Điền Mật Mật vừa nghe chuyện này vội hỏi: “Bạn học tốt, chuyện này cảm ơn cậu nhiều nha, bởi vì chuyện này mà ba mẹ mình đang lo lắng cho chị em mình nhiều lắm, cậu giúp mình thật tốt!”
Cao Tú Hồng được Điền Mật Mật khen tới nỗi muốn hất mặt lên trời: “Đến lúc đó hai chúng ta lại được gặp nhau mỗi ngày, cậu không biết đâu, mấy ngày nay đi làm mà cứ phải nói chuyện với mấy chị mấy dì làm tớ chán sắp chết rồi đây này.”
Điền Mật Mật nghĩ bản thân đã có kế hoạch cho chuyện này, nhưng mà chuyện công việc của chị gái Điền Tranh Tranh vẫn chưa có kết quả, tuy Cao Tú Hồng đã giúp đỡ cô chuyện công việc đã rất ngại rồi, nhưng mà vì chị mình nên cũng phải mặt dày mà hỏi:
“Bạn cùng bàn, cậu có thể nào nhờ chú dì nghe ngóng thử xem có chỗ nào đang tuyển người không, ba mẹ và anh chị dâu cả của mình mấy ngày nay cũng đang lo chuyện này, nhưng mà không hề có tin tức gì cả, cậu giúp mình hỏi chú dì dùm nha!”
Nghe Điền Mật Mật nói vậy Cao Tú Hồng cũng không mất hứng, cô biết tình cảm của hai chị em Điền Mật Mật tốt, Điền Tranh Tranh cũng là bạn học của cô, bởi vì có liên quan tới Điền Mật Mật nên hai người cũng chơi chung với nhau. Nghĩ nghĩ rồi nói: “Mình không nghe ba mình nói về chuyện tuyển người, nhưng mà lúc mình mua công việc này thì có hai sự lựa chọn, công ty vận chuyển của mẹ mình có một vị trí bán hàng cần bán, nhưng mà giá cả hơi mắc một tí, cần tới một ngàn, nhà cậu có suy xét không?”
Điền Mật Mật vừa nghe được chuyện tốt này, bay giờ công việc đều là kế thừa nhau, thỉnh thoảng có một hai công việc đều bị bạn bè bán hết rồi, vả lại công việc này cũng không quá mắc, đãi ngộ của công ty vận chuyển cũng tốt, giá cả này cũng chừng bằng tiền lương của hơn hai năm, vội hỏi: “Chắc chắn sẽ cân nhắc, để mình về nhà thương lượng lại với ba mẹ, rồi ngày mai mình đến để báo tin cho cậu, đến lúc đó còn phải phiền dì làm cầu nối một chuyến nữa.”
Cao Tú Hồng tuy là kiêu ngạo với người khác, nhưng mà lại rất nhiệt tình với Điền Mật Mật, nghe Điền Mật Mật khách khí như vậy cũng gấp gáp nói: “Cậu khách sáo với mình cái gì, cũng không phải chuyện gì lớn, cậu về nhà nói lại với mẹ cậu đi.”
Điền Mật Mật tám chuyện thêm một hồi với Cao Tú Hồng, về chuyện khách hàng kỳ lạ của Cung Tiêu Xã, chủ yếu là Cao Tú Hồng nói còn Điền Mật Mật nghe, sắp tới buổi trưa, Điền Mật Mật nghĩ tới bản thân mình không có bao nhiêu, không thể mời người ta ăn một bữa, ở lại thêm một tí rồi đưa cơm trưa cho Cao Tú Hồng rồi vội vàng tạm biệt rời khỏi Cung Tiêu Xã.
Điền Mật Mật dựa theo trí nhớ của nguyên thân nhớ được đằng sau ga xe lửa là chợ đen của Nghi thị, cô vẫn chưa được nhìn thấy chợ đen, vả lại vật tư ở trong không gian nhiều như thế, ban đầu nghĩ là có thể dùng ở mạt thế.