Chương 24: Tự tôn cao (H)

- Đêm nay... Sẽ là đêm cuối... Tôi tôn trọng em

Nói rồi anh thả tay ra, cả người Bội Mễ đáp xuống giường lớn, tấm thân cô nhẹ bẫng, nằm im trên giường, cả cơ thể trắng noãn, mềm mại và nhỏ nhắn. Tử Sâm chầm chậm thoát y cho bản thân, tiếng "Rẹt... Rẹt" xé bao vang lên trong không gian tĩnh mịch. Ánh đèn đường bên ngoài rọi vào sau lớp rèm, căn phòng tối nhưng vẫn chiếu bóng cơ thể cả hai.

Chuẩn bị xong xuôi, Tử Sâm trườn từ dưới bàn chân cô, nâng lên liếʍ mu bàn, đưa lưỡi luyến láy qua các ngón rồi di chuyển lưỡi lên bắp, đầu gối rồi đùi non. Dịch bọt của anh chảy ra, tạo thành vệt dài mỗi nơi lưỡi di qua. Dừng lại ở đùi non, Tử Sâm tách hai bên dạng sang, đưa môi lạnh áp vào hôn lên vùng da mềm mại này. Vừa hôn anh vừa cắn nhẹ, rồi di di lưỡi quanh vùng da đùi khiến Bội Mễ bắt đầu được kí©h thí©ɧ, bên trên hơi thở cô đã hấp hối nhẹ.

Môi anh hôn quanh vùng da đùi, lân la gần đến bẹn, chiếc lưỡi lại được đưa ra, thuần thục liếʍ láp xung quanh. Sò huyệt nhỏ sau lớp vải qυầи ɭóŧ đã gắt gao, có thể thấy đang mong chờ được lấp đầy đến nhường nào. Anh ngửng dậy, kéo hạ bộ hai người sát vào nhau, để tư mật đang dần ẩm ướt kia cảm nhận được nam căn đã trướng nóng như nào. Bàn tay anh nắm chặt hai bên eo, đầu lại cúi xuống, lưỡi nhỏ đưa ra liếʍ tròn trong rốn, khuôn bụng gập lên gập xuống, hơi thở dồn dập khiến lưỡi anh bị mất điểm tựa.

Khuôn miệng anh liếʍ láp nhưng đôi mắt đen láy ấy đang từ từ ngắm nhìn vẻ mặt mê đắm của Bội Mễ. Cô bị kí©h thí©ɧ từng nơi một nên đang ham muốn vô cùng, khuôn mặt phiếm hồng, đôi mắt lim dim và bờ môi đang hờ hững... Tất cả tạo cho Bội Mễ một sức hút mê người

Tử Sâm thu lưỡi lại, anh trườn lên mặt đối mặt với cô, ngón tay vén các tóc cô vào hai bên mang tai, nâng nhẹ đầu cô lên hôn vào bờ trán lán mịn, hôn di xuống sống mũi rồi điểm dừng là môi mỏng. Ngón tay thon dài anh đưa lên vân vê chúng, nhìn với ánh mắt chút tiếc nuối rồi đặt một nụ hôn sâu vào

Bên dưới hai tay anh sờ soạng cơ thể một lúc rồi "Xẹt... Xẹt", tiếng xé vải đồ lót vang lên. Cả người Bội Mễ lõa thể dưới thân anh, hai đỉnh tuyết sơn ngạo nghễ căng lên, bên dưới sò huyệt ri rỉ chút nước bóng lên. Tử Sâm ngửng dầy giương nam căn hướng tư mật, hai bên đùi Bội Mễ nhẹ nhàng dơ cao lên, chào đón lấy cậu bé của anh. Tử Sâm bắt đầu thúc một cú sâu, ngay lập tức cả cơ thể cô phản ứng mạnh mẽ. Tư mật dường như lâu rồi đã không được động chạm, đang trở nên mẫn cảm và se khít hơn bao giờ hết, bên trên Bội Mễ như bị xé người làm đôi, đau đớn kêu lên:

- Ah.. . Hức hức...

Tử Sâm cũng thấy khó nhọc mỗi khi ra vào, cô bé này mυ"ŧ anh gắt gao, mỗi lần đều muốn ngậm chặt không chịu rời, dâʍ ŧᏂủy̠ tuồn ra ngoài, phủ hết lên nam căn. Cự vật được đeo bαo ©αo sυ đã bôi sẵn một lớp gel trơn nên cũng thoải mải hơn chút, về sau theo nhịp thì đã thúc vào dễ dàng hơn

Bội Mễ phía trên nức nở rên lên, lâu lắm không quan hệ, nay lại bị thúc mạnh nên đang xót vô cùng, tuy vậy kɧoáı ©ảʍ vẫn ngập tràn. Khuôn miệng hôm nay biết hợp tác, tiếng rên mê dại được cô ngân nga đầy yêu kiều:

- Ư... Ư... am

Hai đỉnh tuyết sơn rung rung lên trước mặt Tử Sâm thật vui mắt, anh không ngần ngại mà ngậm chặt lấy một bên. Tiếng bú ʍúŧ núm nhỏ vang lên tùm tụt, núm hồng kia dai dai nhưng mềm mềm, ngậm vào miệng thật thích biết bao. Tử Sâm cố ý cạ răng bên trên đỉnh núm khiến Bội Mễ khó chịu vô cùng, cái cảm giác khó diễn tả làm sao, đầu núm ấy khi bị cạ răng thì như muốn vểnh cao thêm, muốn được ngậm vào cắи ʍút̼. Đó chính là điểm nhạy cảm của con gái

Bên dưới nam căn vẫn mạnh mẽ ra vào, từng cú thúc sâu tạo tiếng vang cho cả căn phòng phạch...phạch.... Cả tiếng va chạm của hai hòn bi với vách thịt nộn, một chút tạp âm khác vang lên nhóp nhép... Tử Sâm đưa một tay xuống vân vê lấy hạt trân trâu nhỏ, ấn mạnh xoay tròn liên tục, rồi lại bóp chặt nó. Bên trên Bội Mễ không chịu nổi kiểu châm chọc này của anh, trong đầu lại nghĩ đến lần cô vô tình tiểu nhị ra, khuôn mặt đỏ gay gắt xấu hổ. Lý trí còn sót lại ngăn cho sò huyệt ra nước nhiều, bên trên thái dương ướt đẫm mồ hôi hột. Cả cơ thể như đã mệt lử nhưng vẫn cố thỏa mãn anh một cách hoàn hảo.

Cả hai đã luận động không biết bao nhiêu giờ, thời gian trôi qua cùng với những lần lêи đỉиɦ. Bội Mễ giờ đây mệt lử người, cả cơ thể cô đẫm mồ hôi, thấm xuống ướt nhẹp mảng ga giường. Khuôn mặt cô lộ vẻ mất sức, hai bên khóe mặt lệ đọng lại, nhắm lim dim nhìn anh. Tử Sâm dừng mọi sự giày vò lại, cúi xuống đưa tay vén tóc bết vào cho cô, anh nhìn cô mang chút thương xót và đầy yêu chiều. Nếu như là những đêm trước đây, nhận thấy cô có chút oải người, Tử Sâm lập tức dừng lại, anh nằm thủ thỉ bên tai Bội Mễ một lúc rồi ôm chặt cô ngủ. Nhưng đêm nay thì không, dù cô có rã người đến mức nào, anh sẽ không dừng lại cho đến lúc bản thân thỏa mãn hết mức. Chỉ nghĩ đến lời cô chủ động đề nghị dừng mối quan hệ, Tử Sâm như điên tiết lên, anh thực không muốn buông bỏ cô, để cô rời xa mình nhưng vì cái tôi quá lớn, tự nhiên lại buông lời tổn thương và chấp nhận việc kết thúc. Nghĩ vậy hai bên ngài anh nhíu lại, ánh mắt tức giận nhìn vào khuôn mặt phiếm hồng dưới thân