Nguyên Dung, Nguyên Thu hai người cách ba năm mới gặp nhau, hai người nhìn nhau có chút hoảng hốt. Nguyên Dung nhìn kĩ Nguyên Thu chỉ thấy nàng búi tóc cao vυ"t, lông mày xinh đẹp, mặt mày phấn đào trên người là xiêm áo lụa là mặc dù mang thai bảy tám tháng nhưng thân thể cũng không sung phù, chỉ cảm thấy nàng đoan trang hào phóng. Nguyên Dung quan sát một phen trong lòng mất mác, lúc này Nguyên Thu phục hồi tinh thần lại mỉm cười nghênh đón “Tỉ có khỏe không?”
Nguyên Dung thu liễm tâm thần bước nhanh về trước hành lễ, Nguyên Thu vội bảo Chức Mộng bước nhanh đến đỡ Nguyên Dung đứng dậy “Tỉ nhanh đứng lên đi, tỉ muội nhà mình không cần đại lễ như vậy, huống chi nơi này cũng không có người lạ” Nguyên Dung nghe vậy vịn Chức Mộng đứng dậy. Nguyên Thu đứng một lát thấy mệt mỏi, xoay người ngồi lên giường, Thúy Oanh ôm lò sưởi đặt trước ngực Nguyên Thu lại lấy da cáo ra cho nàng đắp chân. Nguyên Thu ngẩng đầu thấy Nguyên Dung còn đứng liền cười nói “Tỉ ngồi xuống đi, chỉ có hai chúng ta không cần nhiều quy củ như vậy” Nguyên Dung cáo lỗi ngồi trên ghế trước giường. Chức Mộng vừa pha trà Lư Sơn rót một chén đưa cho Nguyên Dung lại dọn ra mấy loại điểm tâm xong mới đứng lại bên cạnh Nguyên Thu.
Tỉ muội hai người im lặng lúc lâu, Nguyên Thu cười nói trước “Nghe mẫu thân nói tỉ tỉ sinh thiên kim, nhủ danh gọi Niếp Niếp rất đáng yêu” Nguyên Dung nghe Nguyên Thu nhắc đến nữ nhi trên mặt nở nụ cười “Khuôn mặt nàng giống ta, tính tính cũng rất dễ chịu, sáng đến tối cũng rất ít khóc, rất dễ nuôi” Nguyên Thu cười nhìn Chức Mộng một cái, Chức Mộng xoay người từ trong ngăn tủ lấy ra chiếc hộp đưa cho Nguyên Dung, Nguyên Thu nói “Đây là quà tặng chuẩn bị cho cháu gái, vốn là muốn cho người đưa đến Hàng Châu. Đúng lúc mẫu thân nói tỉ muốn hồi kinh ta liền chờ hai ngày trực tiếp đưa cho tỉ” Nguyên Dung nhận hộp nói “Làm phiền thế tử phi nhớ kĩ, chờ trời ấm áp ta cho người đưa Niếp Niếp đến cũng để cho thế tử phi nhìn một chút”
Nguyên Thu cười nói “Thật tốt, nếu đứa nhỏ mặt mày giống tỉ thì không kém đi đâu, tương lai nhất định là mĩ nhân” Nguyên Dung vuốt mặt mình lúc lâu thở dài nói “Mặc dù ta chưa tới hai mươi nhưng mặt mày cũng không còn tươi trẻ nữa. Không giống thể tử phi, mặc dù có thai nhưng còn xinh đẹp hơn trước kia”
Nguyên Thu đỏ mặt cười nói “Tỉ nói đùa, từ nhỏ ta đã không xinh đẹp bằng tỉ tỉ, chẳng qua tỉ đi một đường mệt nhọc nên có chút tiều tụy thôi, nghỉ ngơi chút là tốt rồi. Mẫu thân nói đưa tiểu viện cách vách cho tỉ tỉ và tỉ phu ở, cũng không biết tỉ tỉ ở quen không? Kinh Thành không thể so với phía Nam, bình thường mùa đông gió cắt như dao, hết đông sang xuân càng thêm lợi hại, ngày càng lạnh” Nguyên Dung trả lời “Mẫu thân cho người đưa ngân than qua, trong nhà lửa cũng chưa đoạn nên cũng không thấy sao cả” Nguyên Thu thấy trong tay Liễu nhi ôm xiêm áo đỏ thẫm nhưng hơi cũ đó là đồ cưới năm trước, liền cho Thúy Oanh lấy một áo choàng lông chồn đỏ mới và một áo khoát da chồn cười nói “Dọc theo đường lắc lư đừng nói cô gái yếu đuối có khi là đại nam nhân cũng không chịu nổi, tỉ tỉ cần điều dưỡng cho tốt. Áo choàng tỉ tỉ mặc dù tốt nhưng dù sao cũng theo độ lạnh nóng của phía Nam mà làm so với phía Bắc thì hơi mỏng. Hai bộ này của ta năm nay mới may thước tất là lúc ta chưa thấy bụng chờ làm xong ta mặc thì hơi chật vì vậy chỉ thử một lần liền cởi ra nhưng cũng chưa mặc. Tỉ không ghét bỏ thì trước cứ lấy mặc qua hết mùa đông đã hay”
Nguyên Dung vội vàng nói “Không dám không dám sợ phá hư quy củ” Nguyên Thu cười
nói “Tỉ yên tâm, đây là mặc trong nhà, màu sắc hoa cũng bình thường không phá hư quy củ. Tỉ muội chúng ta thân hình tương đối chắc tỉ mặc cũng vừa” Nguyên Dung nghe vậy mới chịu cười nói “Đa tạ muội phí tâm. Từ nhỏ ta cũng không ở phía Bắc qua mùa đông vì vậy cũng chưa chuẩn bị xiêm y dày cũng thật làm cho muội thay ta phao tâm”
Nguyên Thu cười nói “Tỉ muội chúng ta cần gì nói mấy lời khách sáo này. Trước kia mặc dù có cãi nhau nhưng cũng là lời trẻ con ngu ngốc, giờ nhớ đến cười cười thì quên đi, tỉ cũng không nên để trong lòng mấy chuyện lúc nhỏ rồi xa lạ với ta” Nguyên Dung nghe trong lòng có chút không phải tư vị, từ nhỏ mình đã tranh cường háo thắng mọi chuyện đều muốn áp Nguyên Thu nhưng giờ quay đầu nhìn lại mình thứ gì cũng không bằng người ta. Cái là hoàng thân quốc thích cái là cửa nhỏ nhà nghèo, chênh lệch to lớn như thế cứ đè nặng trong lòng Nguyên Dung.
Nguyên Thu thấy mặt Nguyên Dung có chút không tự tại liền nháy mắt để cho tiểu nha đầu đi ra ngoài chỉ giữ lại Chức Mộng, Thúy Oanh ở trong phòng. Nguyên Thu uống hớp trà thản nhiên nói “Khi còn bé tỉ muội chúng ta nháo mấy thứ không vui kia, nguyên nhân thứ nhất cũng là vì mẫu thân của chúng ta thứ nữa cũng là địa vị trong lòng phụ thân. Mặc dù lúc ấy tranh đến mặt đỏ tai hồng, bây giờ nhìn lại cũng chỉ là lúc bé giận dỗi cũng không thể xem như thật, tỉ cũng đừng nhớ trong lòng. Hôm nay phụ thân đã lớn tuổi mỗi đứa con người đều coi trọng, chúng ta thành thân liền trời nam đất bắc ngoài miệng phụ thân không nói thật ra trong lòng vô cùng nhớ thương tỉ, người hi vọng tỉ phu có thể khảo công danh có được chút công trạng tương lai cũng kiếm cho tỉ được cái cáo mệnh.”
Nguyên Dung nghe diễu cợt một tiếng “Thế tử phi nói với ta mấy chuyện này làm gì? Hôm nay ta đã không thể so với ngươi, tự ta biết quan hệ tỉ muội chúng ta cũng không tốt đến như vậy, ta không làm nổi mấy lời ngươi nói” Nguyên Thu cười lạnh nói “Đây là ta thật lòng thật ý nói chuyện, cũng vì nhìn mặt mũi phụ thân thôi. Trong các nam nữ, đường công danh của ca ca là không thành vấn đề, Tuyền ca mặc dù tuổi nhỏ nhưng thông minh hơn người, nghĩ đến sau này cũng không kém. Nữu Nữu là nữ nhi con vợ cả lại có tỉ tỉ ruột thịt là ta thế tử phi, dựa vào địa vị Cố phủ hiện nay cũng không lo tìm không được hôn phu tốt, người là lo lắng huynh muội chúng ta xa lạ tương lai người già đi ngươi không có huynh đệ tỉ muội nhà mẹ đẻ dựa vào,ở nhà chồng sẽ bị khi dễ”
Nguyên Dung nghe vậy trợn mắt há mồm chậm chạp không nói được, Nguyên Thu cười nhạt nói “Ta biết tâm kết của ngươi, ngươi vẫn cho là phụ thân không để ý ngươi chỉ thương ta nữ nhi con vợ cả; ngươi tự ti thân phận thứ xuất lại không cam lòng thua ta cho nên mọi chuyện đều muốn nổi trội hơn ta. Từ nhỏ ngươi đã sai lầm rồi, ngươi là nữ nhi đầu tiên của phụ thân trong lòng sao không có vị trí của ngươi?”
Nguyên Dung nghe đầu óc hồ đồ một mảnh kinh ngạc nói “Di nương nói phụ thân vì ngươi mà không thích ta” Nguyên Thu nghe vậy giễu cợt cười một tiếng “Khi còn bé ngươi tin, hôm nay vẫn tin? Hôm nay ta, ngươi đều là thê tử của người mặc dù trượng phu không có thϊếp nhưng cũng đều hiểu chuyện tranh đấu, di nương cũng chỉ muốn lấy ngươi để tranh thủ tình cảm thôi. Ta không tin tỉ tỉ không biết, chẳng qua là tình nghĩa nhiều năm với di nương ngươi không muốn chọc tầng cửa giấy này mà thôi”
Nguyên Dung cúi đầu suy nghĩ mới ngẩng đầu miễn cưỡng cười nói “Nàng là mẹ đẻ ta, ta không trách nàng. Hôm nay trong mắt phụ thân chỉ có một mình mẫu thân cũng buông tha cho di nương, di nương sớm đã nản lòng thoái chí chỉ muốn phục vụ mẫu thân thật tốt cũng mượn cơ hội nhìn ta lâu một chút”
Nguyên Thu uống hớp trà, vuốt vuốt con cờ trên bàn không chút để ý nói “Tương lai nếu tỉ phu đạt một chức quan, ngươi làm chủ Liễu gia ta có thể vụиɠ ŧяộʍ đưa di nương qua cho ngươi cho các ngươi một nhà đoàn tụ. Ta chỉ có một yêu cầu, mấy ngày nay ngươi ở trong nhà hiếu kính mẫu thân phụ thân cho tốt, không cần có ý định xúi giục di nương huyên náo trong nhà không yên. Mấy ngày nay tẩu tử sẽ sinh, ngươi giúp được thì giúp, không giúp thì không được thêm phiền. Đừng quên tương lai địa vị của ngươi ở nhà chồng đều dựa vào ca ca với Tuyền ca”
Nguyên Dung im lặng nhìn Nguyên Thu một lúc, đột nhiên cười “Lần này ta nghe ngươi. Ta sẽ hiếu kính phụ thân, chăm sóc mẫu thân thật tốt sẽ không sinh chuyện. Phu quân ta nếu lần này lấy được công danh chắc chắn sẽ được phong một chức quan, nhưng hắn không có căn cơ làm quan không thể thuận buồm xuôi gió, hi vọng tương lai nhà ta gặp khó khăn muội muội đừng quên giúp ta một tay là được” Nguyên Thu cười nhạt nói “Tốt, ta hứa với ngươi”