Vương Sơn Tuấn cũng đi tới, hơi lo lắng nhìn Giản Ánh Nhu, lại quay đầu nhìn về phía Lâm Tố Uyên: “Lâm Tố Uyên, nếu cô quá rảnh rỗi thì tới giúp tôi làm bản kế hoạch này đi.”
Lâm Tố Uyên liếc mắt, bất mãn kêu la: “Vương Sơn Tuấn, anh chỉ biết che chở Giản Ánh Nhu, sao xưa nay không thấy anh giúp tôi nói một câu?”
Vương Sơn Tuấn vô thức nhìn thoáng qua Giản Ánh Nhu, nói thêm: “Cô đừng nói nhảm.”
Vương Sơn Tuấn biết rõ Giản Ánh Nhu đã kết hôn, nhưng cũng không nhiều chuyện tới mức nói lung tung trong công ty. Có thể là không muốn làm Giản Ánh Nhu khó xử, cũng có thể là còn ôm một tia ảo tưởng.
Giản Ánh Nhu cười khẽ: “Đều đi làm việc thôi. Đám người tổng giám đốc Tần sẽ xử lý chuyện này, còn chưa tới lượt chúng ta phải lo lắng.”
Cùng lúc đó trong văn phòng tổng giám đốc Khoa học Kỹ thuật Sáng Tân, Lưu Phó Duy đang cẩn thận nghiêm túc báo cáo tình hình cho Tần Kính Thiên.
Anh ta nói: “Tổng giám đốc Tần, mọi chuyện đều được làm theo ý anh. Chúng ta sẽ để thằng ranh họ Cố kia đắc ý một thời gian.”
Ngón tay thon dài của Tần Kính Thiên gõ nhẹ trên bàn làm việc, sau một lúc mới nói: “Những chuyện này còn lâu mới đủ.”
Lưu Phó Duy và Hứa Phi Tuyết nhìn nhau, hai người bọn họ đều làm việc bên cạnh Tần Kính Thiên gần mười năm, vào lúc này thật sự chưa hiểu rốt cuộc Tần Kính Thiên muốn nói gì.
Tần Kính Thiên đột ngột chuyển sang chuyện khác: “Tôi cần thêm một thư ký.”
Khoa học Kỹ thuật Sáng Tân không lớn, bên cạnh Tần Kính Thiên, ngoài hai trợ lý là Lưu Phó Duy và Hứa Phi Tuyết thì còn bốn thư ký, theo lý thuyết là đã đủ.
Bây giờ Tần Kính Thiên nói còn cần thêm một thư ký,, hai người này chỉ cần suy nghĩ một chút đã hiểu được ý Tần Kính Thiên.
Hứa Phi Tuyết lập tức nói: “Tôi đi làm ngay.”
Rất nhanh, Hứa Phi Tuyết đã gửi một email nội bộ, nội dung là: Tổng giám đốc Tần cần thêm một thư ký, đồng thời cần nhậm chức ngay lập tức, các quản lý bộ phận có thể đề cử một nhân viên thích hợp
Tin tức này vừa đưa xuống, nữ nhân viên của các bộ phận lập tức sôi trào, ai cũng nhao nhao muốn thử vị trí thư ký tổng giám đốc này.
Có thể làm thư ký của tổng giám đốc, vậy đồng nghĩa với việc đã bước nửa bước leo lên cao tầng công ty, nói không chừng còn có thể xảy ra chút chuyện gì đó với tổng giám đốc. Cho dù không thể xảy ra chuyện gì thì mỗi ngày có thể nhìn thấy một khuôn mặt đẹp trai như vậy cũng đã là một chuyện cực kỳ tốt đẹp.
Ngay sau đó, giám đốc bộ phận kinh doanh Triệu Linh Phân đã nhận được điện thoại của Hứa Phi Tuyết, nghe được đối phương nói: “Giám đốc Triệu, bộ phận của cô có người thích hợp để đề cử không?”
Triệu Linh Phân xem xét tất cả nhân viên một lần, không có người nào tốt nghiệp chuyên ngành hợp làm thư ký, cô ta thành thật trả lời: “Thư ký Hứa, bộ phận của tôi thật sự không có.”
Hứa Phi Tuyết cười khẽ: “Giám đốc Triệu, thật sự không có sao?”
Triệu Linh Phân đã phải lăn lê bò trườn nhiều năm mới có được vị trí này, từ một nhân viên không có danh tiếng gì lên tới vị trí giám đốc bộ phận kinh doanh, không có bản nhìn mặt người khác thì sao có thể đi lên được.
Thế là cô ta lập tức xem xét lần lượt từng người trong bộ phận, lúc nghĩ tới Giản Ánh Nhu, trước mắt cô ta lập tức sáng lên: “Thư ký Hứa, cô thấy Giản Ánh Nhu được không?”
Đầu bên kia điện thoại lập tức truyền tới tiếng cười của thư ký Hứa: “Giản Ánh Nhu? Là Giản Ánh Nhu phụ trách dự án Tinh Huy lần trước à?”
Triệu Linh Phân gật đầu: “Đúng vậy, chính là cô ấy.”
Hứa Phi Tuyết giả vờ như suy nghĩ một hồi, tựa như đang cố gắng nhớ lại người này, một lúc sau mới nói: “Tôi thấy cô ấy làm việc cũng rất lanh lẹ, vậy cứ để cô ấy thử xem.”
Cúp điện thoại, Triệu Linh Phân nghiêng đầu nhìn về phía khu làm việc thông qua cửa sổ, tất cả mọi người đều đang tụm ba tụm bảy, chỉ có một mình Giản Ánh Nhu là đang chăm chỉ làm việc.
Cô ta không thể không thừa nhận, Giản Ánh Nhu là một trợ thủ vô cùng đắc lực của cô ta.
Ba năm qua, Giản Ánh Nhu đều làm tới nơi tới chốn, từng bước một trèo lên cao, cố gắng trong công việc nhưng hoàn toàn không muốn tranh công.
Làm người lãnh đạo của Giản Ánh Nhu, Triệu Linh Phân vô cùng thưởng thức năng lực cũng như thái độ làm việc của Giản Ánh Nhu.
Nhưng tâm tư của Triệu Linh Phân đối với Giản Ánh Nhu hoàn toàn không chỉ là sự thưởng thức của lãnh đạo với nhân viên, sâu trong lòng cô ta còn sợ mình bị thay thế.
Nếu như trước khi Giản Ánh Nhu nổi tiếng, cô ta còn chưa bò lên được vị trí cao hơn, rất có thể cô ta sẽ bị Giản Ánh Nhu thay thế.
Trước mắt, cô ta cũng chỉ hơn Giản Ánh Nhu ở kinh nghiệm làm việc, ở những phương diện khác thì đúng là không dám nói cô ta hơn Giản Ánh Nhu một bậc.
Bây giờ, nếu thư ký Hứa bên cạnh tổng giám đốc đã coi trọng Giản Ánh Nhu, có thể đưa Giản Ánh Nhu tới bộ phận thư ký, việc này hoàn toàn là chuyện tốt đối với cô ta.
Triệu Linh Phân cầm điện thoại lên gọi điện thoại nội bộ cho Giản Ánh Nhu: “Giản Ánh Nhu, cô tới phòng làm việc của tôi một chút.”
Nhận được điện thoại của Triệu Linh Phân khiến trong lòng Giản Ánh Nhu hơi thấp thỏm không yên. Nhưng cô chỉ có thể giả vờ như không có chuyện gì, tiến vào văn phòng của Triệu Linh Phân.
Triệu Linh Phân ra hiệu cho cô ngồi xuống, sau đó lại nói: “Vừa rồi thư ký Hứa gửi email nội bộ xuống, chắc cô xem rồi nhỉ.”
Giản Ánh Nhu gật đầu: “Xem rồi.”
Triệu Linh Phân nói tiếp: “Tôi đề cử cô, bên thư ký Hứa cũng đã đồng ý, cô thu dọn một chút đi.”
Giản Ánh Nhu dừng một chút, nói: “Giám đốc, tôi làm việc ở bộ phận kinh doanh ba năm rồi, vẫn muốn tiếp tục việc dưới tay chị.”
Đi làm thư ký tổng giám đốc chính là phải đối mặt với Tần Kính Thiên, Giản Ánh Nhu cũng không muốn như vậy.
Triệu Linh Phân đánh giá Giản Ánh Nhu, dường như muốn xem thử cô có thật lòng không, một lát sau cô ta nói: “Chuyện này đã định ra rồi. Nếu cô thật sự không muốn đi thì nói với thư ký Hứa đi.”
Giản Ánh Nhu cũng biết đây không phải là chuyện Triệu Linh Phân có thể quyết định, cho nên sau khi ra ngoài, cô lập tức gửi tin nhắn cho Tần Kính Thiên: “Tần Kính Thiên, tôi muốn tiếp tục ở lại làm việc tại bộ phận kinh doanh.”
Sau khi gửi tin nhắn, bên phía Tần Kính Thiên không hề trả lời Giản Ánh Nhu. Trái lại, không lâu sau, nội bộ công ty lại nhận được một email, tạm thời hủy bỏ việc tuyển thư ký, mọi người không cần băn khoăn.
Những nhân viên đang nhao nhao muốn thử đều mất mát, nghĩ đến chuyện khó khăn lắm mới có cơ hội, đột nhiên không còn nữa, thật sự khiến người ta đau lòng.
Trái lại Triệu Linh Phân không nhịn được mà nhìn chằm chằm vào Giản Ánh Nhu trong khu làm việc, ánh mắt hàm chứa sự tìm tòi nghiên cứu, lại nghĩ tới chuyện lần trước xảy ra ở khu Villa Bích Hải.
Cô ta đã có thể chắc chắn phía sau Giản Ánh Nhu có chỗ dựa, chẳng qua không biết chỗ dựa này là tổng giám đốc hay là thư ký Hứa bên cạnh tổng giám đốc.
Đột nhiên Tần Kính Thiên muốn điều Giản Ánh Nhu tới làm cạnh mình là vì không muốn nhìn thấy chuyện như hôm qua xảy ra.
Nhận được tin nhắn của Giản Ánh Nhu, theo bản năng, anh muốn tôn trọng quyết định của Giản Ánh Nhu, không muốn ép buộc cô làm bất cứ chuyện gì.
Giản Ánh Nhu là vợ anh chứ không phải là đồ chơi hay thứ gì của anh, giữa hai người họ là quan hệ vợ chồng bình đẳng, không ai có quyền lực thay đổi quyết định của đối phương.Nghĩ như vậy xong, anh lập tức buông một câu hủy bỏ chuyện chọn thư ký, khiến Lưu Phó Duy và Hứa Phi Tuyết đều phải kinh ngạc một hồi.
Đã bao nhiêu năm rồi, Tần Kính Thiên đã quyết định chuyện gì thì không hề thay đổi, hôm nay lại vì một chuyện nho nhỏ mà phá bỏ tiền lệ.
Nhưng đây cũng không có gì phải hiểu kỳ, bởi trước kia Tần Kính Thiên độc thân, mà bây giờ anh đã là người có vợ, cân nhắc vì vợ mình là chuyện không thể bình thường hơn được.