Ăn ké chột dạ, ăn hạt dẻ nướng của nhà người ta, Thuận Tử tự nhiên cảm thấy nhà họ Hứa khá tốt.
"Đây là Như Ý à? Lớn lên thật xinh đẹp." Như Ý thấy cậu bé biết cách nói chuyện, liền đưa cho cậu bé hai hạt dẻ trước mặt mình, Hứa Bình An còn đang đút hạt dẻ cho tiểu Cát Tường ăn.
"Đúng vậy, đây là Như Ý, đứa kia là Bình An, còn đứa nhỏ này tên Cát Tường, về sau mọi người có thể chơi cùng nhau."
"Tớ tên Thuận Tử, về sau các cậu có thể tới nhà tớ chơi hoặc tớ tới tìm các cậu cũng được."
Thuận Tử trước đây cũng không quen thuộc với nhà họ Hứa, nhưng cũng đã nghe đồn về họ. Người ta đồn rằng Như Ý đã giấu mặt nhiều năm, có lẽ vì có tật xấu nào đó. Mãi đến sau này khi cô bé ấy ra ngoài gặp gỡ mọi người và là con gái khỏe mạnh, Thuận Tử mới thấy cô bé liền thay đổi cách nói chuyện.
Còn có Hứa Bình An, cả thôn ai cũng biết cậu ta là nhặt về, mẹ cậu nói nào có ai nguyện đem con trai bỏ đi, chắc chắn là con hoang do đại cô nương sinh ra nhưng không muốn nuôi nên mới nhặt về.
Hôm nay xem ra, Như Ý và Bình An đều khá tốt, còn cho cậu bé ăn hạt dẻ, cậu bé quyết định sau này sẽ đưa hai người kia vào vòng bạn bè.
Bên kia Hứa Cường đến nhà Hứa Hữu Căn mới biết họ muốn cho mình làm kế toán.
"Việc này tôi làm không được, tôi mới đếm được điểm số, sao có thể làm kế toán được." Hứa Cường từ chối.
"Cậu làm không được thì trong thôn cũng chẳng mấy ai làm được, chẳng phải lần trước cậu tính kho hàng lương thực kia, tính không khá tốt sao." Hứa Hữu Căn khuyên anh ta.
"Tính cái gì, chẳng phải còn có anh Chí Lâm sao, anh ấy chắc chắn làm được." Hứa Chí Lâm là trưởng nam của Hứa Hữu Căn, cũng biết chữ biết số.
Muốn nói Hứa Cường không muốn làm kế toán là giả. Nam nhân nào không có mộng làm quan, kế toán tuy không tính là quan, nhưng cũng là một trong ba chức cao của thôn Hứa gia, tiến vào tầng lớp lãnh đạo, Hứa Cường sao có thể không muốn chứ.
Chỉ là anh ta cũng buồn bực, chuyện tốt này lại rơi vào tay mình, dù vì chính mình tính toán giỏi, nhưng con trai cả thôn trưởng cũng đâu tồi, sao lại đến lượt chính mình chứ?
Anh ta không biết, thực ra Hứa Hữu Căn muốn đào tạo con trai cả của mình để nối nghiệp chức thôn trưởng, tự nhiên sẽ không thiết tha chức kế toán. Nói thêm, thôn trưởng là chính mình, bí thư chi bộ thôn là em ruột, kế toán là con ruột.
Dù chẳng ai nói với Hứa Hữu Căn về những sơ hở như vậy, nhưng là một người thường xuyên đi họp tổng kết báo cáo tư tưởng ở huyện, nghe nhiều khẩu hiệu, trực giác mách bảo ông như thế không tốt lắm.
Hứa Cường thuần túy là gặp đúng lúc, gặp may! Quyết định xong việc Hứa Cường làm kế toán, ba người lại bàn bạc nửa ngày về cách sắp xếp công việc, đến bao nhiêu công điểm.
Ở nhà ăn nấu cơm bao nhiêu công điểm, sau này trong thôn nuôi heo, cắt cỏ heo bao nhiêu công điểm, nhặt phân trâu tính bao nhiêu công điểm vân vân, những việc này đều phải tính rõ ràng.
Tuyết rốt cuộc sắp tan hết rồi, Hứa Hữu Căn thông báo mọi người ra làm việc, cuốc đất tơi xốp, chuẩn bị cho việc cày cấy vụ xuân. Đây chính là việc mệt chết người, tuyết tuy tan, mà còn cứng, phải bào từng điểm từng điểm.
Trong đội tuy có hai đầu trâu, không ai nỡ dùng chúng, lại càng mệt đến chết được.
Trần Dung Dung cũng ra làm việc kiếm công điểm, tiểu Cát Tường đã hơn tám tháng gần chín tháng, bò bay nhanh, thỉnh thoảng cũng có thể đứng lên đi hai bước, không thể lại vì nó mà lãng phí một lao động ở nhà, may là có Như Ý và Hứa Bình An có thể mang theo nó.
Cứ thế bận rộn gần hai tháng, đợi gieo hạt xong xuôi, Trần Dung Dung rốt cuộc nhịn không được cùng Hứa Cường đề nghị phải về nhà mẹ đẻ, Hứa Cường không mấy suy xét đã đồng ý.
Vốn dĩ đã nói là tuyết tan sẽ đưa vợ về nhà mẹ đẻ, nhưng kết quả là tân quan tiền nhiệm này của anh ấy lại gặp phải việc cày bừa vụ xuân không có thời gian, hiện tại vừa xong bận bịu, nhân dịp rảnh rỗi liền vội vã đưa bọn trẻ đi gặp bà ngoại ông ngoại của chúng.
Bà Hứa không phải là người không thông tình đạt lý, biết hai vợ chồng muốn về nhà mẹ nên lấy ra hai con gà hun khói và thỏ hun khói để hai người mang theo. Hiện tại đều ăn ở nhà ăn, nhà mình cũng không có nồi, những con gà và thỏ hun khói này vừa lúc có thể đặt lên trên chậu than để nướng ăn.