Chương 8: Một Giấc Quay Về Năm Bảy Mươi Mốt 1

Điền Mật Mật lại lên mạng đặt mua 100 bộ đồ lót thường mặc, tốn hết 3 vạn tệ.

Chăn bông Tân Cương, 4 cân, 6 cân, 8 cân, tổng 2000 cái, tổng cộng tiêu hết 22 vạn.

6 cái máy phát điện dầu điezen loại nhỏ, 2 vạn. Nghĩ tới sau này hết pin thì ít nhất có thể đảm bảo đồ điện tử của bản thân có thể dùng được, nếu không chán muốn chết.

Các loại đồ gia dụng trong nhà bếp, mỗi loại 2 cái, tốn hết 1 vạn, nghĩ rằng sau này đều là bản thân tự làm, đều được dùng tới.

Quay về nhà của lão trọc đầu và đại mỹ nhân, mấy ngày nay đi khắp nơi mua đồ quá mệt luôn, Điền Mật Mật chuẩn bị chậm rãi mua đồ online, đúng lúc có thể sắp xếp, sửa sang không gian vật tư, còn lại chưa tới 100 vạn, ngoại trừ mua các đồ ăn thức uống và thuốc, mua mấy đồ lặt vặt linh tinh và một nhà nông thôn nhỏ là đủ hết rồi.

“Mẹ, gần đây tổ dân phố điều tra ngày đêm, chuyện của em lớn và em nhỏ không dễ xử lý”

“Không làm được cũng phải làm, em lớn và em nhỏ của con có đứa nào có sức khỏe tốt đâu?”

“Thật ra ở nông thôn cũng rất tốt, ít nhất là không phải lo miệng đời.”

“Tốt thế sao cô không đi đăng ký đi, đừng cho rằng tôi không biết lòng cô nghĩ gì, cô làm chị dâu không thể giúp ích cho em gái một chút sao, thằng hai đầu óc bị mê muội nên mới rước người làm nhà cửa không yên như cô về…”



Điền Mật Mật nghe thấy bên ngoài ồn ào, nhà cũ nên cách âm quá kém, cảm thấy không thể ngủ tiếp được, chi bằng thức dậy rồi lên mạng để mua gì đó.

Vừa mở mắt ra đã nhìn thấy một bức tường trắng không hề bằng phẳng, trên mặt tường còn có thấy những hạt nhỏ đã bị ố vàng, trên người đắp một cái thảm đã hơi cứng lại, ở kế bên còn có một cô gái tầm mười sáu mười bảy đang nằm cạnh.

Điền Mật Mật tỉnh táo lại ngay lập tức, mình đang bị bắt cóc sao?

Động đậy tay chân đều có thể hoạt động bình thường, mạnh mẽ đứng lên nhưng do đứng lên quá mạnh nên trời đất như quay cuồng, không thể kiềm nén mà la lên:

“Á…”

Cô gái bên cạnh cũng bị ồn làm tỉnh dậy, nhìn thấy Điền Mật Mật che đầu la lớn cũng vội vàng hỏi: “Em bị làm sao vậy?”

Điền Mật Mật bỗng dưng cảm nhận được một luồng ký ức không phải của mình đang xuất hiện ở trong trí óc.

Nguyên thân của thân thể này cũng tên là Điền Mật Mật, nhưng không phải là điền trong ngọt ngào mà là điền trong đồn điền, là con gái út trong nhà.

Ba cô Điền Thiết Trụ là quản đốc của phân xưởng của xưởng cơ khí năm nay bốn mươi bốn tuổi, mẹ cô Hồ Tiểu Anh là quản đốc thu mua của xưởng cơ khí năm nay bốn mươi hai tuổi, nhìn thì thấy đều là quản đốc hết cả nhưng mà khác biệt lại rất lớn.