Chương 115: Nếu như bị anh trai cưỡиɠ ɠiαи...

Giọng nam ôn nhu câu đến tâm người ta phát ngứa.

Cố Y Y trộm cắn môi, ở trong lòng không ngừng nhắc nhở bản thân: Đây là anh trai ruột của mình, là ruột thịt, ngàn vạn lần không thể bị sắc đẹp dụ hoặc!

“Ân.” Cô nhìn như bình tĩnh gật đầu, ánh mắt lại nhịn không được mà hướng trên mặt Giang Chi Nghiên ngơ ngẩn.

Nam nhân cười, lại lần nữa đối diện tầm mắt cô, nhẹ giọng hỏi: “Về sau trực tiếp anh là anh trai là được, có thể chứ?”

Cố Y Y cũng không biết mình làm sao lại ngay lập tức gật đầu.

Tiếp theo cô thấy sắc mặt Giang Tuyên biến đổi, bắt lấy Giang Chi Nghiên đem hắn kéo đến một góc, chất vấn nói: “Chi Nghiên, con dạy ba một chút, làm sao thì mới có thể khiến Y Y cam tâm tình nguyện mà gọi ba một tiếng ba như vậy đây.”

Này, nếu muốn trộm hỏi thì có thể nói nhỏ hơn một chút được hay không?

Cố Y Y vẫn duy trì tươi cười đoan trang lễ phép, thực nỗ lực mà bắt đầu làm bộ như mình cái gì cũng đều không nghe thấy.

Đồng thời, cô cũng phát hiện, Giang Chi Nghiên cố ý nhìn về phía cô, làm ra biểu tình bất đắc dĩ, tiếp theo mới cúi đầu nghiêm trang cùng Giang Tuyên thảo luận.

“Ba cùng anh trai (ca ca) không giống nhau, anh trai là loại xưng hô mà người không quen thân cũng có thể gọi nhưng ba thì khác.”

Giang Chi Nghiên nói xong thì dừng một chút, thoạt nhìn là đang nghiêm túc giúp Giang Tuyên tìm phương pháp giải quyết.

“Trong công ty cũng có không ít cô gái thích mấy món đồ chơi như thú nhồi bông, sao ba nếu không thử đưa cho Y Y một con để ở đầu giường con bé, thú nhồi bông sẽ làm bé gái mềm lòng, nói không chừng con bé cảm động liền sẽ chủ động kêu ba là ba.”

Cả đời cũng chưa như thế nghiêm túc muốn lấy lòng cô gái nhỏ nào, Giang Tuyên nghĩ nghĩ, cảm thấy lời mà Giang Chi Nghiên nói rất đúng, vì thế ông cực kỳ nghiêm túc mà đem Cố Y Y giao cho con trai lớn nhà mình, nói dối là trong công ty có cần giải quyết, buổi tối sẽ cho cô một kinh hỉ.

(Nghiên: ông ba cute không chịu nổi >.<)

Nhìn bóng dáng Giang Tuyên vội vã rời đi, Giang Chi Nghiên quay đầu lại đối Cố Y Y nói: “Anh mang em đi dạo xung quanh một chút.”

Bên ngoài là cái nắng khô nóng ngày hè.

Trong nhà có máy thiết kế điều hòa nhiệt độ, trước sau đều có thể làm người ta cảm thấy sảng khoái an nhàn.

Cố Y Y cũng không suy nghĩ nhiều, đi theo phía sau Giang Chi Nghiên. Cũng không có ý thức được hắn đột nhiên lại xoay người dừng bước chân.

“A ——”

Đầu cô chui vào trong ngực nam nhân, trong lỗ mũi thoáng ngửi thấy hương vị thoải mái thanh tân trên người hắn, còn không kịp ngẩng đầu, đã bị một bàn tay ấn xuống đỉnh đầu nhẹ xoa xoa.

“Từ khi biết đến sự tồn tại của em, anh vẫn luôn chờ mong ngày này sẽ đến.”

Giọng nói của Giang Chi Nghiên mang theo chút cảm xúc nào đó mà Cố Y Y nghe không hiểu.

Nhưng điều này cũng không gây trở ngại cô rơi vào trong sự ôn nhu này, trong lúc nhất thời, trái tim thình thịch loạn nhảy, khuôn mặt cùng bên tai đều hồng tới nóng bỏng.

Nếu là bị anh trai cưỡng bách……

Những ảo tưởng không nên có một khi bắt đầu liền không có biện pháp nào dừng lại.

Ở trong biệt thự chỉ có hai người bọn họ, mặc kệ là anh trai làm gì với cô, mặc kệ cô xin tha khóc kêu như thế nào cũng đều không có người nào nghe thấy.

Cô sẽ không có biện pháp phản kháng mà bị chính anh ruột mình cưỡиɠ ɠiαи, sẽ bị hắn đè ở trên mặt đất, giống như cɧó ©áϊ bị thao đến khóc thành tiếng. Còn sẽ bị anh trai uy hϊếp, không cho phép cô đem chuyện này nói cho ba cùng những người khác, từ đây, biến thành bao dươиɠ ѵậŧ cho anh trai tùy ý phát tiết tính dục.

“Y Y?”

“A, em đây.”

Từ trong ảo tưởng của mình hồi thần lại, Cố Y Y cũng không dám tiếp tục nhìn Giang Chi Nghiên.

“Em cũng không cần suy nghĩ quá nhiều.” Giang Chi Nghiên giống như hoàn toàn không có phát hiện cô khác thường, đơn thuần vỗ vỗ đầu cô nói, “Phòng này là phòng ngủ của em, phòng ngủ của anh ở đối diện, buổi tối nếu có chuyện khẩn cấp gì cũng có thể trực tiếp tới tìm anh.”

Phòng ngủ thiết kế tỉ mỉ rõ ràng đủ để khiến cho Cố Y Y cảm giác mình được coi trọng.

Chờ đến khi Giang Tuyên ôm một con gấu bông thật lớn về nhà, thái độ Cố Y Y đã đối với ông cũng không còn quá mức xa cách như trước.

Nhất định là do gấu bông lớn có tác dụng!

Trong lúc cùng hai đứa nhỏ xem TV, Giang Tuyên đã nghĩ như thế.

Thời gian lại tiếp tục trôi đi.

Sau khi nhận điện thoại, Giang Chi Nghiên khẽ nhíu mày: “Húc An vừa gọi cho con, nói hắn trở về rất khuya, bảo chúng ta không cần chờ hắn về.”

Ba người vẫn luôn đang đợi Giang Húc An về nhà, kết quả chờ tới một cuộc điện thoại tùy hứng như vậy, nhiều ít cũng sẽ làm Giang Tuyên có chút lo lắng Cố Y Y sẽ nghĩ nhiều.

“Kia, hôm nay con đi nghỉ ngơi trước được không, cái tên tiểu tử thúi kia chắc đã uống đến quên cả trời đất rồi” Ông thử hỏi.

Cố Y Y cũng không phải quá để ý đến thái độ của người anh trai chưa gặp mặt kia, cô ôm gấu bông của mình, ngoan ngoãn gật đầu.

===

Nghiên: Mọi người có chờ mong không?? kakaka o(¬‿¬)o