Chương 28

"Chẳng phải đại sư Thiên Vô ở chùa Hộ Quốc đã nói, Thái tử và Thái tử phi là duyên trời định sao? Chuyện xung hỉ vốn là chuyện được triều đình sắp đặt, trước khi Thái tử thành thân, bao nhiêu người không coi trọng cuộc hôn nhân này, thế nào? Ngày hôm sau Thái tử đã tỉnh."

"Thái tử bảo vệ Đại Khải khỏi chiến loạn, ngay cả trời cao cũng không đành lòng, cho nên mới để đại sư Thiên Vô ám chỉ cuộc hôn nhân này..."

Không chỉ dân gian, ngay cả Hoàng đế và Hoàng hậu cũng nghe được chuyện này.

Hoàng đế đang ở cung Hoàng hậu bàn bạc chuyện sắc phong cho phi tần mới, nghe tin liền cười nói: "Thái tử cũng đến tuổi "tức giận vì hồng nhan" rồi, bất quá, dù sao nó cũng là Thái tử, hành sự vẫn nên thận trọng một chút."

"Bệ hạ nói đúng, chỉ là Thái tử mới thành thân, đúng lúc đang mặn nồng với Thái tử phi, có người dám bắt nạt Thái tử phi, nó không nhịn được cũng là lẽ thường."

Hoàng hậu pha trà đưa cho Hoàng đế: "Trước đây Bệ hạ còn lo lắng Thái tử quá mức lãnh đạm, bên cạnh không có người thân cận, bây giờ cũng không cần lo lắng nữa rồi."

"Đúng vậy," Hoàng hậu pha trà rất ngon, Hoàng đế bưng chén trà nhấp một ngụm, híp mắt lại, "Trà Ngân Tiêm Sơn Vụ này vẫn là ngươi pha ngon nhất."

"Bệ hạ thích, thϊếp sẽ luôn pha cho Bệ hạ."

Hoàng đế vỗ tay Hoàng hậu: "Lúc trước ngươi nói muốn xung hỉ cho Thái tử, trẫm còn lo lắng Thái tử tỉnh lại phát hiện mình có thêm Thái tử phi sẽ không vui, xem ra là trẫm nghĩ nhiều rồi. Trước đây trẫm chọn người đưa đến Đông Cung, đều bị nó tùy tiện đuổi đi..."

"Bệ hạ cũng biết, Thái tử từ nhỏ đã bướng bỉnh, những thứ không vừa mắt nó, dù tốt đến đâu nó cũng không cần, Thái tử phi là do đại sư Thiên Vô chỉ định, hẳn là có duyên với Thái tử." Sợ Hoàng đế lại nổi hứng muốn đưa người cho Thái tử, Hoàng hậu ngắt lời hắn, dẫn dắt câu chuyện về việc sắc phong phi tần.

Hoàng đế hiển nhiên hứng thú với chuyện này hơn, ba câu hai lời đã bị lôi kéo sang chuyện khác.

Cận Trúc đi Đông Cung một chuyến, lúc về phía sau có mấy cung nhân bưng hộp gỗ. Chuyện sắc phong phi tần đã được quyết định, Hoàng đế buông được một mối lo, nhìn thấy mấy cái hộp liền nổi hứng hỏi: "Đây là gì?"

"Hồi bẩm Bệ hạ, đây là mấy món đồ chơi nhỏ mà Thái tử phi mang từ dân gian về, nói là muốn chia cho Bệ hạ và nương nương."

Cận Trúc mở từng hộp gỗ ra, đồ bên trong rất đa dạng, Hoàng đế tò mò lục lọi, có đồ chơi, cũng có đồ ăn, đồ ăn chiếm đa số.

Hoàng đế tâm trạng tốt, nhìn thấy những món ăn vặt dân dã này cũng không tức giận: "Nhiều vậy, đừng có thấy gì mới lạ cũng mang vào cung."

"Bệ hạ nói đúng, lúc nô tỳ về, Thái tử phi còn dặn dò, nói những thứ này đều là do người đã nếm thử, thấy ngon nên muốn mang về cho Bệ hạ và nương nương cùng thưởng thức." Cận Trúc nói.

"Thái tử phi có lòng, đúng là đứa trẻ ngoan, đã gả cho Thái tử, chính là người của hoàng gia, người của hoàng gia không phải ai cũng có thể tùy tiện bắt nạt, hôm nay chúng gặp phải là con cháu nhà nào? Đi dằn mặt bọn họ một chút."