Chương 4

4

Nếu bạn không cảm thấy đau, bạn sẽ tự làm tổn thương mình, bởi vì không cảm thấy đau, không giống với những người bình thường, khi bạn an ủi người khác mới có thể nói “Đừng sợ.” Đừng sợ. Tôi không phải là quái vật.

Chủ nhân ôn nhu vỗ lưng tôi, để cho tôi thuận khí khi khóc đến mức sốc hông.

Tôi khóc đến nỗi thở không ra hơi, rồi chợt đứng lên từ trong ngực chủ nhân, đứt quãng nhìn anh: “Em, em không sợ em, em, em…” Tôi nửa ngày cũng không nói ra được chữ nào khác, bỗng chốc xúc động lại bắt đầu khóc.

Chủ nhân sửng sốt, đưa tay vuốt vuốt khuôn mặt mèo ngao lấm lem của tôi, khẽ nói: “Đừng khóc.”

“Em đừng khóc.” Em bắt đầu khóc liền làm trái tim tôi đau đớn.

Ngày hôm sau, bà bán rau nói với tôi kẻ gϊếŧ người đã bị bắt và bị thương nặng. Tôi nhớ tới chủ nhân, len lén hỏi chủ nhân kẻ gϊếŧ người bị bắt kia có liên quan đến anh không.

Chủ nhân nhéo nhéo mặt của tôi không phủ nhận.

Tôi bắt đầu hiếu kì không biết chủ nhân đã làm gì, tại sao anh lại giúp đỡ đả thương kẻ gϊếŧ người. Tuy nhiên, chủ nhân từ chối trả lời câu hỏi của tôi.

Chậc, anh không muốn nói tôi sẽ không hỏi. Dù sao, không cần biết anh là ai, anh cũng là chủ nhân của tôi.

Sau khi biết chủ nhân không cảm thấy đau đớn, lá gan của tôi liền lớn hơn. Chỉ cần anh có xu hướng tự làm hại mình, tôi sẽ nhẹ nhàng nắm tay anh nhào nặn và nói với anh: “Có thể cảm nhận được độ ấm của em thì tốt rồi.”

Tính tình của chủ nhân trở nên tốt hơn nhiều, anh thường dựa vào vai tôi ngủ thϊếp đi. Hơi thở ấm áp phả vào cổ tôi, ngưa ngứa.

Đôi khi tôi nghĩ, cuộc sống bình yên cùng anh như thế này cũng không tồi.

Nhưng cũng có một vài chuyện không như ý xảy ra.

Không biết có phải vì chủ nhân đã quá lâu không tiếp xúc với tiểu O hay không, anh thường xuyên ôm tôi vào ngực, vùi đầu vào cổ tôi nhẹ nhàng ngửi ngửi hương vị tin tức tố trên người tôi.

Chủ nhân đáng thương của tôi ơi, người hầu trung thành của anh thực sự là một A, ngay cả khi anh ngửi thấy hương hoa, cũng không thể ngửi thấy mùi hương ngọt ngào như tiểu O trên người tôi được.

Tôi là một người thô lỗ, tin tức tố trên cơ thể tôi không khó ngửi, nhưng chắc chắn không thơm. Chắc khứu giác của chủ nhân xảy ra vấn đề nên mới có thể bình tĩnh an tường tùy ý để cho tin tức tố của tôi quấn lấy anh như vậy.

“Chủ nhân.” Để ngăn chủ nhân đi sai đường, tôi không thể nhịn được nữa, tôi đẩy toàn bộ khuôn mặt của anh đang muốn áp vào gáy mình ra.

“Sao vậy?” Chủ nhân hoang mang nhìn tôi.

Tôi do dự nhìn chủ nhân, nghĩ rằng anh đã trưởng thành rất lâu rồi, cũng nên có tiểu O của riêng mình.

Cái chuyện ôm tôi cho đỡ thèm này là gì chứ???

“Ngài thích dạng O nào? Cũng nên có một người phụ nữ trong nhà.” Tôi chân thành nói.

Khuôn mặt của chủ nhân lập tức đen lại.

“Cái đó, ngài sống đơn độc mãi thế này cũng không tốt cho sức khỏe của ngài. Ngài luôn cần làm dịu……”

Chưa kịp nói xong, tôi đã bị chủ nhân đè lên ghế sô pha không thể nhúc nhích.

“Làm dịu? Làm thế nào để làm dịu?” Chủ nhân nheo mắt dán vào lỗ tai của tôi ôn nhu nói. Nói xong còn xấu tính thổi một hơi.

Tôi rùng mình, tai và mặt lập tức đỏ bừng.

“Cái đó, cái đó… Ngài là A, ngài biết rõ hơn em mà.” Tôi bối rối nói.

“Phải không?…” Nói đoạn, chủ nhân chạm vào cổ tôi bằng lòng bàn tay mát lạnh, nói: “Tôi thích kiểu người có thể mặc tôi xâm lược. Em biết tôi là một kẻ điên, tôi không chỉ thích tự làm hại mình, mà còn thích tổn thương người tôi yêu. Tự tay đem da người ấy cắt ra, nhìn người ấy vì đau đớn mà rơi nước mắt, cảm nhận máu đỏ từng chút một thấm vào ngón tay tôi.”

Tôi cảm thấy đầu ngón tay của chủ nhân xẹt qua làn da trên cổ tôi, lông tơ trong nháy mắt dựng đứng lên. “Ngài đừng nói đùa.”

“Ai nói đó là một trò đùa? Hửm?”

“Ngài không phải người như vậy.” Tôi cười khan hai tiếng.

“Ai biết được……”

Nói xong, chủ nhân nhẹ nhàng hôn sau gáy tôi. Đầu lưỡi nóng ướt linh hoạt xẹt qua từng tấc vuông trên da thịt.

Là thật, tôi thực sự đã làm tổn thương người tôi yêu. Trước khi nhìn thấy em khóc.

Nhưng bây giờ, tôi không dám. Tôi sợ.

Tôi sợ trái tim tôi sẽ đau khi nhìn thấy em khóc.

Lạ thật, tôi rõ ràng là một con quái vật không thể cảm thấy đau đớn.

———oOo———

.+”’+.Trúc Xanh.+”’+.