Edit: Julia
Không
suy nghĩ nữa, Chung Ly Tình Nhi nghiêm túc hẳn,“Khâu Vũ, ta không truy hỏi các ngươi làm sao từ thành Thanh Châu mà trốn ra đây được, theo nguyên tắc mà nói, thành chủ Thanh Châu ra quyết sách rất đúng, nếu không thiêu người bệnh, sợ rằng người trong thành đã chết sạch cả rồi, nhưng bọn họ giấu diếm bệnh tình không báo, tạo thành tính huống không thế khống chế, cũng là thất trách của thành chủ, ta là đại phu, không hỏi thị phi, nhất định sẽ cố
hết sức trị liệu cho các ngươi, nhưng là các ngươi cũng phải đồng ý với
ta, đem tư tâm trong lòng dẹp bỏ ngay.”
Miệng Khâu Vũ há to, sau đó không nói gì nữa, nghe giọng nói của vị đại phu là biết tuổi không lớn, nhưng tại sao lại biết họ suy nghĩ gì?Có điề đối với bọn họ mà nói, còn sống là
tốt, còn có miếng ăn là được, bọn họ cũng sẽ không suy nghĩ cái suy nghĩ không nên có này, bởi vì…… Bọn họ có thể
chết, mà nguyện ý đánh đổi mạng sống mình rất là ít.
Giọng
Khâu Vũ khàn khàn nói: “Được, chỉ cần tiểu thư có thể cứu bọn ta.”
Chung Ly Tình Nhi vừa lòng gật đầu,“Ta đương nhiên sẽ cố hết sức.”
Tai hơi nhúc nhích, như nghe tiếng động, cũng nói: “Người của ta rất nhanh sẽ đến đây, các ngươi đừng có ngăn cản, miễn có thương vong.”
Chỉ dựa vào chút khí lực như muôĩ của nạn dân sao có thế là đối thủ của chúng yêu, nhất là khi bọn họ đang lo lắng cho sự an nguy của nàng.
Khâu Vũ nghe vậy lập tức đi ra ngoài lều trại, nhìn thấy một nam nhân trung niên đi đầu hướng đến bên này,
hai nam một nữ đến đây, rõ ràng một giây trước cách xa mười trượng,giây sau đã xuất hiện trước mặt, Khâu Vũ là biết nhìn người, lập tức làm ra thủ thế mời vào.
“Đại phu ở bên trong, xin theo ta vào.”
Hiên Viên Bách liếc hắn một cái, lại quét mắt bốn phía, đã hiểu chuyện gì rồi, liền đi theo Khâu Vũ vào lều trại, quả nhiên nhìn thấy người bọn ho quan tâm đang ngồi xổm bắt mạch,“Tiểu thư.”
Chung Ly Tình Nhi quay đầu nhìn bốn người đi vào, Hiên Viên, Địch Hi, Hình Không lạnh lùng, còn có Mạc Ngữ,“Nhóm Kê nghi ở nhà rồi à?”
“Ân, trong nhà cần người làm chủ, Kê Nghi thích hợp.”
Hiên Viên vừa nói vừa đánh giá bốn phía, Vô Diễm nói đúng, những người này chỉ là những nạn dân khốn khổ mà thôi.
Chung Ly Tình Nhi theo ánh mắt của ông cũng nhìn một vòng, có chút ngượng ngùng,“Hiên Viên, ta lại tự tìm phiền toái.”
Hiên Viên cười khẽ lắc đầu,“Tiểu thư làm rất tốt, ngài là đại phu mà.”
Một câu đại phu, đại khái đây là nguyên nhân mà
Chung Ly Tình Nhi vài lần xen vào việc của người khác,đúng vậy, đại phu, không phải là người rãnh rỗi thích quản chuản chuyện người khác sao? Nếu chỉ lo
bản thân mình, thì sao lại đi quản người khác có bệnh hay không.
Chung Ly Tình Nhi cười, mặt tràn ý cười, có người nhà hiểu bản thân mình thật tốt,“Chuẩn bị hỗ trợ đi, một mình ta làm không nổi.”
“Dạ.”
“Khâu Vũ, ngươi mau dẫn người đi nấu nước thuốc, cần rất nhiều, mỗi người ở đây cần phải lau mình, ta hy vọng mỗi người ở đây
dù bệnh hay không bệnh cũng phải
dùng nước thuốc để tắm rửa, đây là bệnh truyền nhiễm, những ai không có bệnh nhưng không chắc sau này không có, đây là thời gian ủ bệnh.”
Khâu Vũ liên tục gật đầu,“Được, ta cho người đi nấu nước, đại phu còn dặn dò gì không?”
Chung Ly Tình Nhi nhìn
bệnh nhân nằm đầy đất,“Ta còn cần một ít bồn tắm, càng lớn càng tốt, ngươi xem có thể
nghĩ biện pháp làm vài cái không?”
“Có thể được, có một thợ mộc theo nhóm bọn ta chạy tới đây, những gia cụ ở đầy đều do hắn làm,
bởi vì không ít người yêu sạch sẽ, hắn cũng giúp đỡ làm không ít bồn tắm lớn, vừa vặn phát huy công dụng.”
“Vậy
là tốt rồi, nếu thiếu thì làm thêm nữa, bắt đầu đi, Hiên Viên, các ngươi giúp ta đảo dược, Vô Diễm, ngươi đưa dược thảo cho
Hiên Viên, sau đó đi giúp ta hái Xích Thược, ta không có thời gian đi, lát nữa sợ rằng không đủ.”
“Dạ.”
Mọi người ứng thanh, sau đó
đều bận rộn, Chung Ly Tình Nhi lại một lần nữa bắt mạch, tình huống nguy cấp thì cho uống thuốc
ngày, trước kia dược hoàn luyện xong đều cho đưa vào cung,mà ra ngoài không luyện nhiều nữa, giờ phạm vi dịch bệnh quá lớn, dược hoàn của nàng căn bản không đủ dùng, chỉ có thể ngay lúc nguy hiểm nhất dùng thôi.
Mạc Ngữ không tiếng động đi theo sau lưng Chung Ly Tình Nhi, có thể tùy thời giúp đỡ, những người bên ngoài luôn nhìn vào trong, biết là người thân của mình được cứu rồi,
không cần Khâu Vũ động viên, tiếp tục làm việc mình được giao, nhiều người cùng nhau chạy trốn như vậy,
cũng rất nhiều người chết, bọn họ không muốn mất thêm một người nào nữa.
“Hiên Viên, ông nhớ kỹ, này, này…… Này, những người này trước dùng dược để tắm rửa, tình huống của bọn họ không tốt lắm, ta đi làm thêm dược hoàn, nguy rồi, dược sa oa không đủ, Hiên Viên, có thể nhờ Kê Nghi nghĩ biện pháp cho người mang đến không?”
Chung Ly Tình Nhi dù sao cũng là lần đầu tiên một mình đối mặt với quy mô dịch bệnh bùng phát lớn thế này, trước kia cơ hội chẩn bệnh ít, cho nên kinh nghiệm
không nhiều, lúc đối mặt có chút luống cuống tay chân, điều này làm nàng thấy
so với tưởng tượng nó càngkhông tưởng.
Hiên Viên ngẩng đầu nhìn nàng, tay đảo dược
không ngừng, thật ra bọn họ có thể dùng phép thuật giải quyết, vừa nhanh vừa gọn, nhưng tiểu thư ra lệnh cho họ không được lộ ra phép thuật, hơn nữa bọn họ cảm thấy, làm như thế này làm cho bọn họ nhân tính hóa hơn, nên rất
vui vẻ.
“Đương nhiên có thể, ta lập tức thông báo cho hắn, tiểu thư không cần lo lắng.”
Chung Ly Tình Nhi yên lòng, đi đến một bên, phân chia đều dược thảo theo phương thuốc, Mạc Ngữ ở bên ngoài lều canh lửa,
trước khi Vô Diễm đi có đem dược thảo và ấm thuốc đưa cho nàng, còn đem dược thảo bỏ vào ấm, đổ nước vào và dùng lửa nấu, tuy việc này
Vô Diễm
thường hay làm, mà nàng nhìn nhiều nên cũng biết phải làm thế nào.
Khâu Vũ đi tới, cung kính nói: “Đại phu, nước ấm đã chuẩn bị tốt.”
Chung Ly Tình Nhi gật đầu,“Hiên Viên, ông đem dược thảo bỏ vào bồn tắm theo phân lượng đã làm ở nhà Ngụy Trữ đó, chừng
mười phút sau, lại cùng Địch Hi, Hình Không đưa những người mà ta chỉ đặt vào bồn tắm”
Khâu Vũ liên tục xua tay, nhìn quần áo xa xỉ trên người bọn họ,“Để bọn ta ôm người đặt vào bồn cho, quần áo các người quý như thế..”
“Không phải ta không muốn cho các ngươi hỗ trợ, mà là trạng thái của các ngươi không tốt lắm, vnên tận lực không tiếp xúc với bệnh nhân nhiều.”
Chung Ly Tình Nhi cơ hồ có thể khẳng định, những người này không có khả năng không bị bệnh rất nhỏ, không phải là nàng tự tin, nếu không nàng vô tình đến nơi này,
thì những người này không cần thành chủ đuổi cùng gϊếŧ tuyệt, cũng sẽ chết cả.”
Hiên Viên không để ý đến Khâu Vũ, dựa theo phân phó của tiểu thư, đem dược ra ngoài, bọn họ không có thù gì với nhân loại nhưng cũng rất cảnh giác
với nhân loại, cho dù nhân loại bị vây trong tình huống xấu nhất, ông vẫn không dám xem thường, cho nên chỉ nghe phân phó của tiểu thư,
canh chừng tiểu thư cho tốt.
Thấy
Khâu Vũ đứng ở một bên không biết làm sao, Chung Ly Tình Nhi cảm thấy mềm lòng, người này cũng lương thiện, bằng không sẽ không dẫn mọi người chạy trốn đến đây, đồng thời gánh trách nhiệm lãnh đạo, ngay tại lúc gần kề tử vong, làm thủ lĩnh phải gánh áp lựa rất lớn.
“Khâu Vũ, một lát nữa có người mang dược
sa oa đến, ngươi lcho người làm thêm nhiều bếp lò, sau đó tìm người linh hoạt canh bếp,
nhiều người như vậy đều phải uống thuốc, mấy người bọn ta không chú ý hết được.”
Nghe được có việc làm, Khâu Vũ liên tục gật đầu,“Được, ta
đi an bài.”
Hôm nay trời rất nóng, nhưng
trong núi
độ ẩm cao, bóng cây dày đặc, bồn tắm đặt ngay những bóng cây,
Chung Ly Tình Nhi
đếm sơ qua, chỉ có 13 cái, phải luôn phiên tắm 3 lần thì mới tắm hết những người bệnh trong lều trại, mất không ít thời gian, hy vọng trước giờ cơm chiều có thể về viện, bẵng không sẽ không biết ăn nói thế nào với nhóm người
Bách Nam, hôm qua hắn vừa dặn không có việc gì thì không nên ra ngoài, nếu nàng ra ngoài không về, họ sẽ lo lắng, cho rằng các nàng trêu chọc phiền toái thì mệt.
“Tiểu thư, nơi này để bọn ta làm cho.”
Hiên Viên ngăn nàng lại, không cho nàng đến gần bồn tắm,
bên trong đều là nam nhân trưởng thành, tiểu thư còn nhỏ, lại là công chúa thân, thanh danh cũng không thể
bị ảnh hưởng.
Chung Ly Tình Nhi tựa tiếu phi tiếu nhìn ông, nhẹ giọng nói: “Hiên Viên, ông giống người thế tục rồi, theo ta lâu như vậy, 6ng nên biết là ta không để ý những điều này.”
Hiên Viên kiên trì,”Lấy tính tình tiểu thư mà nói đúng là sẽ không bận tâm người khác nghĩ gì,
nhưng ta không muốn người ta nói không tốt về tiểu thư.”
“Thích nói thì nói, ta có thể chặn suy nghĩ của họ lại sao? Hiên Viên, ông nếu đi theo ta, thì nên quen dần với điều này đi, ta chỉ có một thân phận là
đại phu, cái khác, ta tùy thời có thể vứt bỏ, ôm có thể cam đoan sau này bệnh nhân của ta đều là nữ ư?”
Nàng
không kiên nhẫn nữa rồi,
lúc quyết định ẩn cư ở dân gian, là muốn chặt bỏ ý định vị kia trong cung tìm nàng.
Hiên Viên im lặng, đúng vậy, ông sao quên được, tuy rằng tiểu thư làm như ra vẻ tuân theo quy tắc, là vì chưa ai dám nói gì về nàng, bây giờ nhịn là vì nàng còn điểm giới hạn, một khi giới hạn kia bị chạm đến, nàng sẽ không do dự vứt bỏ sạch sẽ.
Nghĩ đến điều này,“Vâng,
Hiên Viên đã biết, tiểu thư thích làm gì thì làm, Hiên Viên sẽ giúp tiểu thư giải quyết tất cả.”
Chung Ly Tình Nhi nhìn trời, không nói gì,“Hiên Viên, không cần nói giống như ta muốn làm nữ vương, ta không có hứng thú với chuyện này, đây đều là bệnh nhân của ta, chỉ đơn giản vậy thôi, nếu sau này ai đó nói xấu về ta, thì hắn nên mong mình đừng có bị bệnh, nếu là nữ nhân ta sẽ để nam đại phu giải quyết, còn nam nhân ta tự mình tới cửa.”
Hiên Viên rốt cuộc cười to, đúng vậy, tiểu thư không phải là người chịu cho người ta khi dễ mình, nàng mà phản kích là ngoài dự đóan của mọi người.
“Được, mặc kệ là nơi nào, chỉ cần bọn ta biết là ai, sẽ tự mình đưa tiểu thư đến.”
Chuyện này đối với họ mà nói, rất đơn giản, chỉ cần tiểu thư vui vẻ là được.
Tránh đường, Hiên Viên đứng ở sau lưng Chung Ly Tình Nhi, từ lúc này đây, Hiên Viên Bách mới chính thức
nghe lệnh của tiểu thư.
Khâu Vũ thầm đoán, vị đại phu có vẻ không lớn này, thân phận không đơn giản, tiểu thư quý tộc bình thường hắn đã gặp qua, cũng không có khí độ này, mà người hầu của nàng chỉ cần vung tay, bọn họ đã ngã
sấp hết rồi
, tiểu thư của gia tộc lớn như thế sao lại chọn làm đại phu, thật đúng là….Một loại gạo trắng nuôi đủ dạng người.