Chương 4

Hai tay của cậu lập tức ý thức được nên che lại đũng quần bên dưới, giấu đi dươиɠ ѵậŧ đã cương của cậu.

“Cuối cùng cũng tìm được…”

Lâm Nhân thở phào nhẹ nhõm, đứng dậy, cầm bài tập của Tần Chiến đi về phía chỗ ngồi của mình, ánh mắt Tần Chiến theo bản năng dõi theo bóng lưng của cô.

Lâm Nhân vừa mới đứng ở trước bàn của cậu, hơn nữa... Khụ khụ, đôi bầu vυ" to như hai con thỏ cứ lung lay trước mặt đã hấp dẫn toàn bộ ánh mắt của cậu, cho nên hiện tại cậu chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng của Lâm Nhân, lúc này cậu mới đột nhiên ý thức được, không chỉ có ngực của cô mới phát dục nhanh chóng như vậy...

Tần Chiến nhìn hai cái mông của Lâm Nhân đột nhiên trở nên đầy đặn vểnh lên, lần đầu tiên cảm thấy đồng phục trường học của bọn họ sao lại khiêu da^ʍ như vậy...

Dưới làn váy tung bay của cô, dường như cậu có thể loáng thoáng nhìn thấy đùi Lâm Nhân...

Lâm Nhân "đánh cắp" bài tập nghỉ hè của Tần Chiến rồi đi tới chỗ ngồi của mình.

Cô nhìn thấy bạn cùng bàn vẻ mặt ngây ngốc, khó hiểu hỏi: "Cậu làm gì vậy?"

Triệu Khang đột nhiên hoàn hồn, liên tục lắc đầu: "Không có gì, là mình ngẩn người thôi."

Lâm Nhân cũng lười hỏi nhiều, bình thường cô được xem như là một người nghiêm túc học tập, nhưng đó là bình thường, thời gian nghỉ hè nên dùng để chơi, cô tuyệt đối sẽ không nhớ tới chuyện bài tập này, cũng may trường học bọn họ cũng coi như nắm được bản chất của học sinh rõ như lòng bàn tay, mỗi lần khai giảng đều để lại cho học sinh một ngày tự học bổ sung bài tập, thuận tiện thay đổi tâm trạng một chút.

Nhưng người khác bình thường đều cố gắng làm kịp ở nhà, sau đó ngày cuối cùng sẽ bổ sung những thứ chưa làm xong, về phần Lâm Nhân... Cô đã giải thích sâu sắc câu nói "Con người dũng cảm bao nhiêu, đất sẽ màu mỡ bấy nhiêu", mỗi lần nghỉ hè cô không làm một chút bài tập nào, mang theo bài tập trống đến ngày chết cuối cùng, cho nên bây giờ trong đầu cô ngoại trừ việc nhanh chóng chép xong bài tập ra thì không có suy nghĩ gì khác, đương nhiên cũng lười hỏi vì sao hành động của Triệu Khang lại kỳ lạ như vậy.

Triệu Khang nhìn Lâm Nhân đặt mông ngồi xuống bên cạnh cậu ta, cậu ta cảm giác mình muốn tự bốc cháy — hiện tại mặt của cậu ta nóng đến mức có thể chiên được trứng gà.

Cậu cao hơn Lâm Nhân một chút, vừa vặn có thể từ trên cao nhìn xuống có thể thu toàn bộ ngực Lâm Nhân vào trong mắt, bộ ngực sữa trắng nõn... Khe ngực khiến người ta mơ màng... Cậu ta rất cố gắng muốn dời ánh mắt đi, nhưng thất bại, cậu đang nhìn chằm chằm quyển vở bài tập của mình nhưng trong đầu lại chỉ có hình ảnh bộ ngực lớn của Lâm Nhân, không viết được hai chữ, liền nhịn không được lén liếc nhìn cô, hai con mắt đã nhanh chóng bắt đầu liếc xéo.