- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cuối Cùng Anh Đã Đến
- Chương 31: Anh …
Cuối Cùng Anh Đã Đến
Chương 31: Anh …
Về đến chung cư, Lục Minh chủ động mở cửa xe đỡ cô. Nhìn xung quanh cô thấy hơi lạ “ Nói chuyện ở nhà em à ”
Lục Minh chỉ gật đầu, cô bước xuống đóng cửa xe anh liền nắm tay hơi ấm từ bàn tay anh đang khiến cô bồi hồi.
Vào thang máy Mỹ Lệ nhấn tầng, tiếng khởi động, lực kéo thang tạo ra âm thanh của sự hoạt động lâu dài. Trong bầu không khí yên ắng này, anh vẫn nắm chặt tay cô chỉ có điều cô không biết anh đang có ý gì?
Đây là lần đầu anh chủ động nhiều làm cô thấy sợ sệt, sợ rằng những thứ vớ vẩn cô nghĩ đã đúng. Giờ nghĩ lại cô đã nghĩ những gì chứ, từ lúc anh ấm áp như này, cô đã quên sạch những điều định nói định hỏi anh rồi.
Cánh cửa thang mở ra, anh dẫn cô đến trước cửa phòng. Mỹ Lệ mở cửa “ Mời anh ” cô nói ấp úng
Lục Minh đi vào trong, căn phòng cho anh cảm giác của sự cô đơn nhìn cách bày trí đơn giản thật không nghĩ đây là nhà của người nổi tiếng. Cửa sổ hướng ra nơi xe cộ tạo ra sự mệt mỏi, thanh âm sự dồn nén. Thật không dễ dàng.
Mỹ Lệ đặt chiếc túi xách xuống bàn, gương mặt cô thay đổi ánh mắt nhìn trực diện về phía Lục Minh cô hít một hơi thật sâu “ Anh định giải thích như nào với em? ” nói ra câu này nhưng trong tâm cô biết thứ bản thân thấy chưa chắc đã là sự thật tuy nhiên cô muốn nghe từ chính miệng anh nói.
Lục Minh dừng lại hành động đang làm, anh xoay người nhìn cô, đôi mắt Mỹ Lệ hiện lên điều khổ sở đã giấu trong lòng rất lâu. Anh không hiện vẻ mặt lạnh lùng trước cô nữa, anh lại gần nắm lấy tay cô “ Cô gái đấy là đối tác vô cùng quan trọng, sau này em sẽ biết thôi ”
Lục Minh biết câu trả lời của anh không hề thuyết phục, nhưng nếu cô ấy biết liệu cô ấy có an toàn hay không?
Anh xoa nhẹ mái tóc “ Anh biết bản thân không phải người giỏi ăn nói hay biểu lộ với em ”
Ánh mắt cô dịu xuống “ Em biết tính anh hơi lạnh lùng nhưng anh lại rất tốt, bản thân em đôi lúc ….” Cô ngập ngừng
“ Em sợ mất anh ” nói ra câu ấy rất nhỏ như đang thì thầm một mình
Cô khiến anh bật cười.
Cô gái ngốc, nhìn thấy hình ảnh cô trong mắt anh. Lục Minh từ từ lại gần hai gương mặt tựa như sát nhau ý định đó đang dần xâm chiếm anh, thấy cô không phản ứng gì Lục Minh nhẹ nhàng đưa gương mặt lại.
Mỹ Lệ chợt giật mình, đôi mắt chớp liên tục, tay chạm vào người anh hơi đẩy nhẹ. Lục Minh nhìn thẳng cô “ Anh có thể không? ” anh biết cô có chướng ngại về tâm lý nên không muốn ép buộc
Cô biết anh hỏi vậy là có ý gì nhưng ….
Mỹ Lệ né tránh ánh mắt ……. cô gật đầu nhẹ, anh xoay gương mặt xấu hổ về phía mình, ánh mắt hai người trao nhau sự du͙© vọиɠ cất giữ từ lâu. Lục Minh đặt lên môi cô một nụ hôn thật nhẹ từ từ cảm nhận cảm giác này, một cảm giác lâng lâng đắm chìm. Thật lạ?
……..
Trợ lý An đưa Minh Ngọc về nhà, đến trước cửa căn biệt thự. Một người đàn ông đứng tuổi đang đứng từ phía cửa bên trong nhìn ra ngoài, Minh Ngọc nhìn thấy cô cười lên một cách nham hiểm.
Bất chợt cô nắm lấy tay anh, trợ lý An ngạc nhiên không hiểu cô gái này đang làm chuyện gì mờ ám lại bất thình lình nắm lấy tay anh.
“ Cô Minh Ngọc có chuyện gì sao ạ? ”
“ À xin lỗi, tôi tưởng đang cầm điện thoại ” cô ta chỉ cười cười rồi mở cửa bước xuống, cô còn xoay người lại vẫy tay chào tạm biệt anh.
Trợ lý An thấy rất lạ, cô gái này không hề đơn giản như vẻ ngoài. Ánh mắt anh đưa về phía cửa biệt thự, giờ anh đã hiểu người đàn ông đang đứng chắp tay sau lưng kia là ai!
Trợ lý An dè chừng, cô gái này liệu đang có ý định gì?
Minh Ngọc bước về phía cửa ánh mắt đưa về phía bố mình nở một nụ cười thật tươi, “ Bố con về rồi ”
“ Ngừoi trong ô tô là ai vậy? ”
“ Ngừoi của Lục Minh, bố biết mà ” nói với ông dáng điệu hiểu ý ngầm
Cô vào trong nhà, ngồi xuống chiếc ghế sofa “ Chuyện con hỏi bố sao rồi ah ”
Ông Minh cau mày tiến đến chỗ con gái “ Mọi chuyện đã xong rồi con thật sự nghĩ như vậy sao? ”
Đôi lông mày cô nhếch lên “ Vâng bố yên tâm cứ giao cho con ”
Ông Minh làm trong nghề này đã lâu ông thừa hiểu cô nhờ ông chuyển nhượng cổ phần lại có mục đích gì? Nhưng gần đây quan hệ giữa ông và mấy người trong tập đoàn không tốt, ông Lý kia là người ông ghét nhất hắn khiến cho công tu bị ảnh hưởng gì cái tính cách đấy của hắn.
Nếu con muốn bố sẽ giúp, ông hiểu con gái mình cô sẽ không để bản thân chịu thiệt nếu không có lợi cho đôi bên.
…….
Trời chập tối, Lục Minh anh vẫn đang ôm chặt lấy cô từ phía sau. Sau nụ hôn hai liền ôm nhau ngủ, Mỹ Lệ xoay người cô nhìn gương mặt anh thật kĩ, đôi mắt dán chặt trên anh.
Cô chạm vào hàng lông mày, sống mũi, đôi môi tổng thể khuôn mặt anh nét nào cũng đẹp. Tổng thể hài hoà không phải đẹp suất sắc, đôi tay anh vẫn đang ôm lấy eo cô.
Hai người ở gần mùi hương cơ thể tỏa ra khiến đối phương đỏ mặt, mùi hương của anh thật quyến rũ và nam tính. Cô đi chuyển xuống cổ nơi yết hầu đang nhô ra, nó di chuyển lên xuống mỗi lần anh cử động.
Mỹ Lệ tò mò cô chạm nhẹ vào nó, cảm giác thật lạ cô không biết phải diễn tả như nào nhưng thật sự sờ vào khiến cô thấy hứng thú. Mải nhìn Mỹ Lệ không để ý Lục Minh đã tỉnh từ lúc nào, anh nhìn cô hứng thú với gương mặt và yết hầu mà cười thầm.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cuối Cùng Anh Đã Đến
- Chương 31: Anh …