Chương 61: Hạ Tử Nghiệp tặng lễ

Hạ phu nhân đang uống trà trong nhà, thấy Hạ Tử Nghiệp cho người trói hai nha đầu đi vào, hai nha đầu này thấy Hạ phu nhân té quỵ xuống đất khóc cũng không dám tự tiện mở miệng. Hạ phu nhân biết từ trước đến giờ Hạ Tử Nghiệp rất ít để ý đến mấy nha đầu này, hôm nay lại một bộ giận dữ trói hai nàng đi vào chắc hai người đã phạm sai lầm gì to lớn.

Hạ phu nhân nhìn hai nàng cũng không thẩm vấn họ trước, chỉ lo uống trà. Đại nha hoàn thân cận của Hạ phu nhân nhận ra ý tứ liếc mắt cho các tiểu nha đầu đi ra ngoài. Lúc này Hạ phu nhân mới lên tiếng nói “Nói đi, rốt cuộc các ngươi làm sai chuyện gì?” hai nha đầu nào dám mở miệng, chỉ cuối đầu khóc không ngừng. Đến khi Hạ phu nhân nghe phiền lòng cả giận vỗ bàn nói “Ta hỏi không nghe thấy sao?”

Mai Hương, Thải Anh gặp phu nhân vỗ bàn kinh ngạc nhất thời đều thu nước mắt, cúi đầu đem đầu đuôi ngọn nguồn nói ra. Hạ phu nhân nghe cả người tức giận nhũn ra chỉ về phái hai nàng mắng “Đồ khốn kiếp lời này cũng nói bậy được sao?”

Hai nha hoàn thấy phu nhân nổi giận dập đầu khóc cầu xin tha thứ. Hạ phu nhân đối với người làm vẫn khoan dung, nếu là đánh vỡ cái gì hoặc trộm chút đồ vật Hạ phu nhân cũng sẽ không phạt nặng. Nhưng chuyện này liên quan đến khuê dự của Nguyên Thu và danh tiếng của Hạ Tử Nghiệp đương nhiên không thể hàm hồ. Vì vậy liền gọi quản gia, phân phó đánh Mai Hương và Thải Anh bốn mươi hèo, kêu môi giới bán hai người đi rất xa.

Mai Hương và Thải Anh nghe nhất thời luống cuống, đáng xong bốn mươi hèo làm gì còn mạng, vội không ngừng dập đầu xin phu nhân tha mạng. Hạ phu nhân thấy hai nàng như vậy cũng không đành lòng liền quay đầu mắng quản gia “Còn không nhanh dẫn hai nàng ra ngoài?”

Quản gia vội kêu hai mama đi vào, kéo hai nàng ra ngoài lấy giẻ chận miệng đánh bốn mươi hèo, hai người chỉ còn thoi thóp, quản gia thấy hai nàng như vậy cũng thấy đáng thương nhưng phu nhân ra lệnh hắn cũng không dám vi phạm, chỉ vội người gọi môi giới vào phủ bán người. Quản gia cũng không quản môi giới mua bao nhiêu tiền, đem hai cô nương đưa không cho hắn, lại đưa thêm chút ngân lượng cho Mai Hương và Thải Anh mua thuốc uống, chỉ dặn môi giới bán người đem hai người bán xa xa. Môi giới bán người được hai cô nương thùy mị lại được tiền vội vui mừng đáp ứng, cho người dùng cán nâng hai người đi.

Người làm ở Hạ phủ thấy ngày thường hai nhị đẳng nha hoàn vẫn có chút thể diện chỉ vì mấy câu nói xấu lại có kết cục như hôm nay. Nhất thời trong phủ người người cảm thấy lo lắng, mấy nha hoàn mama thích buôn dưa lê sợ hãi cả ngày đều cẩn thận chỉ sợ bị đánh hèo còn bị đuổi ra ngoài. Từ lúc người làm ở Hạ phủ yên tĩnh Hạ phu nhân mới được hài lòng.

Hạ Tử Nghiệp vì nghe chuyện của Nguyên Thu, trong lòng không vững vàng như trước, mỗi ngày lăn qua lộn lại nghĩ tới Nguyên Thu. Cuối cùng cách vài ngày Hạ Tử Nghiệp muốn thấy Nguyên Thu lấy cớ tới Cố phủ, khi nha hoàn tới thông truyền Nguyên Thu cho rằng Hạ Tử Nghiệp nhớ muội muội, thuận tiện dẫn Tử Yên đến phòng lớn.

Sáng sớm Sĩ Hành đã đến phủ đi theo Cố Sơn đọc sách một chút đã thấy ngán kéo hắn nói “Chúng ta đi dạo một chút”

Cố Sơn nói “Tiên sinh ra đề văn chương huynh làm xong rồi sao?”

Sĩ Hành cười nói “Hôm qua ta đã viết xong, dù sao mai tiên sinh mới kiểm tra mai ngươi viết cũng không muộn”

Cố Sơn nghe vậy đành phải đi theo Sĩ Hành ra ngoài, mới đi qua vườn thấy Nguyên Thu và Tử Yên đang mặc xiêm áo tiếp khách ra ngoài liền cười hỏi “Muội làm cái gì vậy?”

Nguyên Thu cười nói “Nha hoàn qua nói Hạ ca ca tới, mẫu thân kêu muội dẫn Tử Yên đến phòng lớn. Vừa rồi Tử Yên còn nói nhớ nhà muội cười nàng không ngờ Hạ ca ca càng không thể rời muội muội, Tử Yên mới đến nhà ta hai ngày Hạ ca ca liền tới xem nàng”

Sĩ Hành cười nói “Muội đừng nghe hắn nói bậy, hắn cũng không phải Cố Sơn làm gì kề cận muội muội không buông được?”

Cố Sơn nghe vậy phun hắn nói “Sao lại kéo đến người ta?”

Sĩ Hành cười khoát tay nói “Được rồi, hôm nay huynh muốn kêu ca ca muội đi dạo phố, Hạ Tử Nghiệp tới đúng lúc cùng đi luôn”

Nguyên Thu nghe vội la lên “Các ca ca muốn đi đâu? Muội cũng muốn đi”

Sĩ Hành cười nói “Muội vừa ra ngoài mấy ngày đã muốn đi nữa, ở nhà đi, huynh mua đường về cho muội ăn”

Tử Yên ở một bên che miệng cười, Nguyên Thu trừng mắt nhìn Sĩ Hành nói “Muội không phải Nữu Nữu không cần ăn đường” Nói xong lôi kéo Tử Yên đi hướng phòng lớn không để ý đến Sĩ Hành. Sĩ Hành thấy thế không khỏi buồn cười, đành đi theo sau các nàng.

Hạ Tử Nghiệp thấy Tử Yên quả nhiên không có nói gì nhiều, chẳng qua dặn nàng giữ quy cũ. Sĩ Hành và Cố Sơn một bên nghe không nhịn được đứng dậy xin phép Lý thị kéo Hạ Tử Nghiệp đi ra Cố phủ.

Ba người đi dạo theo đường phố, vào vài cửa hàng náo nhiệt, nhìn một vài đồ chơi nhỏ, Sĩ Hành thấy món nào tinh xảo đều mua lấy. Cố Sơn và Sĩ Hành nhìn trúng cùng một món đồ đưa tay cầm. Sĩ Hành sợ Cố Sơn cướp trước vội chen mình nhìn trúng cái gì cầm chặt không buông tay, Cố Sơn biết Sĩ Hành mua là cho Nguyên Thu chơi cũng không tranh đoạt với hắn, vui vẻ để cho hắn trả tiền.