Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cưỡng Bách Động Dục

Chương 136: Giang Hạ trở về

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nhưng cuối cùng Cố Y Y cũng không đi tìm Giang Húc An. Cũng không phải cô để ý chuyện mà hắn đã làm với mình, chủ yếu là vừa nhìn thấy gương mặt kia, cô sẽ nhớ lời mà Giang Chi Nghiên nói với mình.

Phương diện kia của hắn thật sự là không có gì vấn đề chứ?

Cái thắc mắc kỳ kỳ quái quái này trước sau đều không có được đáp án chuẩn xác, đảo mắt đã qua hai tuần.

Sau khi Giang Tuyên bình tĩnh thì cũng trở về nhà, chẳng qua cũng không dám cùng cô ở chung một chỗ nữa, vậy nên chuyện phát sinh giữa cô cùng Giang Chi Nghiên và Giang Húc An, ông ấy hoàn toàn không biết gì cả.

Ở trong mắt của ông ấy, quan hệ của con gái cùng mấy đứa con trai ngày càng trở nên thân thiết, tuy rằng ông có chút ghen tị nhưng cũng yên tâm không ít.

Đang ăn cơm, Giang Tuyên nhìn như lơ đãng hỏi: “Con ở nhà đã quen hay chưa? Mấy đứa bọn chúng không khi dễ con chứ? Nếu bọn họ dám khi dễ con, con nói ba nghe, ba nhất định sẽ dạy dỗ bọn họ.”

Chỉ một câu nói, ông lại cố ý nhấn mạnh chữ “ba” những hai lần.

Con gái bảo bối về nhà đã là tuần thứ hai, cô lại chưa một lần gọi ông là ba. Còn lần gọi ba ngoài ý muốn kia, ông đã cưỡng chế xóa bỏ đoạn ký ức đó rồi.

“Đã quen rồi.” Cố Y Y lắc đầu, làm bộ nghe không hiểu ám chỉ của ông.

Nhưng thân thể Giang Húc An ngồi đối diện cô lại lập tức căng thẳng, áy náy mà nhìn mắt Cố Y Y.

“Chúng con sao có thể khi dễ Y Y được.”

Giang Chi Nghiên duỗi tay sờ sờ đầu đỉnh mượt mà của Cố Y Y, đón nhận hai ánh nhìn ghen tị cùng hâm mộ, lại đem tóc mai của cô vén ra sau tai.

Đêm qua anh còn ở trên giường thao tôi đến muốn chết!

Cảm giác mọi ánh mắt trên bàn cơm đều tập trung đến trên người mình, Cố Y Y cúi đầu yên lặng nhai cơm, chỉ muốn duỗi tay che kín lỗ tai nóng lên của mình.

Khuôn mặt cô gái nhỏ đỏ bừng mà cúi đầu không nói chuyện nữa.

Nhìn bộ dáng mềm mại dễ bị khi dễ của cô, mặc kệ là Giang Tuyên hay là Giang Húc An, trong đầu đều hiện ra suy nghĩ không tốt nào đó.

Tôi thật là đồ cầm thú a! x2

Hai người tự phỉ nhổ chính mình trong lòng, lại không khống chế được mong muốn tiếp tục ngắm cô.

Chỉ có Giang Chi Nghiên tư thái ưu nhã mà uống canh, đem phản ứng của hai cha con họ thu vào đáy mắt, cười cười lại đưa cho Cố Y Y một chén nhỏ: “Chén này đã nguội rồi, còn hơi ấm, em uống đi.”

Canh thanh đạm vào miệng, độ ấm vừa vặn.

Cố Y Y giương mắt trộm nhìn Giang Chi Nghiên, sau khi nhìn thấy người bên cạnh tươi cười ôn nhu, cô cúi đầu, lỗ tai càng nóng đến lợi hại hơn.

Ngắn ngủn hai tuần, người nam nhân này đã thăm dò rõ ràng mọi thói quen sống cùng thức ăn yêu thích của cô.

Lúc không có ba với anh ba ở đây, hắn không biết xấu hổ mà thao lộng cô, còn trong cuộc sống bình thường hắn chính là anh trai trong manga, anime hay trong tiểu thuyết, một người anh cả hoàn mỹ.

Làm như vậy sau này làm sao cô có thể rời bỏ hắn đây?

Chuyện yêu một người nào đó tuyệt đối là chuyện phiền toái dễ dàng bị tổn thương nhất.

Cố Y Y mặc niệm những lời này, đồng thời, đem ký ức về người cha nuôi trong quá khứ lôi ra.

Xem, đây là hậu quả khi yêu.

Sau khi cảnh cáo mình một phen như vậy, cô lại nghe thấy Giang Tuyên ám chỉ mà nói: “Hôm nay Hạ Hạ được nghỉ rồi sao, đợi lát nữa ba đi đón nó về nhà, Y Y có muốn cùng ba ra ngoài đi dạo không?”

“Chút nữa con còn có chút việc muốn nói với Y Y, nếu không, ba mang Húc An cùng đi đi.”

Giang Chi Nghiên thay Cố Y Y đáp lại trước một bước.

Trời nóng như vậy, Cố Y Y không cần lấy cớ từ chối cùng ba ra cửa liền thở phào nhẹ nhõm.

“Con cũng không đi.” Giang Húc An chọc chọc thịt trong chén, theo thói quen mà nhướng mày phun tào, “Trời nóng như vậy ngay cả công ty con đều không muốn đi. Ba bảo Giang Hạ hạ tự mình ngồi xe trở về không được sao, để Lê thúc đi đón cũng được, mấy người sẽ không thật sự sa thải Lê thúc chứ?”

Lời vừa nói ra, hắn liền ý thức được lời này nghe giống như hắn đang trách cứ bọn họ bởi vì Cố Y Y mà sa thải Lê thúc.

Giang Húc An đang muốn giải thích một chút, lại bởi vì trên bàn cơm còn có những người khác nên không tiện mở miệng, chỉ phải khó chịu mà vươn chân nhẹ nhàng đá đá Cố Y Y.

Động tác ái muội nho nhỏ này dọa Cố Y Y nhảy dựng.

Cô không quá xác định nhìn về phía Giang Húc An, sau khi thấy đối phương tự nhận thì liền mờ mịt, trừng mắt lại một cái, không biết tại sao cô lại sinh ra một loại lo lắng đối cuộc sống tương lai.

Hy vọng cái người em trai có tên giống con gái kia sẽ không quá mức ngốc, cũng sẽ không quá mức đen tối.
« Chương TrướcChương Tiếp »