Chương 1: Chuẩn bị biến thành mèo (1)

Đầu tháng bảy, hàng cây cao lớn bên đường bị ánh mặt trời chiếu rọi xuống, in xuống mặt đất tầng tầng lớp lớp bóng râm. Cây cối ở thành phố A cao lớn xanh um tươi tốt rất hiếm có, tán của chúng gần như che hết khoảng không trên đường. Nhưng dù vậy cũng khó làm giảm bớt hơi nóng trong không khí.

Hầu như các cô gái đều mặc áo váy ngắn quần đùi, cố gắng ăn mặc chỉnh tề, cũng cố giảm bớt vải vóc trên người.

Cứ giống như mặc nhiều hơn một chút, thì sẽ có lỗi với ông trời.

Dù vậy, người đi tới đi lui dưới bóng cây trên mặt cũng vẫn đầy mồ hôi. Từ đó có thể thấy được cái nóng mùa hè của thành phố A chẳng phải dạng vừa.

Nhiệt độ cao không chỉ làm giảm bớt vải trên người các cô gái, mà còn mang tới “sự đắt hàng” cho các quán cà phê, các cửa hàng nước giải khát ven đường, nói một cách chính xác thì là mang tới sự đắt khách cho các quán cà phê có hơi lạnh của điều hoà.

Tuy các cửa hàng trà sữa các loại một năm bốn mùa đắt khách. Nhưng dù sao ba mùa khác vẫn có một số thanh niên thích mua đồ uống đem đi, vừa đi vừa uống, chứ không ngồi tại quán.

Mà mùa hè, nếu không có chuyện gì, ai lại uống trà sữa dưới ánh mặt trời một cách ngây ngốc chứ? Không phơi nắng chết, thì cũng bị nóng chết.

Những cửa hàng ven đường hễ là bên trong có bàn, thì cũng đã kín chỗ. Ngồi trong cửa hàng, cách một tầng kính thủy tinh mỏng, rất có cảm giác ưu việt, dù sao một bên mát mẻ hợp lòng người, một bên thì nóng như thiêu như đốt.

Trong một quán cà phê rộng rãi, lịch sự tao nhã ở góc phố, tuy rằng đầy khách, nhưng vì ghế ngồi sắp xếp hợp lý, nên không lộ vẻ chật chội. Các chỗ ngồi được ngăn cách bởi giá để cây xanh làm từ gỗ sáng màu, trên giá là các loại thực vật được gieo trồng cẩn thận, chủ yếu là accs loại hoa cỏ màu xanh xám. Tạo không gian riêng tư, đồng thời cũng khiến người ta thoải mái dễ chịu giống như hòa vào tự nhiên.

Cả quán tươi mát tĩnh mịch như tiên cảnh nhân gian, tách biệt khỏi thế giới nóng bức xao động bên ngoài.

Tần Y Y ngồi ở trong quán, nhìn cô gái tóc ngắn gương mặt thanh tú điềm tĩnh đối diện với mình, thở dài, "Cho nên? Vãn Vãn, buổi chiều như này mà cậu hẹn mình đến chỉ để uống cà phê sao?"

"Ai da, Y Y, vất vả lắm cậu mới trở về nước. Chúng ta đương nhiên phải gặp mặt rồi. Đã lâu rồi không hẹn gặp." Tuy rằng cô gái kia khí chất điềm tĩnh trang điểm tinh xảo, nhưng lại không chút hình tượng mà hơi dựa vào thành ghế, ngồi phịch xuống ghế phía đối diện Tần Y Y.