Chương 27: Thanh lý môn hộ
Chuyện tốt bị phá hoại, ta cực kỳ khó chịu trở về phòng. Mỗi khi ta khó chịu, ta sẽ … đi ngủ = =!
Đêm đó…
Ta đương lúc đang ngủ mơ mơ màng màng, cảm giác bên tai ngưa ngứa thinh thích-, hình như có người đang thổi khí bên tai.
“Tỷ tỷ…Tỷ tỷ…” Có người gọi khẽ bên tai ta.
Ta mông lung hé mở mắt, nhìn thấy Tiểu Lôi đáng thương đứng ở đầu giường.
“Ngươi tới làm gì?” Ta vừa ngáp vừa nói.
“Ta…ta đến ngủ với tỷ tỷ.”
“Dẹp đi, dẹp đi, một hồi cha ngươi lại đến đánh ta, ngươi hại ta còn chưa đủ a!”
“Ta…Cha ta đã đi tìm mẹ ngủ, sẽ không đến đánh ngươi đâu…”
“Thật à? !” Ta lập tức lên tinh thần.
“Ừm.” Tiểu Lôi gật đầu.
Vậy còn chờ gì nữa! “Mau mau bắt đầu cởi đi!”
“Ừm.” Tiểu Lôi cởϊ áσ ngoài, từ từ leo lên giường.
Ta xoa xoa tay, kí©h thí©ɧ. Cười, lao đến Tiểu Lôi. Đóa cúc nhỏ béo mập đáng yêu ~ tỷ tỷ lâu rồi không cưng chiều ngươi nha!
Tiểu Lôi bị ta hạ gục tại giường, nhướng ánh mắt run lên nhè nhẹ, ta đê tiện không ngừng vuốt ve người hắn. Ừm ~ Bé cưng da tay thật nhỏ xinh trắng trẻo, chân hương, nào, ngã ra, cho tỷ tỷ nhìn tiểu hoa cúc…!
“Các ngươi đang làm gì vậy? !” Giọng nói của Lục mỹ nam vang lên.
( ° △ °|||), Lục… Lục mỹ nam sao lại vào phòng ta. Ta cứng người nhổng cổ lên nhìn nơi phát ra âm thanh. Tiểu Lôi cũng thất kinh, khép lại vạt áo, nước mắt lưng tròng nhìn về phía Lục mỹ nam.
“Ta..Ta…Chúng ta…Chúng ta…” NPC trong não ta bay tán loạn, lại nghĩ không biết phải trả lời Lục mỹ nam như thế nào mới được. (NPC: Non-player character, là những nhân vật được thiết kế sẵn trong game để hỗ trợ người chơi)
“Ta cũng tham gia!” Lục mỹ nam đã nói tiếp.
⊙ khẩu ⊙|||… Ta… Ta không nghe lầm chứ! Ta há hốc miệng, trơ mắt nhìn Lục mỹ nam đang vừa cởϊ qυầи áo vừa đi đến bên giường…
A…Lục mỹ nam, body rất đẹp nha…Chỉ thấy hắn ôm lấy Tiểu Lôi, từ từ đem quần áo lột sạch, ngón tay thon dài lại vuốt ve trên người Tiểu Lôi, từ sống lưng trượt một mạch xuống phía dưới, hướng đến chỗ tiểu hoa cúc đang núp dưới cặp mông núng nính. Tiểu Lôi bởi vì…bị kí©h thí©ɧ đột ngột, đầu hơi hơi ngửa ra sau, ánh mắt khép chặt càng thêm run rẩy, cái miệng nhỏ nhắn tươi ngon phát ra một tiếng thở gấp, ửm a…!
Quá kí©h thí©ɧ…Quá mê hoặc! ! ! ! ta toàn thân ngây ngất nhìn Lục mỹ nam cùng Tiểu Lôi diễn trực tiếp bản GV (gay video), kích động đến nỗi không biết phải làm gì.
“Ngươi cũng tới đây ~!” Lục mỹ nam quay đầu dùng giọng nói hút hồn gọi ta.
Ta lại lần nữa sôi trào! ! ! ! !
Đang muốn phóng tới, chợt giọng nói trong trẻo của Đại Biếи ŧɦái lại vang lên trong phòng: “Ngươi dám! ! ! ! ! !”
Ta kinh – toàn thân toát mồ hôi lạnh…Sau đó…
Sau đó ta liền tỉnh = =
Vì vậy…Ta lại càng không thích! Bởi vì làm ta có mộng xuân! Khiến trong lòng ta tự nhiên
Dục! Cầu! Không! Mãn! !
Mỗi khi ta khó chịu đến ngủ cũng không điều tiết được, ta sẽ phi thương phi thường tà ác, phi thường phi thường muốn đánh người, phi thường phi thường muốn phát tiết.
Cho nên, ta gọi Tiểu Chu Tước tới.
“Tiểu Chu Tước, có thích chơi trò chơi không a…”
Ban đầu, ta còn chưa có ý định động thủ với các trưởng lão Linh Sơn, mặc dù ta biết bọn họ căn bản là đã tước quyền lực của ta, khiến ta và sư phụ đều giống như bị giam lỏng tại Linh Sơn! Nhưng mấy ngày nay ta coi như thích ý nên tạm thời không muốn trở mặt với bọn họ. Chính là, hiện tại, ta khó chịu, nhu cầu cấp bách bây giờ là phát tiết! Cho nên, các trưởng lão thân mến, chúng ta chơi một chút nha ~!
Muốn hỏi tại sao điều đầu tiên ta nghĩ tới lại là xuống tay với các trưởng lão ư? Bởi vì đám người trưởng lão kia kỳ thật căn bản là không xem Thánh Nữ ta đây là cái đinh gì hết!
Muốn hỏi… những trưởng lão này kỳ thật khinh thường ta tới mức độ nào? !
Ngươi nhìn cái…Kiền trưởng lão Bạo Cúc đường kia trong Linh Sơn vui vui vẻ vẻ liên lạc cái này, thông đồng cái kia, cũng biết trong mắt bọn họ … coi trọng Thánh Nữ ta đến mức nào rồi. Ta dự định…khai đao với Kiền trưởng lão đầu tiên!
Theo tin tình báo của Tiểu Chu Tước cho biết, cái tên Kiền trưởng lão kia chính là chưởng quản tài chính Linh Sơn, cho nên cùng các bộ phận khác cũng có liên lạc mật thiết. A ~ Khó trách lại dám hoành hành như vậy. Hôm nay, lão nương sẽ đoạt lại của ngươi! Ban đầu ta tính dẫn theo Tiểu Chu Tước cùng Bạch Hổ trực tiếp bắt người đem đi bạo cúc, sau đó lại từ từ hành hạ buộc hắn giao ra sổ sách. Cho nên buổi tối, chúng ta không mang theo người hầu, trực tiếp đi đến trước cửa phòng hắn, đoan đá cửa đi vào …
“A….A …Ửm a…Ửm…”Một giọng nam thở gấp từ bên trong phòng phát ra!
Ta lập tức phất tay bảo tiểu Bạch Hổ ngừng phá cửa, len lén áp tai vào cửa phòng, bắt đầu nghe lén!
“Ửm…Trưởng lão…Đừng…Nơi đó không thể…A…A…” Giọng nam tiếp tục từ trong phòng truyền ra.
Tiểu Chu Tước tò mò nhấp nháy mắt, nhỏ giọng hỏi tiểu Bạch Hổ: “Bạch Hổ ca ca, bọn họ ở trong đó làm cái gì vậy nhỉ?”
Tiểu Bạch Hổ ngượng ngùng vò đầu, không biết nên trả lời thế nào.
Ta đưa ngón trỏ lên miệng ra hiệu cho Tiểu Chu Tước im lặng.
Một lát sau, trong phòng liên tục truyền đến những tiếng rên đã lên đến cao trào, sau đó cả gian phòng yên tĩnh trở lại. Xem ra đã xong việc.
Sau một lúc lâu, giọng nam lúc nãy lại vang lên: “Trưởng lão à, ngài bao giờ mới đưa người ta danh chính ngôn thuận trở về Linh Sơn a.” ⊙_⊙, giọng nói này ta biết nè, không phải là cái tên…tiểu đệ tử bị bạo cúc rồi trục xuất khỏi Linh Sơn sao?
“Yên tâm đi, nhanh thôi! Thánh Nữ cùng lão già kia đều giống nhau, một đám ngu muội, chuyện gì cũng không kiểm soát. Chờ qua một thời gian ngắn nữa thôi, ta sẽ len lén đưa người trở về. Nếu như không trở về được cũng không cần lo, Yến Vương sắp động thủ rồi, chỉ cần hắn thành công, chúng ta chính là công thần. Đến lúc đó, vinh hoa phú quý cái gì cũng có, muốn phá Linh Sơn còn được nữa là.”
“Đáng ghét, lần trước cha ta hỏi ngươi đến lúc nào mới đón ta về, ngươi cũng nói phải chờ một thời gian…”
 ̄□ ̄||| … Cha hắn…
“Lần này là thật, tiểu bảo bối. Yến Vương đã sắp đặt cho chúng ta một kế hoạch rất tốt, không phải chờ lâu đâu-.”
“Hừ! Yến Vương thật là có thể tạo phản thành công? Lại nói, coi như hắn thành công, không phải vẫn còn Tam hoàng tử sao, đâu đến phiên Yến Vương được làm hoàng thượng!”
“Hư! Hai chữ tạo phản này có thể tùy tiện nói sao? Tam hoàng tử? Đó chính là một kẻ ngu, căn bản không có khả năng tranh đoạt với Yến Vương. À đúng rồi, ta còn muốn hỏi ngươi nha, là mướp đắng khổ qua thoải mái a, hay là ta thoải mái, ha ha ha ha ~” Kiền trưỡng lão cười da^ʍ.
“Đáng ghét, ngươi lại trêu người ta, người ta mặc kệ ngươi luôn ~”
“Ngươi kém ta chắc, ngươi cho rằng ta không biết ngươi cùng Kim trưởng lão kia làm gì sao. Thế nào, chúng ta cùng làm, hai cái … cho ngươi càng thích a, ha ha…” Kiền trưởng lão lại lần nữa cười da^ʍ.
“Ngươi… ngươi còn nói người ta, một mình ngươi còn chưa đủ, thấy thích liền…”
“Nói đến cái…này, lần này lão ngoan đồng kia mới thu nhận một đệ tử cũng khá nha. Ta thấy hắn cũng không có võ công gì, không khó đối phó như Lục Hạc Hiên. Bất quá chờ khi có cơ hội…Hai người bọn họ ta đều muốn nếm thử…Hắc hắc hắc hắc…!”
Nghe thế, ta đã không thể nhịn được nữa, hai tên xấu xa các ngươi dám cùng nhau BL(boy love), ta nhịn! Ngươi cười nhạo ta khờ, ta lại nhịn! Cái lão đại thúc như ngươi mà cũng dám nhòm ngó đến Tiểu Lôi và Lục mỹ nam của ta? !
“Chu Tước, Bạch Hổ! Lên cho ta!”
-Ta là đường phân cách – Đã lâu không gặp-
Trên đại đường, Kiền trưởng lão quần áo xộc xệch cùng với tiểu đệ tử bị bạo cúc quỳ trên mặt đất, run rẩy. Chung quanh, các trưởng lão khác lục tục đến đông đủ, sư phụ cùng Lục mỹ nam cũng bị ta lôi đến.
“Sư phụ, Kiền trưởng lão dám đem tiểu đệ tử đã bị trục xuất khỏi Linh Sơn giấu riêng trong Linh Sơn, còn dám…Hừ…hừ hừ” Ta quay qua nhìn hai tên quần áo xốc xếch kia, cười gằn.
Kiền trưởng lão không biết nên làm gì, chỉ có thể tiếp tục run rẩy, cúi đầu chờ thời.
“Còn dám, hắn dám phản bội Linh Sơn, một mình cấu kết với Yến Vương, bòn rút tiền bạc Linh Sơn làm lợi cho bản thân!” ta tiếp tục tuyên bố tội trạng của hắn.
Kiền trưởng lão không ngờ ta trực tiếp lên án hắn làm phản, thề thốt phủ nhận. “Ta cùng đồ nhi thật có làm việc cẩu thả, là ta không đúng. Nhưng ngươi cũng không thể ghép thêm tội danh cho ta, ngươi…Ngươi có chứng cớ gì!”
Muốn chứng cớ? Vì vậy…Ta cười.
Không sai, ta thừa nhận mình rất đê tiện. Lúc đang đứng nghe lén ở bên ngoài đã thừa cơ xuất thủ, bật nút ghi âm…
Sau khi ta bật nút phát lại, đoạn đối thoại ban nãy vang lên trong đại đường, Kiền trưởng lão và tiểu đệ tử liền xụi lơ trên mặt đất, mà trong hàng trưởng lão, một trưởng lão khác cũng vội vàng bước ra quỳ xuống, có lẽ là … người được nhắc đến trong đoạn đối thoại kia – Kim trưởng lão.
Sắc mặt mọi người rất khó coi, ngoại trừ Tiểu Chu Tước vẫn vô tư hồn nhiên nhìn sư phụ. Lục mỹ nam lại càng xanh mét, ta tin chắc, nếu không có sư phụ ở đây, Kiền trưởng lão đã chết thảm rồi…
Điều ta không nghĩ tới chính là…người xưa nay đều bỏ mặc thế sự như Huyền Vũ lại rất kích động. “Ngươi…Ngươi…cái tên ..bại hoại, ta sẽ thay Linh Sơn thanh lý môn hộ! ! !” Dứt lời, Huyền Vũ tung chưởng hướng Kiền trưởng lão bổ tới.
“Khoan!” Sư phụ nãy giờ vẫn giữ vẻ nghiêm túc không rõ thái độ, rốt cuộc lên tiếng.
“Hai người kia, ta sẽ xử trí.” Sư phụ nói tiếp. Sau đó, trong nháy mắt, khóe miệng vi kiều – quỷ dị lại lần nữa xuất hiện…
Ta đột nhiên cảm thấy sống lưng lạnh buốt, Kiền trưởng lão, tiểu đệ tử, là giải pháp tốt …! (phất tay)