Sau khi Diệp Khuyết tiết hỏa, quả nhiên tâm trạng vui vẻ hơn nhiều.
Anh đi đến phòng tắm bên cạnh, tắm rửa sạch sẽ, sau khi ra ngoài, đứng bên cạnh giường hỏi cô.
“Em muốn anh giúp em tẩy hay tự mình tẩy.”
Trì Tảo Tảo cằm góc chăn, khuôn mặt đổ bừng, nhìn thấy anh càng cảm thấy xấu hổ không thôi.
Cô xua tay nói: “Không cần, em tự mình tẩy, anh ra ngoài đi.”
“…” Diệp Khuyết nhíu mày, nhìn bộ dạng thẹn thùng của cô nhóc, anh lại cảm thấy buồn cười.
Cô biết xấu hổ?
Cô nhóc ở trước mặt anh cũng biết xấu hổ?
Chẳng qua anh cũng không quá chú ý, khi đạt được sự thỏa mãn, sảng khoái rời phòng ngủ.
Sau đó, Trì Tảo Tảo cũng tranh thủ thời gian đi vào phòng tắm.
Buổi chiều, sau khi Diệp Khuyết tan việc, dẫn theo cô cùng nhau về nhà.
Sáng hôm sau, anh lại đưa cô đến cổng trường học, cũng dặn dò: “Chuyện của Thì Sơ em có thể giúp đỡ thì giúp đỡ, nhưng đừng miễn cưỡng chính mình.”
Trì Tảo Tảo xuống xe, vẫy tay với anh: “Em biết rồi, ông xã, hôm nay em không về nhà, ngày mai anh đến dạy em sẽ về nhà cùng anh.”
Diệp Khuyết đồng ý, nhìn thấy cô vào trường anh mới lái xe rời đi.
Chiều hôm đó, sau khi tan học, Trì Tảo Tảo liền bắt xe đến trường học viện nghệ thuật.
Đến cổng trường, cô gọi điện cho Đường Vãn Nguyên, rất nhanh, Đường Vãn Nguyên đã đến.
Bên cạnh chị ta còn có hai cô gái xinh đẹp, chân dài.
Nhìn thấy Trì Tảo Tảo, Đường Vãn Nguyên nói với hai người này: “Đây chính là em gái mình, các cậu cứ gọi là Tảo Tảo là được rồi.”
Hai cô gái chân dài đi tới giới thiệu: “Chào em, em gọi chị là chị Tô là được.”
“Chị tên là Mạch Mạt.”
Trì Tảo Tảo lễ phép chào hỏi: “Chị Tô, chị Mạch Mạt.”
“Ừm thật ngoan, không trách đàn ông lại thích, bọn chị nhìn còn thích nha.”
Lúc nói chuyện, tay Tô Nghiên còn sờ lên mặt Trì Tảo Tảo.
Mạch Mạt cũng nói: “Đúng vậy, bộ dáng của em ấy như chim non nép vào người, mình là đàn ông mình cũng thích.”
Trì Tảo Tảo: “….”
Sao cô lại cảm thấy hai người này không có thiện ý.
Bỗng nhiên cô sầm mặt, nhìn Đường Vãn Nguyên nói: “Chị tìm tôi có chuyện gì?”
Lúc này, Đường Vãn Nguyên mới đi lên phía trước nói: “Chẳng lẽ em quên hôm nay là sinh nhật chị rồi sao? Chị đã đặt chỗ ở quán Bar, nên muốn mời em đến để chúc mừng sinh nhật chị.”
Hôm nay là sinh nhật Đường Vãn Nguyên.
Con mẹ nó. Cô đã quên.
Chẳng qua nếu như chị ta đã mời cô, vậy cô sẽ miễn cưỡng đến.
Thế là bốn người ngồi lên taxi, lúc đến quán bar đã là 7 giờ.
Lúc này ở đó có rất nhiều người, Trì Tảo Tảo đi theo ba người, bộ dáng họ nóng bỏng, xinh đẹp.
Tiếng nhạc đinh tai nhức óc vang lên, trước mắt cô đều là nam nữ trưởng thành, ăn mặc hở hang điên cuồng nhảy trên sàn nhạc.
Nhìn thấy cảnh này, Trì Tảo Tảo nhớ đến lần đầu tiên cô tới quán Bar.
Khi đó là do Đường Hoàn Quân mang cô đến, tình cảnh cũng không khác lúc này nhiều lắm.
Đường Vãn Nguyên dẫn mọi người đi vào phòng đã đặt trước.
Không nghĩ tới trong phòng đã có người hơn nữa đều là đàn ông, có khoảng 7, 8 người, tất cả đều anh tuấn, nhưng trong mắt Trì Tảo Tảo, không có ai đẹp trai hơn Diệp Khuyết.
Đường Vãn Nguyên còn nắm tay Trì Tảo Tảo đến giới thiệu với mấy người này.
“Các cậu, đây là em gái mình, lúc nữa không được bắt nạt em ấy nha.”