Ngôn bủn rủn không thôi, ngay cả lỗ nhỏ cũng không thể dùng sức co rút lại, chỉ biết chảy nước liên tục, nhẹ nhàng hấp thu dương v*t.

Bắp đùi bị đè không có cách nào khép lại, Phương Tư Viễn mài vài cái liền đâm mạnh vào một chút, hắn không đợi Tô Ngôn nếm được mùi vị sảng khoái liền tiếp tục khôi phục lại tốc độ mài.

Cả người Tô Ngôn xụi lơ không còn sức lực để đẩy Phương Tư Viễn ra, nhưng sau vài cái, Phương Tư Viễn cảm thấy có một bàn tay chạm vào đùi của hắn, một giọng nói nhỏ như mũi kêu phát ra từ trong miệng của người dưới thân.

"Ông, ông xã, cầu xin anh, mau *** em đi..."

"Muốn cái gì của ông xã *** em?" Phương Tư Viễn không chút hoang mang.

"Muốn *** lớn của ông xã, *** vào bên trong em, lỗ da^ʍ của em ưʍ..."

Nói xong lời cuối cùng, giọng của Tô Ngôn đã nghẹn ngào, nhưng cậu không dứt ra được, trong cơ thể ngứa ngáy giống như có con kiến tra tấn toàn thân của cậu.

Phương Tư Viễn dần dần tăng nhanh tốc độ, hắn nhìn trong mắt Tô Ngôn càng ngày càng hưng phấn: "Nói! Bé có da^ʍ hay không! Bé đĩ da^ʍ suốt ngày nghĩ đến chuyện quyến rũ đàn ông có đúng không!"

"Em là đĩ da^ʍ... Cầu xin ông xã mau *** chết em ưm a a a!"

Tô Ngôn vừa khóc lóc vừa hét lên, Phương Tư Viễn nói một câu "thật thiếu làm" liền nâng mông cậu lên, tiếp tục trận ** *** như mưa rền gió dữ. Những lời này giống như là chốt mở vậy, Tô Ngôn hoàn toàn mở rộng cơ thể với người đàn ông này.

Dường như đáy lòng có âm thanh vỡ nát của đồ vật gì đó, nhưng Tô Ngôn không có cách nào chú ý đến nữa, trong tai chỉ còn lại tiếng thở dốc nặng nề cùng tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ của cậu.

Đôi tay yếu ớt bắt lấy tấm ga giường, Tô Ngôn cảm giác bản thân sắp bị Phương Tư Viễn đâm đến bay lên. Vòng eo bị bóp chặt lại vững vàng ấn trên dương v*t của hắn, trứng dái vỗ vào mông cậu "bạch bạch".

Trong c̠úc̠ Ꮒσα bị làm đến phát ra tiếng nhóp nhép, Phương Tư Viễn đè đùi của Tô Ngôn sang hai bên, dương v*t giống như máy đóng cọc ** *** vào trong lỗ thịt: "Rên lớn như vậy, bé được cᏂị©Ꮒ có sướиɠ không?"

Tô Ngôn vô thức đáp lại lời hắn: "Ưm a a... Sướиɠ lắm, cuối cùng cũng ***... A a... Lớn quá... A! Nơi đó, không, ưm a a a..."

"Sau này có cho anh làm không hả? Nói!"

"Cho, cho anh làm... Ưm a... Đĩ da^ʍ muốn ăn *** lớn của ông xã... A a... Chậm chút..."

Lúc này Phương Tư Viễn đã xác định da^ʍ tính trong cơ thể Tô Ngôn đã hoàn toàn được kích phát.

Bây giờ Tô Ngôn tựa như một con thú giống cái bước vào kỳ động dục, chỉ cần ngửi thấy mùi đàn ông liền chổng mông lên thèm khát được ** ***.

Tô Ngôn khóc lóc tiếp nhận kɧoáı ©ảʍ cuồn cuộn không dừng, thân dưới của cậu đã trở nên ướŧ áŧ, trên bụng tụ lại một vũng dịch tuyến tiền liệt, trên mông đều là nước da^ʍ của bản thân chảy ra.

Tô Ngôn cầm lòng không đậu xoa núʍ ѵú của mình, trong miệng toàn là những lời dâʍ đãиɠ mà bình thường bản thân cậu cũng không dám nghĩ đến.

Làm được một lúc, Phương Tư Viễn đang nửa quỳ đột nhiên cúi người xuống ôm chặt Tô Ngôn, tốc độ đâm vào rút ra còn nhanh hơn so với khi nãy.

Hai tay của Phương Tư Viễn ôm chặt lấy eo Tô Ngôn, gần như muốn ôm người rời khỏi mặt giường, hắn hôn lên miệng Tô Ngôn một cách điên cuồng, nước bọt dư thừa chảy xuống từ bên miệng của hai người.

Thân dưới không hề trực tiếp ra ra vào vào nữa, mà là vùi sâu ở bên trong di chuyển nhanh chóng, hắn di chuyển nhanh đến mức nước ở chung quanh miệng cúc đều bị đánh thành bọt. Dường như Phương Tư Viễn đặc biệt yêu thích tư thế này, cảm giác như hắn đóng đinh cậu trên giường *** cậu đến sắp chết, làm hắn càng thêm có kɧoáı ©ảʍ chinh phục.

Tô Ngôn bị làm đến không nói nên lời, chỉ có thể khóc rên ôm lấy lưng của Phương Tư Viễn, hai chân của cậu quấn chặt lấy thắt lưng của hắn, cậu bị *** đến cái mông đều sắp nhảy ra khỏi mặt giường.

Sau khi hắn đâm vào mấy chục cái, Phương Tư Viễn căng mông lại ngừng một chút, tiếp theo, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng chảy đầy trong c̠úc̠ Ꮒσα của Tô Ngôn.

Từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi bắn vừa nhanh vừa mạnh lên tuyến tiền liệt, Tô Ngôn ngửa đầu, bị bắn đến không thể phát ra âm thanh nào, gậy th*t ở hạ thể đã phóng thích từ lâu.

Đồng thời c̠úc̠ Ꮒσα cũng theo đó mà đạt cao trào, lỗ nhỏ co rút cắn *** không buông, đến khi Phương Tư Viễn đã bắn xong rồi mà Tô Ngôn vẫn còn đang ở trong cao trào, cẳng chân quấn lấy thắt lưng của Phương Tư Viễn co giật vài cái.

Hắn thoải mái ôm lấy con người ta đưa đẩy eo trong chốc lát, Phương Tư Viễn ngồi dậy, vô cùng vừa lòng nhìn tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng đặc sệt đang chảy ra từ nơi giao hợp của hai người.

Phương Tư Viễn thưởng thức trong chốc lát liền rút *** ra, hắn duỗi ngón tay đào ra một lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ từ trong c̠úc̠ Ꮒσα Tô Ngôn, rồi cho hết tất cả vào trong miệng của cậu, Tô Ngôn vô thức ngậm ngón tay của hắn liếʍ mυ"ŧ, chỉ chốc lát sau, cậu lại lắc mông bắt đầu cọ xát hạ thân của Phương Tư Viễn.

Phía bên trong c̠úc̠ Ꮒσα co rút lại chầm chậm, lỗ nhỏ đóng mở giống như dục cầu bất mãn, Phương Tư Viễn cười nhạo một tiếng, hắn vỗ một cái lên mông thịt mềm mại trắng nõn rồi lật người cậu lại, cầm lấy dương v*t tiếp tục *** vào cái c̠úc̠ Ꮒσα còn đang phun tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra ngoài.