Chương 18

Lúc này, Thẩm Gia Lạc và Giọt Nước cuối cùng cũng nhìn rõ hình dạng của sinh vật này, toàn thân nó phủ một lớp lông nhung đen ngắn, cơ bắp cuồn cuộn, trên thân hình khổng lồ mọc lên ba cái đầu hung tợn, nanh dài, ánh mắt thú dữ màu vàng xanh lộ rõ ý đồ hung ác, miệng còn chảy dãi sánh đặc.

Giọt Nước cuối cùng nhận ra danh tính của nó, bắt đầu đọc những ghi chép về sinh vật này trong bách khoa toàn thư: "Chúa tể đại nhân, đây là Cerberus, con chó ba đầu của địa ngục, tính tình nó hung dữ và có sức mạnh xuất chúng..."

Thẩm Gia Lạc vẫn nắm lấy đuôi của Cerberus, lúc này anh không để ý đến sự giải thích của Giọt Nước, kéo thẳng lấy đuôi lấy Cerberus, khiến nó đau đớn, ba cái đầu điên cuồng gào thét, cùng lúc quay đầu há miệng, hướng về phía cái đuôi.

Nhưng... không cắn được, hoàn toàn không cắn được.

Cerberus có ba cái đầu lớn mọc trên cổ ngắn ngủn, lúc này dù nó có cố gắng quay đầu đến mức nào, cũng không thể chạm vào Thẩm Gia Lạc, người đang nắm lấy đuôi nó, dù chỉ một chút.

Và, đuôi vẫn bị kéo đến đau điếng.

Ba cái đầu của Cerberus cắn theo đuôi một hồi lâu, cuối cùng dừng lại, giọng nói uy nghiêm đầy hăm dọa: "Loài người đáng ghét, dám chơi đùa với ta!"

Thẩm Gia Lạc đã chơi đủ, buông lỏng đuôi nó, nhẹ nhàng đáp xuống giữa vũ trụ.

Cerberus tưởng rằng anh cuối cùng đã mất sức, không thể nắm giữ đuôi mình, liền há ba cái miệng lớn lao về phía Thẩm Gia Lạc, Thẩm Gia Lạc đặt ngón cái và ngón trỏ vào nhau, tạo ra một tiếng búng tay vang dội.

Cerberus đang lao đến giữa không trung bỗng nhiên mất hết sức lực, như thể trong nháy mắt bị hút hết mọi năng lượng, đập mạnh xuống mặt đất, làm lóe lên vô số tia sáng.

Thẩm Gia Lạc bước đến trước mặt nó, giọng điệu bình tĩnh: "Gọi là loài người thì xa lạ quá, không bằng gọi là chủ nhân đi."

Cerberus: "..."

Con chó xấu xa nhe nanh jpg

Cũng coi như là một con chó có chút cốt khí.

Thẩm Gia Lạc lạnh lùng liếc nó một cái: "Chắc hẳn mi cũng cảm nhận được danh tính của tao, trong thế giới này, tao là điểm neo duy nhất của sinh vật bóng tối, nguồn gốc của sức mạnh, chỉ cần tao muốn thì gϊếŧ mi cũng dễ như gϊếŧ một con kiến."

"Sống hay chết, tự chọn đi."

Cerberus có thể cảm nhận rõ ràng rằng loài người hèn mọn trước mắt này không hề nói dối, anh thực sự là tồn tại vượt trội hơn nó, chỉ cần một cái búng tay, anh đã lấy đi toàn bộ năng lượng của nó...

Dù Cerberus hung dữ, nhưng luôn biết thời thế.

Nhận ra mình thực sự không phải là đối thủ của đối phương, ba cái đầu của nó cùng cúi xuống trước mặt Thẩm Gia Lạc, đôi tai đen rủ xuống tội nghiệp như tai máy bay, không còn quan tâm đến việc cái đuôi lúc trước bị Thẩm Gia Lạc kéo đến đau điếng, quay về phía Thẩm Gia Lạc lắc lư như cánh quạt trực thăng.

Có thể nói là cực kỳ biết thời thế.

Thẩm Gia Lạc cảm thấy rất hài lòng với biểu hiện của nó nên nhanh chóng bắt đầu tiến hành quy trình dẫn dắt như bình thường.

Tuy nhiên, quy trình này lại bị gián đoạn ngay từ bước đầu tiên, đó là để Cerberus hóa thành người.

Hóa ra, con chó ba đầu này rất tự hào về thân thể cường tráng vô song của mình, và rất khinh thường việc học hỏi những kỹ năng khác, do đó kỹ năng hóa người mà đối với các sinh vật bóng tối khác là bài học bắt buộc, thì con chó này cũng không biết.

Thẩm Gia Lạc không nhịn được mà cảm thấy cạn lời, thở dài: "Không thể làm người thì chỉ có thể làm chó thôi, mi biến thành hình dạng chó bình thường đi, tao sẽ chọn một gia đình tốt để gửi nuôi mi."

Cerberus nhỏ giọng, cảm thấy không biết cái gì cả, có chút cảm giác tự ti: "Cái, cái này tôi cũng không biết."

Thẩm Gia Lạc: "..."

Huyết áp của Thẩm Gia Lạc liên tục tăng cao.

Thấy Thẩm Gia Lạc sắp đạt đến giới hạn kiên nhẫn, Giọt Nước đã đề xuất nhỏ nhẹ với tinh thần tương thân tương ái: "Thưa chúa tể đại nhân, Cerberus là chó canh cửa của địa ngục, có kỹ năng canh cửa phong phú... Có lẽ ngài nên đưa nó về nhà canh cửa ra vào?"

Đề xuất này lại khiến Thẩm Gia Lạc nảy sinh ý tưởng.

Chỉ vì anh nhớ ra một việc, những ngày gần đây khi Phù Phù ra ngoài, mỗi lần đi qua những người nuôi chó mèo, ánh mắt dường như luôn dừng lại một chút lâu hơn.

Có lẽ Phù Phù thực sự rất thích chó.

Nghĩ như vậy, Thẩm Gia Lạc nhanh chóng gửi tin nhắn cho Thẩm Phù: [Phù Phù, em có thích chó con không?]

Thẩm Phù đang ngồi trên ghế dài xem mẹ làm việc, nghe thấy điện thoại reo lên liền vội vàng lấy ra xem.

Nhìn tin nhắn không đầu không đuôi của Thẩm Gia Lạc, cậu chần chừ một chút.

Trong thế giới quái đàm, mèo và chó là những loài đã sớm bị đe dọa tuyệt chủng, Thẩm Phù chỉ biết rằng từng có sự tồn tại của hai loài này, nhưng chưa từng thực sự gặp mặt.

Vì vậy, khi thấy các loại chó mèo đủ màu sắc ở đây, Thẩm Phù không tránh khỏi bị chúng thu hút sự chú ý.