Lý thị lắc đầu nói “Cái này làm sao hết đói, cháo gà vào bụng chỉ một chút thì tiêu ngay ” Thái Tuyết nghe vậy cười nói “Không bằng nô tì đến phòng bếp, truyền đồ ăn đến đây cho đại nãi nãi” Lý thị nghe gật đầu cười hỏi Tử Yên “Ngươi muốn ăn gì cứ nói cho Thái Tuyết để nàng phân phó cho đầu bếp đi làm”
Tử Yên cười nói “Làm một chút là được rồi” Nguyên Thu cười nói “Nếu như vậy cho đầu bếp làm một chút đặc sản miền núi, cây điều cần tâm, Phỉ Thúy tôm, hột đào Sơn Kê đinh, Phù Dung đậu hũ, chân giò hun khói đốt tròn cá, kêu nữa bọn họ bao thượng một chén nhân 3 món hoành thánh, làm tiếp một lon tử ổi Sơn Kê ti tổ yến” (copy lại các món ăn từ bảng convert thôi chứ ta đọc mà không hiểu dịch nó ra như thế nào…sorry các nàng).
Thái Tuyết đáp rồi đi, Tử Yên vội gọi lại nói “Sao ăn được nhiều như vậy, còn dư thì lãng phí” Nguyên Thu cười nói “Vừa rồi muội cũng chưa được ăn, đang muốn ăn ké đồ ăn đây, tẩu lại không cho” Tử Yên nghe thò người ra bóp da mặt nàng “Hôm nay đã là thế tử phi rồi, da mặt còn dày như vậy” Lý thị sợ Tử Yên trật eo, tách hai người ra, giận Nguyên Thu “Đừng khi dễ nàng dâu của ta” Nguyên Thu nghe vùi đầu trong ngực Lý thị cười ăn vạ. Lý thị cười ôm Nguyên Thu, quay đầu nói với Thái Tuyết “Ngươi đi phòng bếp phân phó đi” Tiếp theo nói với Tử Yên “Vừa rồi ngồi ngoài kia ầm ĩ, ta uống hai chung rượu, giờ mới thấy đói bụng, lát ăn cùng ngươi một chút” Nguyên Thu cười nói “Mẫu thân muốn ăn cái gì?” Lý thị nói “Vừa rồi ngồi ngoài kia ta thấy cá cuốn không tệ, thêm mấy món tùy ý nữa là được rồi” Thái Tuyết lĩnh mệnh đi ra ngoài.
Nguyên Thu, Tử Yên cười đùa một lúc, Lý thị đuổi bọn nha đầu đi ra ngoài mới đẩy Nguyên Thu nhỏ giọng hỏi “Ngươi ở Quận Vương phủ như thế nào? Vương phi đối đãi với ngươi ra sao? Trong nhà thế tử có thông phòng hay không?”
Nguyên Thu đỏ mặt nói “Vương phi tính tình ôn hòa đối với con cực tốt. Trong nhà thế tử thì không có ai, chỉ là nghe Liêm Thân Vương thế tử phi nói mấy tháng trước Vương phi bên kia muốn thưởng hai nha đầu cho thế tử phi, thế tử đã từ chối”
Tử Yên nghe vội hỏi “Nào có đại bá mẫu đưa người vào nhà chất tử? Nếu Thân Vương phi có ý tứ này nhưng cuối cùng cũng chưa đưa được, thế tử phi bên kia vô duyên vô cớ sao lại nói cái này?” Nguyên Thu nhỏ giọng “Con đoán chắc có duyên cớ, mẫu thân cẩn thận nghe ngóng chút” Lý thị chỉ nhíu chân mày lúc lâu mới lên tiếng “Có lẽ không có gì, chỉ là quan tâm thế tử mà thôi. Trong vương phủ nhiều người nhiều miệng không thể so với chúng ta tiểu môn tiểu hộ, ngươi vừa gả đi lại chưa quen thuộc tính tình người ta, phải thận trọng từ lời nói đến việc làm”
Nguyên Thu gật đầu nói “Con biết. Hôm nay Quận Vương phủ quay về kinh thành không được thanh tịnh như lúc ở Hàng Châu. Hiện tại trong kinh thành đồn đại nói thế tử vừa mắt của hoàng thượng nên mỗi ngày không biết có bao nhiêu người đến nịnh bợ. Ngày ngày người đến trong phủ không ngừng thật làm người ta không sống yên ổn được”
Lý thị cười nói “Người bình thường tân hôn còn phải náo nhiệt mấy ngày huống chi là các ngươi chắc qua tháng này mới bình yên. Đợi ngươi có thai thì không cần ứng phó những người này”
Nguyên Thu nghe nhất thời đỏ mặt, mắt khép hờ nhỏ giọng nói “Cả mẫu thân cũng trêu ta” Lý thị cười nói “Cái này thì có gì mà xấu hổ. Các ngươi phu thê trẻ tuổi vừa tân hôn, lúc trước thế tử không có người trong phòng mỗi ngày quấn quít ngươi không ít, ta thấy tân hôn vừa ra một tháng là có thể nghe tin vui rồi” Nguyên Thu nghe càng phát ra ngượng ngùng. Tử Yên thấy thế càng cười không ngừng.
Nguyên Thu vừa muốn mở miệng liền nghe Thái Tuyết bên ngoài nói “Phu nhân, cơm đã truyền đến” Lý thị nói “Vào đi” Thái Tuyết đẩy cửa vào, dẫn theo mấy tiểu nha đầu bày cơm bên ngoài.
Tử Yên vội gọi tiểu Đào hầu hạ mình mặc quần áo, Lý thị sợ trên người nàng không ổn liền khuyên nhủ “Ta cho người đưa đến đây cho ngươi ăn, như thế nào?” Tử Yên cười nói “Con nằm nửa ngày cảm thấy trên người tốt hơn nhiều chỉ rửa mặt bồi mẫu thân và muội muội ăn một chút nằm trên giường lại ăn không vô”
Nguyên Thu nghe vội phân phó cho người múc nước, tiểu Đào hầu hạ Tử Yên rửa mặt ba người cùng nhau ra gian ngoài ngồi. Tử Yên vừa ăn xong cháo gà cũng ăn không vô thứ gì, chỉ ăn vài miếng hoành thánh vài miếng rau là không ăn nữa. Nguyên Thu thấy nàng ăn ít liền vén tay áo gắp cho nàng mấy con tôm lại gắp thêm một chút cá cho nàng cười nói “Tẩu ăn nhiều cá, tôm, hạt đào một chút, bảo bảo sinh ra sẽ thông minh”
Tử Yên cười nói “Mới lập gia đình vài ngày đã biết rồi” Nguyên Thu nghe trừng nàng nói “Người ta có ý tốt gắp thức ăn cho tẩu, tẩu con giễu cợt ta” Tử Yên nghe cũng gắp mấy con tôm và ít cá cho Nguyên Thu cười nói “Ăn nhiều một chút, sinh bảo bảo thông minh một chút” Nguyên Thu thấy Tử Yên cười không ngừng, liền chỉa về phía nàng oán giận với Lý thị “Đừng cười nữa, tránh cho cười trật eo, ngươi vừa mới có thai không ổn định chú ý một chút” Tử Yên nghe mới dừng cười.
Nguyên Thu ăn một chén hoành thánh, Lý
thị ăn nửa bát cháo đều thả đũa xuống, Nguyên Thu thấy trên bàn hơn phân nửa thức ăn chưa động đũa, ngay cả gà rừng ti tổ yến cũng không ăn liền gọi tiểu Đào đến chỉ cháo gà nói “Ngươi đem mấy thứ này về hâm lại cho nãi nãi các ngươi lúc nào nàng đói thì ăn” Tiểu Đào vội đáp, Nguyên Thu lại cười nói “Cơm còn lại ngươi và Thái Tuyết, Chức Mộng, Thúy Oanh, Bích nhi mấy người cùng nhau ăn. Nếu không đủ thì đi phòng bếp lấy thêm” Thái Tuyết cười nói “Mấy thứ này là đủ rồi, mấy người chúng nô tì cũng không ăn hết bao nhiêu”
Nguyên Thu xem canh giờ vừa qua giờ Thân một khắc, ước chừng phải đợi nửa canh giờ nửa, liền kéo Lý thị Tử Yên vào nhà nói chuyện. Tử Yên nhỏ giọng hỏi Nguyên Thu “Các cô nương trong vương phủ có ở chung tốt không? Tỉ nhớ được trước đây gặp qua vài lần” Nguyên Thu nói “Tính tình Mạn Đình lanh lẹ, đối với người khoan hậu, rất được thái phi, vương phi thích. Vũ Đình tuổi nhỏ nhìn không ra, nhưng Bích Đình có chút tiểu tính tình”
Lý thị nghe lúc lâu mới nói “Cái này cũng không sao, nàng muốn làm khó cũng không đến được phiên ngươi, ngươi nhường nàng mấy phần là được. Ngày thường nếu ngươi rãnh rỗi thì cùng may vá với các nàng một chút, nói chút thi từ lâu ngày thì tốt”
Nguyên Thu cười nói “Con biết” Ba người nói chuyện một hồi, hai mama đến mời Nguyên Thu về phủ, Nguyên Thu dặn dò Tử Yên vài câu, lại lôi kéo Lý thị ra ngoài, Lý thị thấy mắt Nguyên Thu đỏ hoe vội cầm chặt tay nàng liếc mắt ý bảo nói “Nhanh về đi đừng làm vương phi lo lắng” Nguyên Thu miễn cưỡng cười một cái vịn mama lên xe, đợi ngồi vững mới vén màn lên nhìn Lý thị đang khoát tay với mình nhịn không được rơi lệ.