Trì Vi lấy tai nghe ra, đang muốn nghe nhạc bỗng dưng nghe Hàn Phương nói như thế liền dừng lại.
Theo bản năng cô ngẩng đầu nhìn Hàn Phương, trên mặt cười tựa như không, đôi mày chau lại: " Cho nên."
Ở Học viện Ngôi sao cô đang có ý định ẩn giấu thân phận của mình, Hàn Phương lại ngực lớn nhưng không có đầu óc, làm sao lại đoán ra được.
Vừa nghĩ đến đây, Hàn Phương lại lần nữa nói tiếp, bỏ đi mối lo ngại về Trì Vi.
" Trì Vi, cô nói …. Cùng họ cùng tên, làm sao số phận lại kém nhiều vậy. Người ta là con gái lớn nhà họ Trì, xuất thân từ một trong bốn cái tên nổi tiếng, như hòn ngọc quý trên tay! Nhìn lại cô chút xem, ngoại trừ cái khuôn mặt còn có ưu thế gì. Cô và cô ấy thật khác nhau, suy cho cùng cũng là trời với đất, mây cùng bùn, vĩnh viễn chẳng thể trèo cao! "
Hàn Phương mệt mỏi nói, nhìn khuôn mặt chưa tô son phấn của Trì Vi, mộc mạc nhưng không mất phần quyến rũ, căm hận mà cũng chẳng có chút đố kị.
Học viện Ngôi sao là một trường đại học điện ảnh hạng ba, hầu hết các nữ sinh ở khoa biểu diễn đều rất xinh đẹp... Trì Vi luôn là nhan sắc nổi tiếng đối với sinh viên năm nhất và năm hai.
Ngoại trừ tên tuổi, những thông tin khác không được lưu truyền ra ngoài.
Người ngoài coi như biết con gái lớn nhà họ Trì tên là Trì Vi, thế nhưng đây chỉ là cái tên, không có liên quan gì.
Điều này bắt nguồn từ chủ gia đình quá cô nhà họ Trì đã từng tuyên bố rằng hễ là người thừa kế sản nghiệp vĩnh viễn không liên quan gì đến làng giải trí.
Trì Viễn rõ ràng có thái độ ghét bỏ đối với làng giải trí, nhiều người còn cho rằng có lẽ đây là nguyên nhân gây nên cái chết của vợ trước.
Đúng vậy, vợ trước của Trì Viễn, mẹ của Trì Vi chết đi, từng là đỉnh cao thành công của nền điện ảnh!
Hơn nữa, nếu Trì Vi thật sự muốn ra mắt, có thể lựa chọn Học viện điện ảnh Hoàng Gia, đó mời là trường đại học hạng nhất.
Không chỉ vậy còn có thể dựa vào thế lực nhà họ Trì, tiến hành tiếp thị hình ảnh, trực tiếp tiến vào trung tâm làng giải trí.
Trong mọi trường hợp cũng không thể ở lại Học viện Ngôi sao không chút tiến bộ này. Học sinh xuất thân từ gia đình bình thường, trong lòng với giấc mơ đầy sao.
Đương nhiên cũng có một bộ phận gia thế không khó khăn, hơn nữa cũng có một số ít nhà giàu mới nổi … Nói tóm lại, tầng lớp thượng lưu, toàn những thiên kim cao qúy, căn bản khinh thường nơi này!
Xác định thân phận vẫn chưa bị tiết lộ, Trì Vi vẫn tiếp tục cúi đầu, tai nghe vẫn được treo ở trên tai để nghe nhạc.
Thấy vậy Hàn Phương tất nhiên không cam lòng, giọng nói đột nhiên thay đổi: " Chẳng qua, cô không cần thất vọng, nếu tôi nói đúng … Biết đâu hai người có chút tương đồng! Nói không chắc đều bị người ta vứt bỏ à! "
Trì Vi coi như không nghe thấy gì, bình tĩnh lật trang sách lên.
Trước mặt cô Hàn Phương vẫn không từ bỏ, tiếp tục chê cười: " Thiên kim công chúa thì làm sao.
Không phải cũng bị người ta hủy hôn ba lần! Đương nhiên, thật đáng đời, là cô ta phóng đãng và không tự ái! Trì Vi, cô tuyệt đối đừng học tập cô ta, người ta tốt xấu còn có gia đình,bối cảnh kề bên, kỹ năng diễn xuất của cô thì tệ đến mức chỉ có khuôn mặt! Nhân lúc còn trẻ hãy nhanh chóng tìm cái kim vàng, tính toán tương lai một chút, kẻo một ngày hoa tàn ít bướm …"
" Đùng.."
Bỗng nhiên Trì Vi ném tai nghe ở trên bàn, đôi mắt sáng như sao đêm giữa trời khuya mờ mịt lạnh lẽo.
Nhìn thấy cô ấy đã trở nên tức giận, Hàn Phương cảm thấy thật hả hê.
Thật bất ngờ, trong một khoảnh khắc cô ngẩng đầu lên nhàn nhạt nhìn cô gái trước mặt mình, trên mặt cười mà như không: "Phải chăng vì lẽ đó mà cô tìm một người đàn ông già như cha của mình để bao nuôi. Xuất thân không tốt lại còn để mình đắm chìm trong trụy lạc, bán đi thân thể, cái lợi chỉ là hao phí thanh xuân.
Cô vừa nói xong ngay lập tức những ánh mắt khác dồn về như thể là phát hiện ra vùng đất.
" Trì Vi, cô cô cô … Cô đừng ngậm máu phun người! Tôi không bao giờ làm những chuyện như vậy
… "
Sắc mặt Hàn Phương ngay lập tức đỏ bừng lên, đưa tay sắc bén chỉ vào Trì Vi.
" Thật không có sao? "
Câu hỏi nhàn nhạt tựa như mây của Trì Vi làm Hàn Phương như nín thở, nhịp tim không ngừng tăng lên, tất cả như muốn dâng lên cuống họng.
Đột nhiên đôi môi hồng của cô cong lên, giọng nói như không có gì: " Há, đó là tôi nhất thời nhìn lầm. Nhưng mà, vẫn có một số người thấp hèn, làm những công việc đê tiện, vậy mà luôn muốn người khác cảm thấy cô ấy không thích thấp hèn! Cô nói xem, đúng hay không? "