Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cuộc Sống Sau Khi Hoá Thành Mèo Của Vợ Chồng Hào Môn

Chương 36: Tai Dài (3)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tần Y Y từ khoảnh khắc nhảy xuống hàng rào liền biết cô không thể quay đầu nữa rồi.

Hàng rào trong trường học đó trông cũng không quá cao, nhưng thực ra mặt đất hai bên hàng rào không cao giống nhau.

Hoặc là cô sống tiếp trong rừng, hoặc là cô có thể tìm một cái cây cao như hàng rào, hơn nữa cô có thể học trèo cây. Cho dù quay về trường, cô vẫn phải đối diện với sự truy đuổi của đám Tai Dài. Tốt nhất lúc cô học cách dùng cơ thể mèo đánh nhau, trước đợi trong rừng vẫn tốt hơn.

Nhưng muốn biết tin tức của Nghiêm Thiên Việt cô vẫn phải quay về. Khoảnh khắc đó, Tần Y Y sâu sắc cảm thấy, tất cả xui xẻo cả đời này của cô đều rơi vào năm nay rồi.

Cho dù thuỷ nghịch cũng không phải trái phép như thế này chứ? Còn có cho đường sống nữa không đây?

Dù Tần Y Y bị một loạt chuyện đả kích tới vô cùng tức giận và tủi thân. Nhưng học trèo cây thì vẫn phải học. Nhưng hôm nay chưa chắc có thể thành công. Vì vậy cô vẫn phải sinh sống mấy ngày trong rừng, cô còn phải tìm thức và nước trong rừng.

Lúc Tần Y Y bị ồn tỉnh trời đã đen như mực, nhưng lúc chạy trốn vào rừng, trời đã hơi tờ mờ sáng.

Tần Y Y rúc vào trong hốc cây bỏ hoang, tính đợi trời sáng hẳn mới ra tìm nước và thức ăn.

Điều kiện cánh rừng này cũng được xem là tốt, ngày hè cây xanh rợp bóng, mặt đất dưới bóng cây cũng rất mát mẻ. Trong tán cây còn có các loài chim hót ríu rít lẩn trốn.

Nếu có người nghe thấy chắc chắn sẽ cảm thấy tiếng chim kêu trong rừng sâu trong trẻo động lòng người.

Nhưng trong mắt Tần Y Y đám chim này giống như đang cười nhạo cô. _∑(:3" ∠)_

Tần Y Y đợi sau khi trời sáng, thì bắt đầu cẩn thận quan sát quanh hốc cây, cảm thấy không có dấu vết của dã thú, mới to gan hơn chút.

Quyết định thử leo cây, xem có thể tìm thấy trứng chim hay gì đó ăn không, mặc dù sống, nhưng ít nhất không có độc. Cô cũng không cân nhắc quả dại gì đó đâu.

Dù sao khiến Tần Y Y cô tìm quả dại ăn, cô cũng không thể nhận ra. Ngoài các loại táo lê cô biết, thì trái cây khác, cô cũng không biết mọc trên cây hay là dưới đất nữa.

Phấn đấu trên thân cây mấy tiếng, Tần Y Y cuối cùng đã thuần thục nắm chắc duỗi móng vuốt, cũng có thể trèo lên thân cây một đoạn.

Nhưng khoảng cách có hơi ngắn…

Tưởng tượng đẹp đẽ, nhưng thực tế thì tàn khốc.

Tần Y Y ngay cả lấy đà vọt tới dùng móng, căng chặt cũng có thể trèo được khoảng cách cao bằng một người, sau đó chỉ có thể ôm chặt thân cây, lúng túng treo nửa ngày trên vị trí không cao mấy. Thỉnh thoảng còn vì không đủ lực, mà trượt xuống một đoạn.
« Chương TrướcChương Tiếp »