Tìm một địa điểm tốt, Tần Y Y men theo khe hở ở cửa đi vào, kiên nhẫn đợi ở sân thượng, cũng may cầu thang là ở trong phòng căn tin, mặc dù khu ăn uống không có mát mẻ bằng, nhưng cũng thoải mái hơn bên ngoài rất nhiều.
Tuy rằng vẫn đang trong thời gian nghỉ hè, nhưng học sinh ở lại trường trong kỳ nghỉ không phải là số ít.
Một lúc sau Tần Y Y nghe thấy tiếng bước chân, và tiếng trò chuyện của một nhóm người.
Người từ cầu thang đi xuống còn rất nhiều, có khoảng bảy tám người. Nam sinh nữ sinh đều có.
Tần Y Y cảm thấy nữ sinh có thể dịu dàng một chút, thế là đi đến trước mặt cô gái mặc áo đầm màu trắng nhẹ nhàng kêu một tiếng meo.
“Meo ~” Tần Y Y cảm thấy tiếng kêu này của bản thân thật sự vừa ngọt ngào vừa êm ái, không sao, nhất định có thể chinh phục được nữ sinh này.
Quả nhiên, cô gái đó ngồi xổm xuống: “Con mèo dễ thương quá à, ở đâu đến vậy?”
Đang nói thì nữ sinh dơ tay sờ sờ lông mềm mại ở đỉnh đầu của Tần Y Y. Tần Y Y trong lòng đột nhiên cảm thấy có chút kỳ lạ, vẫn là ngoan ngoan để cô ấy sờ.
“Ngoan quá à.” Nữ sinh kia vui vẻ nói.
Mấy cô gái khác cũng không chịu đựng được nữa, đều đi đến, muốn sờ sờ Tần Y Y.
“Con mèo này ngoan quá nhỉ, là ai nuôi vậy, đi lạc rồi hả?”
“Đúng vậy, sạch sẽ như thế, không giống mèo hoang chút nào.”
Nói xong, một nữ sinh lấy điện thoại ra, định chụp hình: “Mình chụp ảnh rồi đăng lên diễn đàn hỏi thử. Cảm thấy giống như là được nuôi trong nhà. Chủ nhân của nó sẽ tìm được thôi.”
Nội tâm Tần Y Y oán thầm: Không, không cần hỏi nữa. Cô là bị bỏ rơi ở chỗ này. Thật sự là không có người muốn tìm cô.
Có điều……….mấy chị gái nhỏ ơi, có thể cho chút đồ ăn được không. Đừng chỉ lo chơi gái mà không trả phí. Cô đói quá rồi.
Tần Y Y bị các chị gái nhỏ sờ một lúc lâu, căn bản lông ở trên lưng đều đã được vuốt ve rồi, nhưng mà không có một ai nhớ ra cho cô chút đồ để ăn.
Chẳng lẽ………cô kêu nhỏ quá sao?
※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※
Vẫn là câu chuyện thang lang trong sân trường. Đợi Y Y ra được sân trường thì có thể tìm được chồng của cô rồi.
Tần Y Y, người đã bị lừa dối vô ích, quyết định không ngừng cố gắng lúc này cô đang nhìn chằm chằm vào hai cô gái trẻ đang mang cơm đi ra. Một người buộc tóc đuôi ngựa, người kia để tóc ngắn đến tai. Cả hai đều mặc áo phông và quần jean, trông rất giản dị.