- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Cuộc Sống Nhàn Rỗi Của Dược Y
- Chương 22
Cuộc Sống Nhàn Rỗi Của Dược Y
Chương 22
Từ sau khi quen biết
Tham Oa, thời gian Chung Ly Tình Nhi lên núi càng nhiều, trước kia cùng
lắm là một tuần lên núi hái dược một lần, hiện tại cứ hai, ba ngày lại
chạy lên núi, những người từ hoàng cung đó rất không thú vị, nào có
giống Tham Oa hảo ngoạn.
Sau khoảng thời gian, mấy người thị nữ,
thị vệ có thấy cũng không thể trách được, tuy rằng lấy thân phận của một công chúa thân phận làm chút việc kỳ quái này không thích hợp lắm,
nhưng khi nghĩ đến nàng ở dân gian hơn hai năm, liền đem hết mọi kỳ quái này đẩy lên hai năm đó.
“Tỷ tỷ……”
Tham Oa đang sầu não thấy người mà mình muốn gặp đã đến, mỉm cười, mắt híp lại, đứng phắc dậy.
Chung Ly Tình Nhi giơ hai ra tiếp được,“Không phải nói, không cần xuống dưới
xa như vậy sao? Nếu gặp phải người khác thì làm sao đây?”
Tham Oa cọ cọ nàng,“Không phải người nào cũng giống tỷ tỷ có thể nhìn thấy Tham Oa, Tham Oa có hỏi qua Giao ca ca, ca ấy nói thuật ẩn thân khiến người
bình thường không thể thấy, cho nên, tỷ tỷ khẳng định không phải người
bình thường.”
Chung Ly Tình Nhi xoa đầu nhỏ của Tham Oa, cũng
không hỏi nó Giao ca ca là ai, cất bước đi lên núi, trong lòng hiểu, đại khái là do mình tu luyện linh lực, hơn nữa trên người còn có Tiểu
Ngọc,vì hai điều này, cho nên dù Tham Oa dùng ẩn thân thuật cũng không
giấu được nàng.
“Tỷ tỷ, tu vi của Tham Oa ngày càng thấp.”
Giọng Tiểu Ngọc chợt vang lên, khiến cước bộ của Chung Ly Tình Nhi ngừng lại.
“Hậu quả sẽ ra sao?”
“Hiện về nguyên hình, mất đi ý thức, lại tu luyện thêm trăm ngàn năm, nói
không chừng còn có thể một lần nữa tu thành hình người.”
Chung Ly Tình Nhi trầm mặc, sau vài lần gặp nhau, nàng luôn tự hỏi, Tham
Oa đáng yêu như vậy nếu bị biến về nguyên hình, nàng thật không đành
lòng, nhưng là mạo muội hỏi cái này vấn đề, cũng không thích hợp cho
mấy.
Cảm nhận thấy bốn người kia vẫn đi theo ở phía sau, nghĩ
nghĩ, đối với tiểu hài tử trong lòng nói: “Tham Oa, tìm một chỗ ngồi
nghỉ đã, tỷ tỷ hơi mệt, muốn nghỉ ngơi một chút.”
Tham Oa cũng
không hoài nghi nàng vì sao mới lên núi đã nói mệt, chỉ cái phương
hướng,“Hảo, hướng bên này đi, có một địa phương rất được.”
(Bạn
đang đọc truyện Cuộc sống nhàn rỗi của dược y – Quỷ Quỷ Mộng Du được
edit tại Âm Dương Cung. Chúc các bạn có những phút giây đọc truyện vui
vẻ ^^)
Theo phương hướng Tham Oa chỉ,Chung Ly Tình Nhi đi đến
một nơi thật nhiều hoa nở, thật sự có rất nhiều hoa nhỏ, rất nhỏ rất
nhỏ, màu trắng, một mảnh thật dài, nhìn thật hư ảo.
Thả Tham Oa
ra, Chung Ly Tình Nhi ở gần vách đá lấy ra đống ngọc thạch, thiết kế Tụ
Linh Trận nhỏ, sau đó ôm Tham Oa ngồi ở giữa Tụ Linh Trận, Tham Oa đầu
tiên là tò mò nhìn nàng bày trận, rồi bị ôm vào trong trận, chỉ cảm thấy một trận thoải mái truyền đến,“Tỷ tỷ, thật thoải mái.”
“Ha ha, Tham Oa, dựa theo phương pháp bình thường mà đệ tu luyện, rồi tu luyện trong này đi.”
Tham Oa chớp mắt nhìn nàng,“Tu luyện? Tham Oa chỉ cần đem linh khí hút vào
cơ thể thôi, a, Giao ca ca có tu luyện đấy, Bách gia gia còn khen ngợi
quá ca ấy là thiên tài, nhưng mà Bách gia gia nói phương pháp như vậy
chỉ thích hợp cho Giao ca ca tu luyện, Tham Oa không thể học.”
Chung Ly Tình Nhi nhíu mày“Cho nên nói, đệ không biết tu luyện? Vậy đệ làm sao có thể tu luyện thành hình người?”
“Chính là đem linh khí hút vào cơ thể nha!”
Tham Oa ngây thơ nói ra lời nói có thể khiến Chung Ly Tình Nhi hộc máu, cứ
như vậy Tham Oa có thể tu thành người? Thật kỳ lạ, yêu quái không phải
sống trong núi sao? Nhưng sau một khoảng thời gian quan sát, số lượng
yêu quái thật có hạn.
Nàng vốn còn muốn đem công pháp sơ cấp cho
Tham Oa tu luyện, nghĩ lại, thấy bộ dáng không hiểu này, phỏng chừng có
nói cũng không tu luyện được,“Tỷ tỷ dạy đệ.”
Đặt tay lên ba huyện vị trên lưng Tham Oa, rồi đưa một tia linh lực truyền vào,“Tham Oa,
đệ khống chế linh lực trong cơ thể đi theo linh lực của tỷ tỷ đi.”
Tham Oa không hiểu, nhưng vẫn là ngoan ngoãn làm theo lời tỷ tỷ nói, nhắm
mắt lại cảm thụ linh lực của tỷ tỷ tiến nhập thân thể, khống chế linh
lực của mình cẩn thận đi theo linh lực của tỷ tỷ vào trong mạch, một
vòng lại một vòng, mãi đến khi linh lực của nó đã nhớ đường đi trong
mạch, Chung Ly Tình Nhi mới thu lại linh lực.
Tham Oa mở mắt ra, trong mắt có hưng phấn,“Tỷ tỷ, đây là công pháp tu luyện sao?”
“Ân,sau này đệ cứ tu luyện theo cách này, tỷ tỷ cũng không hỏi đệ vì sao tu vi
thụt lùi, nhưng tỷ tỷ không hy vọng đệ sẽ bị thương hiện về nguyên hình, Tham Oa đáng yêu như thế, tỷ tỷ rất đau lòng.”
Tham Oa mếu máo,
rất muốn đem chuyện Bách gia gia nói ra, nhưng trong đầu nhớ kỹ lời Giao ca ca nói“Bách gia gia bản thể là cổ thụ, huống chi còn tu luyện vạn
năm, tuy rằng tu vi hiện tại mỏng manh, nhưng là mặc kệ thế nào đi nữa,
bản thể của gia gia là bảo bối hiếm gặp, cho nên Tham Oa, cho dù đệ thân với nhân loại kia, nhưng không được đem chuyện của Bách gia gia nói ra, nàng là đại phu, bản thể của Bách gia gia đối với nàng là bảo bối trong tất cả bảo bối.”
Tỷ tỷ là người tốt, Giao ca ca vì sao không cho nó nói?
Chung Ly Tình Nhi nhìn dáng vẻ của Tham Oa đại khái có thể đoán được là
chuyện gì xảy ra, tìm nơi ngồi xuống, dựa vào vách đá nằm trong Tụ Linh
Trận nghỉ ngơi, vỗ nhẹ nhẹ người Tham Oa,“Tham Oa, đi tu luyện, nhất
định phải nhớ đường đi của linh lực, nghe chưa.”
“Hảo, Tham Oa đi tu luyện, tỷ tỷ đi đâu?”
Tỷ tỷ sẽ không thừa lúc nó tu luyện mà đi chứ?
“Tỷ tỷ ở đây hộ pháp cho đệ, đệ tu luyện đi.”
“Hảo.”
Tham Oa mỉm cười, liền dựa vào lòng Chung Ly Tình Nhi nhắm hai mắt lại,
hoàn toàn không có tư thái cảnh giác. Loại này công pháp đối với tư thế
tu luyện không yêu cầu cao, ngồi hay nằm đều được, giống như Chung Ly
Tình Nhi buổi tối thường nằm tu luyện, ai cũng nghĩ đó là ngủ.
Bốn người đi theo phía sau đều kinh ngạc, trận pháp kia đã khiến bọn họ đủ
giật mình, cư nhiên người này còn truyền công pháp cho Tham Oa, cái này không phải là phương pháp tu luyện bí mật không thể truyền sao? Nàng ứ
vậy mà dạy cho Tham Oa? Quả nhiên không phải nhân loại mà, hoàn toàn
không có vì ‘không cùng một loài, mà sinh ra dị tâm’.
Nếu…… Nói
cho nàng biết tình trạng của Bách gia gia, không biết nàng có biện pháp
nào cứu gia gia không, tuy rằng nàng là một đại phu trần gian, nhưng
nhìn những hành động này có thể khẳng định nàng không phải là đại phu
bình thường.
Ban đầu không phải không nghĩ tới biện pháp này,
cũng bắt một đại phu trần gian đến cứu Bách gia gia, nhưng tên đại phu
đó không giúp được gì, cuối cùng chỉ có thể xoá trí nhớ tên đại phu đó
rồi đưa người trở về, mà người này, bọn họ có thể đặt hy vọng vào không?
Chung Ly Tình Nhi hoàn toàn không biết bốn người kia đang rối rắm, nói với
Tiểu Ngọc nói: “Tiểu Ngọc, tỷ tu luyện một lúc, đệ hộ pháp nhé.”
“Ân ân, nhanh đi tu luyện đi.”
Vừa nghe tỷ tỷ chủ động nói muốn tu luyện, Tiểu Ngọc vội vàng gật đầu, miệng cười đến mang tai.
Chung Ly Tình Nhi cười cười, ôm Tham Oa cũng nhập định, lần nhập định này
liền trôi qua mất hết một ngày, lúc nàng mở mắt ra, Tham Oa còn chưa có
tỉnh.
“Tiểu Ngọc, bốn người kia có hành động gì không?”
“Lúc tỷ nhập định không lâu, có hai người rời đi, hiện chưa có quay lại.”
Chung Ly Tình Nhi đã biết, hẳn bốn người đã thương lượng với nhau, nếu như có phương pháp khiến Tham Oa không trở lại nguyên hình, nàng vui vẻ mà ra
tay, tuy rằng không biết có thể giúp đỡ nhiều hơn không, nhưng có một
phòng đầy bảo bối của Tiểu Ngọc, nàng cũng không hề lo lắng.
Không bao lâu, Tham Oa từ trong nhập định tỉnh lại, ôn nhu gọi: “Tỷ tỷ.”
Chung Ly Tình Nhi hôn trán nó,“Tham Oa, nơi này có cái gì ăn không? Tỷ tỷ là phàm thể, có chút đói bụng.”
Trong mắt Tham Oa loé lên tia sáng,“Tỷ tỷ, tỷ ở đây chờ một chút, Tham Oa đi hái trái cây cho tỷ.”
“Được.”
Chung Ly Tình Nhi mỉm cười, nhìn bóng dáng Tham Oa rời đi, mới hỏi Tiểu Ngọc:
“Có cái gì có thể giúp Tham Oa không? Hoặc là khiến tu vi ổn định lại?”
Tu Vi của nàng tuy thấp, mà tu vi của Tham oa ngày càng thấp, nhưng linh
lực lại nhiều hơn nàng, nàng không nhìn rõ được tu vi của nó, nên ới hỏi Tiểu Ngọc.
“Ân, có, tuy rằng không ổn định được tu vi, nhưng tu
vi sẽ không tụt nhanh, chỉ là tên nhóc đó dùng bản nguyên đi cứu người,
tỷ làm vậy chẳng khác nào đem muối bỏ xuống biển.”
“Tỷ không có
biện pháp, trừ phi thằng bé đem nguyên nhân nói ra, bằng không cho dù tỷ có tâm muốn giúp cũng không thể làm được gì,đành phải xem quyết định
của bốn người kia, nếu bọn họ lựa chọn tin tưởng tỷ, vậy thì tốt rồi.”
“Cũng chỉ có thể như vậy.”
Rất nhanh, đã nhìn thấy Tham Oa cầm một cành cây trên đó có rất nhiều quả, chạy đến, còn hô to: “Tỷ tỷ, mau ăn, mau ăn.”
“Hồng Mê Quả!”
Tiểu Ngọc kinh hô,“Nơi này làm sao có thể có thứ này.”
Chung Ly Tình Nhi vừa tiếp được Tham Oa vừa hỏi: “Đó là cái gì vậy? Dược sao?”
“Ân, có thể làm thuốc, cũng có thể trực tiếp ăn, trực tiếp ăn có thể phạt
cân tẩy tuỷ đó, tỷ tỷ, tỷ nhặt được bảo bối rồi, thứ này đối ới tỷ rất
có lợi.”
Từ sau lần đầu tiên vào sâu trong núi, nàng luôn đi khắp nơi tìm dược, vẫn không có tìm được, không biết Tham Oa lấy ừ đâu ra.
“Tỷ tỷ, mau ăn, mau ăn đi.”
Nói xong, còn nhét quả vào miệng Chung Ly Tình Nhi
Chung Ly Tình Nhi thuận theo hé miệng cắn xuống, Thanh Thanh Thúy Thúy, rất ngọt, hương vị cũng không tệ lắm.
Ăn vài quả, Chung Ly Tình Nhi mới hỏi: “Sao lại đem cả cành cây đến đây vậy? Như vậy về sau Tham Oa ăn gì đây.”
Tham Oa mếu máo,“Trái cây hái từ trên cây xuống trước, không ăn nhanh sẽ không ngon.”
Tiểu Ngọc nhắc nhở: “Tỷ tỷ, tỷ có tể đem cành cây vào nhà tiểu Ngọc, Tiểu Ngọc có thể trồng.”
Chung Ly Tình Nhi vừa nghe lời này, lập tức hái hai trái trên cây xuống, một
cái nhét vào miệng Tham Oa, một cái nhét vào miệng mình, sau đó đem
toàn bộ quăng vào không gian, nàng tin tưởng khả năng của Tiểu Ngọc.
“Tiểu Ngọc, đem trái cây này ăn đi, đối ới đệ không chừng rất tốt đó.”
Lúc quăng vào,trên cành còn bảy, tám trái,chưa từng thấy Tiểu Ngọc ăn qua này nọ, nói không chừng nó có thể ăn loại trái cây này.
Bởi vì sự quan tâm của tỷ tỷ, tiểu Ngọc híp mắt cười nói, “Ân ân, chờ Tiểu Ngọc ăn xong, sẽ trồng cây luôn.”
Tham Oa nhìn xung quanh, không thấy cành cây Hồng Mê quả đâu, nhất thời nhớ
lại ngày đó tỷ tỷ đột nhiên biến mất, giật nhẹ tay áo Chung Ly Tình
Nhi hỏi: “Tỷ tỷ, cây nhỏ đâu? Tỷ ném đi đâu rồi?”
Chung Ly Tình Nhi nhịn không được cười xấu xa,“Tỷ tỷ giấu đi rồi.”
Tham Oa cúi đầu mở miệng,“Tham Oa tìm không thấy.”
Bẹo hai bên má Tham Oa, cười nói: “Gạt đệ đó, tỷ đem cây đến một nơi khác, về sau lại có trái cây ăn.”
“Nhưng mà tỷ tỷ luôn ở tại này a, đưa đi đâu được?”
“Ha ha, về sau tỷ tỷ mang Tham Oa cùng đi được không?”
Bây giờ không thích hợp để Tham Oa và Tiểu Ngọc gặp nhau, phía sau còn có
hai cái đuôi, nếu Tham Oa đột nhiên biến mất, khẳng định về sau nàng
không thể đến sau núi hái thuốc được rồi,núi này hẳn là nhà của bọn họ
đi.
Tham Oa ngoan ngoãn đáp ứng: “Hảo.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Cuộc Sống Nhàn Rỗi Của Dược Y
- Chương 22