Thấy Trì Tảo Tảo bị thương thật sự không nhẹ, nói vậy hai ngày này cũng không lên lớp được, cho nên Diệp Khuyết chờ tất cả sinh viên đều đi học, lúc không có ai, ôm Trì Tảo Tảo ra xe, dứt khoát đưa cô về nhà tĩnh dưỡng hai ngày.
Thật là mất nhiều hơn được, không có dạy dỗ được cô, còn làm chính mình nóng vội vì vết thương của cô.
Diệp Khuyết cảm thấy, anh thật sự có chút không thể hiểu được chính mình.
Vốn là bởi vì cô không muốn đi học, anh mới đánh cô, hiện tại đánh rồi, đến mức làm cô mấy ngày cũng không đi học được.
Lái xe đưa cô về nhà, lúc Trì Tảo Tảo ở trên xe, tỉnh lại, thấy chính mình còn ghé vào trên người Diệp Khuyết, cả người cô có chút ngây ngốc.
“Ông xã, em đang ở đâu?”
Quay đầu nhìn trái nhìn phải, vậy mới biết mình đang ở trên xe, hơn nữa, cô còn nằm trên đùi anh.
Cô lại hỏi anh, “Anh muốn đưa em đi đâu? Em ngủ bao lâu rồi? Em còn có tiết học, có phải em lại ngủ quên hay không?”
“Câm miệng, anh đưa em về nhà.” Anh ta không kiên nhẫn, nhìn cũng không liếc nhìn cô một cái, nghiêm túc lái xe của anh.
Trì Tảo Tảo lại vùi đầu trên đùi anh, quả nhiên không dám nói thêm câu nào nữa.
Tại sao anh lại đưa mình về nhà? Nguyên nhân là bởi vì anh đánh mông của cô sao?
Ôi mẹ ơi, nếu như vậy là có thể để cô trốn học mà nói, vậy cô tình nguyện để anh đánh nhiều thêm vài lần nữa.
Hơn nữa, còn được nằm trên đùi anh như vậy.
Trong lòng Trì Tảo Tảo đột nhiên nổi lên tà ác, cô nằm như vậy có tốt không? Thật sự tốt sao? Lão nhị của anh ta đang dưới miệng cô đấy, chỉ cách một tầng vải dệt mà thôi.
Cô có muốn động thủ sờ một chút hay không?
Không biết cái kia của anh, có giống của Hoàn Quân không, đều là đàn ông nên hẳn là giống nhau đi!
Nhưng cô vẫn rất tò mò, xúc động muốn duỗi tay sờ một chút.
“Trì Tảo Tảo.”
Đột nhiên, trên đỉnh đầu truyền đến giọng nói của Diệp Khuyết.
Trì Tảo Tảo đang do dự không biết có nên duỗi tay sờ hay không, nghe được giọng nói của anh, cô hoảng sợ, ngẩng đầu nhìn anh, “Dạ?”
“Còn đau không?”
Anh cũng đã tự tay bôi thuốc cho cô, hẳn là không còn đau nhiều như vậy đi?
Nhưng mà Trì Tảo Tảo lại dẩu cái miệng nhỏ, giả bộ một vô cùng đau đớn, “Đau.”
Mi tâm anh nhăn lại, rũ mắt xuống nhìn cô, “Còn đau?”
“Dạ!” Cô không nhìn anh, bởi vì dáng vẻ cô nói dối rất dễ dàng bị người khác nhìn ra.
“Đáng đời, xem về sau em còn dám trốn học hay không.”
“……”
Nghe được lời này, trong lòng Trì Tảo Tảo không thoải mái, nhưng cũng không để ở trong lòng, đã tiếp tục nằm trên đùi anh.
Là cô đáng đời, nhưng mà sau khi bị đánh, cô có thể có đãi ngộ này, cũng là không tồi.
Trong lòng cuối cùng cũng không ủy khuất như vậy nữa.
Cô đột nhiên đã quên chuyện muốn sờ tiểu lão nhị của anh, buồn bực nói với anh, “Nhưng mà ông xã, sau này anh đừng đánh mông của em nữa có được không?”
Anh vừa lái xe vừa nói, “Không đánh mông thì đánh chỗ nào? Chẳng lẽ là muốn anh đánh mặt của em?”
“Anh có thể cắn em mà!”
“……”
Bây giờ Diệp Khuyết cũng muốn cắn chết cô, cô nhóc không phải rất đau sao? Còn có nhàn rỗi nói giỡn với anh nữa, xem ra cũng không đau như vậy.
Trì Tảo Tảo liều lĩnh, chỉ vào miệng mình nói với anh, “Sau này nếu em không nghe lời, làm anh mất hứng, anh cắn nơi này của em đi, cắn như thế nào em cũng sẽ không khóc.”
Diệp Khuyết cảm thấy, nếu không phải anh đang lái xe, anh nhất định không thể không mổ đầu của cô ra xem.
Tư duy của cô nhóc này, người bình thường không thể giải thích được.
Nói cô ngây thơ sao?
Nhưng loại ngây thơ này, lại vô hình làm cho lòng người sung sướиɠ, cảm thấy cô không làm ra vẻ.
Diệp Khuyết cảm thấy, hai chữ đáng yêu, vẫn là từ chính xác để miêu tả Trì Tảo Tảo.
Người mười tám tuổi, có thể ngây ngốc đáng yêu giống cô vậy, đoán chừng cũng là hiếm thấy.
Chính cái gọi là vật hiếm thì quý giá, cho nên, có khả năng Trì Tảo Tảo của anh, không chỉ được hoan nghênh ở nơi này của anh, mà đoán chừng người khác cũng rất chú ý đến cô.