Chương 1: Ta được cục dân chính ghép đôi với người giàu nhất thế giới (1)

Số người lớn tuổi ở quốc gia ngày càng tăng, chính phủ phải đưa ra chính sách: Tốt nghiệp đại học rồi mà chưa kết hôn, quốc gia sẽ giúp tìm đối tượng ghép đôi phù hợp.

Muốn không kết hôn?

Trừ khi mỗi ngày nộp một vạn tiền thuế độc thân.

Dạ Tinh Quang tin rằng bản thân sẽ không thảm hại đến mức phải tới cục dân chính phân phối đối tượng kết hôn. Thế nhưng nằm mơ cũng không ngờ tới ngày tốt nghiệp đại học cũng là ngày cô bị bạn trai đá.

Không có giấy kết hôn, trường học không phát bằng tốt nghiệp, cũng không được các công ty tuyển dụng. Quốc gia đây là muốn cưỡng ép chấp hành pháp luật. Cô còn không đủ khả năng nộp thuế độc thân, chỉ có thể để nhà trường tổ chức đến cục dân chính phân phối đối tượng.

Còn chưa đến sảnh của cục dân chính, liền nghe được âm thanh quảng bá truyền đến:

“Chúng ta là ai?” “Cẩu độc thân!”

“Vì cái gì không tìm đối tượng cho chính mình?” “Bởi vì muốn hưởng thụ cuộc sống độc thân!”

“Lặp lại lần nữa!” “Bởi vì xấu!”

Leng keng ——

Cửa lớn đại sảnh chậm rãi mở ra...

Dạ Tinh Quang đưa tay lên mặt sờ khuôn mặt mình một hồi, tự an ủi mình có ngũ quan xinh đẹp, rồi bước vào trong. Sau khi làm thủ tục xong xuôi, cô đứng ở trước máy tính, thấp thỏm xen lẫn khẩn trương, hít sâu tự an ủi chính mình. Không phải muốn cả đời được hạnh phúc sao? Cuối cùng phải dựa vào một cái máy tính để quyết định.

Biết đâu quay trúng kẻ không ra gì thì bảo cô phải làm sao mới tốt đây?

Dạ Tinh Quang trong lòng vô cùng hận bạn trai cũ. Muốn chia tay tại sao không chia tay từ sớm, nhất định phải chờ đến tốt nghiệp? Cô tưởng còn thời nhiều thời gian để tìm bạn trai mới thì lại bị nhà trường đưa tới cục dân chính.

Trước kia trong trường cô có không biết bao nhiêu người theo đuổi, mắt đúng là có vấn đề mới cùng với tên “cẩu nam nhân” kia hẹn hò.

Tên rác rưởi đó hại cô thật thảm!

Nếu biết hút thuốc, uống rượu, đánh bạc, bạo hành nam nhân thì cho dù có thành quỷ cô cũng không bỏ qua cho bạn trai cũ.

“Đừng nhúc nhích, chính mình không tìm được đối tượng kết hôn, quốc gia giúp cô phân phối đối tượng, cô còn oán trách cái gì? Mau thực hiện đi.”

Rút thăm tuyển đối tượng quy tắc là: Máy tính tùy chọn ra 10 dãy số, rút thăm từ giữa và chọn lấy một dãy số, mỗi dãy số tương ứng với mỗi đối tượng.

Cái gì mà 10 dãy số? Dạ Tinh Quang thật muốn mắng người. Tại sao không nói cho ta mỗi dãy số đại biểu cho đối tượng: chiều cao, cân nặng, tuổi, bằng cấp, gia thế, còn có ưu khuyết điểm, thích gì, ghét gì chứ?

Tư liệu đều không có gì, chỉ có dãy số lạnh băng như thế kêu ta chọn như thế nào?

“Này, ngươi không có thời gian để nói vớ vẩn đâu, 30 giây mà vẫn không chọn ra đươc thì hệ thống sẽ tự động chọn cho cô mẫu người hợp với cô, đến lúc đó cũng đừng hối hận.”

Nhân viên công tác miệng cắn hạt dưa, thong thả nhắc nhở cô.

Đáng tiếc, nhân viên công tác nhắc nhở xong thì cũng đã muộn. Chỉ vừa lơ đãng, 30 giây liền trôi qua. Ngay sau đó, máy tính liền tự động chọn ra đối tượng.

【 Chúc mừng tiểu thư Dạ Tinh Quang, quốc gia đã phân phối đối tượng cho cô là 13145 số 21, mong cô đến đài nhận thông tin về 13145 số 21, chúc hai người mau chóng có tin tốt. 】

Dạ Tinh Quang: “!!!”

Câm miệng, ta không phải cái máy sinh sản.

Bất quá, cái số 1314521 này, vậy nhưng cũng khá tốt đẹp đấy chứ!

Chỉ tiếc, tốt đẹp đến mấy cũng chỉ coi ta coi như một cái máy sinh sản.

Lúc này, Dạ Tinh Quang hiện tại chỉ muốn mau chóng làm thủ tục thật tốt, tìm được đối tượng, lấy giấy chứng nhận. Sau đó, mang đến trường để lấy bằng tốt nghiệp, cô còn phải dựa giấy chứng nhận cùng bằng tốt nghiệp để tìm công việc.

Chỉ cần tìm được công việc, kiếm tiền, cô vẫn có cơ hội nộp thuế ly hôn, một lần nữa kiếm bạn trai mới.

“Dạ tiểu thư, đây là đối tượng phân phối của cô, mong cô nhận lấy. Chúng tôi cũng đã liên lạc cho người đó đến đây cùng cô làm thủ tục. Theo pháp luật của quốc gia, trong vòng một năm tới, cô bắt buộc phải cùng anh ta ở chung một chỗ. Cục dân chính lúc nào cũng có thể đột ngột tới nơi ở của hai người để xem xét.”

Dạ Tinh Quang buồn bã ỉu xìu gật đầu, nhận lấy tư liệu, liếc mắt thấy tên họ của đối tượng, cô có hơi sửng sốt.

Dạ Quân Kình?

Cái tên này hình như cô đã nghe ở đâu đó.

A! Cô nhớ ra rồi!

Đó không phải là người đàn ông giàu nhất thế giới, cũng là người tôn thờ chủ nghĩa độc thân sao?

Dạ Tinh Quang mắt mở to, miệng há hốc kinh ngạc. Quốc gia sẽ không nhầm lẫn mà phân phối nhầm đối tượng cho cô đó chứ?

Không thể nào? Cô sao có thể có loại vận khí này?