Lý thị cầm khăn khóc đến nước mắt lã chã, thấy Thái tử tới, càng không thể kìm nén được: "Điện hạ... Ngài không ở đây... Tiểu Cách Cách buổi sáng còn rất khỏe... Ai ngờ... Ai ngờ lại thành ra như vậy..."Nàng ta tiến cung sớm nhất, lại cùng Thái tử sinh ra một nữ nhi, tình cảm tự nhiên không tầm thường. Huống chi, bộ dáng lúc nàng ta khóc lóc vô cùng thảm thương một bộ dáng mà ai thấy cũng phải động lòng, tâm địa có cứng rắn đến mấy cũng phải dịu dàng đi vài phần.
Đứa bé nằm trên giường, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, môi tái nhợt, mơ mơ màng màng, không ngừng kêu lên, "Ngạch nương... Ngạch nương..."
Doãn Nhưng thấy thế, bước chân cũng hỗn loạn theo, hắn cầm lấy cổ tay tiểu cách cách Cát Lan, quát lớn: " Chuyện này là sao? Một đứa bé cũng không chăm sóc được."
Tiểu cách cách là con gái đầu của Thái tử, cho dù là con gái, nhưng vẫn rất được Thái tử yêu thích.
Bằng không Lý thị cũng sẽ không dựa vào đứa nhỏ này, tấn thăng làm trắc phi.
"Mời thái y ngay lập tức".Một lúc sau Lý thái y mang theo hòm thuốc, vội vội vàng vàng chạy đến.
Ông là thái y cao tay nhất trong hoàng cung.
Thấy người tới là Lý thái y, Doãn Nhưng mới dãn mày ra một chút.
Lý thái y nhíu mày bắt mạch, một lát sau lại đổi tay, lại thêm một lúc lâu nữa mới nói, "Tiểu Cách Cách xem chừng là ăn hoặc uống cái gì đó không sạch sẽ".
Chờ quan sát sắc mặt của Cát Lan cách cách, ông khẳng định nói, "Tiểu Cách Cách không có gì đáng ngại, là dị ứng gây nên sốt cao, chờ vi thần kê mấy đơn thuốc, uống đủ ba ngày, nhất định có thể khỏi hẳn".
Ninh Dung nhìn Đan Quế một cái, ý bảo nàng đi theo thái y kê đơn thuốc.
Đan Quế nhậm mệnh rời đi, vừa bước ra một bước, lại bị cung nữ bên cạnh Lý Giai thị ngăn cản.
Tiểu cung nữ kia mặt lạnh, ngữ khí cũng lạnh như băng: "Không dám làm phiền tỷ tỷ, nếu là chuyện của Tiểu Cách Cách, vẫn là để ta tự mình làm, còn có thể yên tâm một chút". Lập tức liền miễn cưỡng hành lễ, đi theo thái y đi ra ngoài.
Đan Quế muốn khiển trách nàng ta, liền bị Ninh Dung ngăn cản, nàng cười lạnh một tiếng, "Lý Giai thị, ngươi có ý gì?"
Lý thị hành lễ, cũng không nhìn Ninh Dung, ánh mắt dừng ở trên người Thái tử: "Bẩm nương nương, Tiểu Cách Cách từ trước đến nay thân thể đều rất tốt, sáng nay vì sớm đến thỉnh an nương nương, mẹ con chúng ta ngay cả bữa sáng cũng chưa dùng, tất cả đều đến chỗ nương nương rồi mới..."
"Ý của ngươi là, bổn cung hãm hại con ngươi?"
Ninh Dung nhìn về phía nàng ta, chậm rãi nói.
"Thϊếp thân không dám".
Lý thị dọng điệu chiếu lệ, trong miệng nói không dám, biểu hiện ra ngoài, lại hoàn toàn ngược lại.
Lý thị quỳ trên mặt đất, buồn bã vừa nói vừa khóc" Thái tử, người phải làm chủ cho ta".
Tiểu cách cách không ngất xỉu ở nơi khác mà ngất xỉu ở điện của cô. Bình thường sức khoẻ rất tốt nhưng vừa đến chỗ cô thì lại gặp chuyện. Có thể nói là số của cô không hợp làm thái tử phi hoặc là trong cung điện này thật sự có vấn đề.
Thái tử thấy cô một mặt nghiêm túc, không kiêu ngạo, nóng nảy khiến người ta theo bản năng muốn tin tưởng nàng.
Lẽ ra Thái tử phi địa vị tôn quý, Thái tử lại là phu quân của nàng, ít nhất hắn nên che chở nàng mới phải.
Nhưng Doãn Nhưng không muốn làm vậy.
Hắn rất tò mò với loại tình huống này, Thái tử phi sẽ làm như thế nào.
Hắn thậm chí còn có chút chờ mong.
Dục Khánh cung đứng ở nơi đầu sóng ngọn gió, thứ hắn muốn không chỉ là một Thái tử phi xinh đẹp đoan trang, mà là một người gặp chuyện có thể bình tĩnh xử lý, bảo vệ toàn bộ Đông cung!
Nếu như Thái tử phi không chịu nổi, hắn có rất nhiều cách để phế cô lập một Thái tử phi khác.
"Dị ứng không nhất thiết phải ăn vào trong miệng, còn có một loại khả năng -- Tiểu Cách Cách cũng có thể bị dị ứng với phấn hoa!"
"Nếu thϊếp nhớ không lầm, từ chỗ trắc phi đến chính điện của thϊếp, đi qua một tiểu hoa viên? Hôm nay chính là lúc trăm hoa đua nở, có thể trên đường tiểu cách cách đến nhiễm phải cũng không chừng".