Editor: BemBem
Thẩm Thanh nằm trong chăn bông không chịu ngó đầu ra, thật là mất mặt quá đi, nhưng giáo sư Ôn lại không biết cô đang xấu hổ, thậm chí còn nói ra những lời phóng túng này.
Thẩm Thanh đã sởn cả gai ốc lên, nhưng cô không dám ra, nghĩ đến hình ảnh lẳиɠ ɭơ vừa nãy cô tự biến mình thành con rùa rụt cổ.
Thẩm Thanh ở trong chăn trong không muốn ra ngoài, bà Lâm chậm rì rì mở cửa đi vào, "Mau dậy đi, sao ngủ lâu vậy hả?"
Bà đi tới bên giường, nhìn Thẩm Thanh đang nằm lăn lộn, bà không nhấc chăn bông của Thẩm Thanh lên, nhưng Thẩm Thanh lại ló đầu ra, hai má đỏ bừng, giống hệt như trạng thái mới uống rượu, bà lại sờ trán cô: "Mặt con hồng vậy, sốt rồi đúng không?"
Thẩm Thanh lắc đầu, có chút chột dạ, bên dưới cô vẫn còn trần như nhộng nếu mẹ cô phát hiện ra thì làm sao bây giờ? Thẩm Thanh sợ hãi nói, "Mẹ, sao mẹ vào phòng mà không gõ cửa, con lớn rồi, mẹ vào thì phải gõ cửa chứ."
Lâm Chi cũng không phải người không nói đạo lý, bà nói cô rời giường sớm một chút rồi đi ra ngoài.
Sau khi Lâm Chi đi, Thẩm Thanh thương tâm ép ngực, hơi thở có chút phập phồng, cũng may bà Lâm không phải người không nói đạo lý không thì cô xong rồi.
Giao diện trò chuyện của WeChat vẫn hiện câu trả lời của Ôn Minh Viễn, "Thẩm Thanh, giọng em lúc lêи đỉиɦ nghe hay quá."
Đọc xong câu này, Thẩm Thanh vẫn cảm thấy máu trào lên một chút, cô quyết định níu kéo giáo sư Ôn, cô không biết lần sau nên làm thế nào để ở bên anh, cũng không biết nên ở chung như thế nào thì ổn.
Buổi chiều Thẩm Thanh đi lấy hàng, gần đây cô bắt đầu kinh doanh đồ lót khiêu gợi.
Những năm trở lại đây việc kinh doanh đồ lót khiêu gợi ngày càng phát đạt, sau giờ làm việc, tìиɧ ɖu͙© đã trở thành gia vị của cuộc sống, ngày càng có nhiều người quan tâm hơn đến chuyện chăn gối, những bộ đồ lót khiêu gợi có thể kí©h thí©ɧ ham muốn khiêu gợi của con người, và tìиɧ ɖu͙© để trở nên lãng mạn hơn.
Cô đã chọn một số kiểu đồ lót khiêu gợi, Thâm Thanh có một Weibo dành riêng cho công việc.
Hầu hết các blog đều đều làm về phương diện này. Nếu bạn là người mới sử dụng sản phẩm, thì vui lòng đăng một bài nhỏ hoặc đăng một bài đánh giá về chúng.
Những bức ảnh nội y khiêu gợi không chỉ là ảnh của đồ vật đó, mà còn là ảnh của người mẫu, nhưng Thẩm Thanh không tìm người mẫu, cô tự mặc chúng, đăng ảnh lên mạng thì đều cắt phần mặt cô đi.
Cô thích bộ nội y gợi cảm có tai mèo và bộ nội y tình thú rộng rãi. Dáng người mảnh mai khiến bao trái tim phải rung rinh, cái đuôi bồng bềnh lại càng dễ thương, gợi cảm.
Thẩm Thanh chọn một bộ nội y tình thú màu đen, dù sao thì màu đen cũng rất phù hợp với nước da trắng trẻo của người phụ nữ, và nó càng hấp dẫn mê người hơn.
Cô mấy ngày nay bận rộn thu mua, vận chuyển, vận hành Weibo và tung ra sản phẩm mới, cô bận không có thời gian trò chuyện với Ôn Minh Viễn. Thẩm Thanh cảm thấy bầu không khí có chút không đúng.
Cô tung ra sản phẩm mới, Weibo được mọi người đón nhận và độ phổ biến rất cao, Thẩm Thanh nhìn những bình luận không nhịn được mỉm cười.
"Ah ah ah! dáng người chủ cửa hàng cũng đẹp quá đi!! Không biết đã có bạn trai hay chưa, nếu có, bạn trai mà nhìn thấy chắc chắn không nhịn được rồi."
"Tôi hận mình không phải con trai. tôi là con gái nhưng còn mê nữa đó!"
"Chủ cửa hàng mau tìm bạn trai rồi mặc cho bạn trai đi!! Thật quá đáng, cô gái xinh đẹp như vậy tại sao lại không có bạn trai chứ?"
Tên Weibo của Thẩm Thanh là "Khuynh Thành", lúc đầu không nổi lắm, sau này cô tự làm người mẫu đăng ảnh chính mình lên, và weibo của cô đã tăng lên vô số người hâm mộ, cô chụp một đống ảnh bản thân, hơn nữa cô biết nếu đăng ảnh chính mình lên thì càng kí©h thí©ɧ hơn.
Thẩm Thanh nằm trên giường nhàn nhã ăn những món tráng miệng mùa hè, thời tiết gần đây rất nóng, thân thể Thẩm Thanh càng nóng hơn, du͙© vọиɠ của cô càng thêm bồn chồn, chắc cô sắp có kinh rồi.
Thẩm Thanh lướt qua bình luận, nghĩ đến "bạn trai" gần đây của mình, cô nghĩ nên gửi ảnh nội y khiêu gợi của mình cho Ôn Minh Viễn đi?
Hành động nhanh hơn não, cô lôi nội y gợi cảm ra, trải trên giường rồi chụp một tấm ảnh, cô tò mò hỏi: "Giáo sư Ôn, anh thấy bộ nội y này có đẹp không?"
Sau khi gửi thành công Tiểu Thanh ngồi đợi phản ứng của Ôn Minh Viễn.