Chương 24

Thẩm Lệnh Thiện khi đến đã thấy Giang gia nữ quyến tề tựu, liền nhìn thấy một phụ nhân tuổi trẻ mỹ mạo ngồi ở bên cạnh Nhị phu nhân Quách thị cùng Tam phu nhân Mẫn thị, đúng là Giang Loan, lão thái thái lại là không ở đó. Mẫn thị nhìn thấy Thẩm Lệnh Thiện trước, mỉm cười thân thiết nói: “Tức phụ Dữ Ca Nhi lại đây.”

Giang Loan lúc này mới xoay người. Nàng mặc một thân áo hồng đường viền thêu hoa văn kim sắc, mang một đôi khuyên tai trân châu, minh châu càng làm gương mặt nàng trắng nõn kiều nộn, phi thường minh diễm. Một đôi mắt khóc đến đỏ rực, thời điểm nhìn thấy Thẩm Lệnh Thiện lại đây, sắc mặt cứng đờ, biểu tình không vui trực tiếp viết ở trên mặt. Nhưng lại không tình nguyện như thế nào, Thẩm Lệnh Thiện trở thành trưởng tẩu của nàng cũng là sự thật, chờ Thẩm Lệnh Thiện đến gần, Giang Loan mới không tình nguyện kêu một tiếng: “Đại tẩu.”

Thẩm Lệnh Thiện gật gật đầu.

Quách thị nhìn thái độ Giang Loan đối với Thẩm Lệnh Thiện, trong lòng nhưng thật ra có chút thoải mái, Giang Loan này rốt cuộc là thân muội muội của Giang Dữ, cũng chỉ có nàng mới dám đối với Thẩm Lệnh Thiện như vậy. Người khác trong Giang gia, mặc dù là lão thái thái, trong lòng không thích cái trưởng tôn tức nhị gả này, cũng không biểu hiện ra ngoài, dù sao cũng là người trên đầu quả tim của Giang Dữ.

Quách thị thì sao, cũng là từ đáy lòng xem thường Thẩm Lệnh Thiện, cảm thấy nàng tuổi trẻ mỹ mạo thì như thế nào? Chung quy là gả qua một lần, Giang Dữ kia lúc này mới mẻ đâu, chờ ngày sau ngấy rồi, nhớ tới việc này, tất nhiên là không thoải mái. Quách thị trong lòng nghĩ như vậy, nhưng vẫn vội lôi kéo nàng ngồi xuống: “Đều là người một nhà, hôm nay Loan tỷ nhi khó được trở về, chúng ta ngồi nói chuyện.”

Thẩm Lệnh Thiện liền ngồi xuống, hỏi: “Đến tột cùng là làm sao vậy? Chính là Tống gia công tử khi dễ ngươi?”

Giang Loan không thích Thẩm Lệnh Thiện, lại nghĩ đến ủy khuất của bản thân, nước mắt liền lạch cạch lạch cạch chảy xuống. Nàng có tính tình cùng tam huynh đệ đại phòng có chút bất đồng, từ nhỏ luôn ở bên người lão thái thái, bị dưỡng đến có chút kiều khí,

Nguyên lai là Giang Loan gả qua đã hơn một năm, bụng nhưng vẫn không động tĩnh, Tống Khiêm kia cũng là đã nhược quán( hai mươi tuổi), nhị đệ so với hắn nhỏ hơn một tuổi đều đã có hài tử. Mẫu thân Tống Khiêm là Vương thị trong lòng sốt ruột, liền muốn an bài mấy cái thông phòng cho Tống Khiêm, nhưng thật ra không có buộc Tống Khiêm nạp thϊếp, chỉ hiện tại trước mắt chuẩn bị cho hắn. Nào biết hôm qua Tống Khiêm uống say rượu, nha hoàn kia hầu hạ lại tồn tâm tư, liền nổi lên ý niệm không nên. Thời điểm Giang Loan đi vào, vừa lúc nhìn thấy Tống Khiêm cùng nha hoàn kia ở trên giường, quần áo bất chỉnh.



Tuy rằng không được việc gì, nhưng Giang Loan là cái người trong mắt không chứa được một cái hạt cát, tự nhiên là bắt đầu náo loạn. Nháo nhào, liền khóc sướt mướt chạy về nhà mẹ đẻ.

Giang Loan đang nổi nóng, liền nói: “Ta mặc kệ. Ta không muốn cùng hắn sống tiếp, ta phải về nhà, ta muốn cùng hắn hòa li!”

Tính tình Giang Loan chính là bị lão thái thái chiều ra tới. Nam tử gia đình giàu có, người nào không phải tam thê tứ thϊếp? Tuy nói Giang Loan mới gả qua đi hơn một năm, Tống gia này đích xác có chút sốt ruột, nhưng Giang Loan nháo đến cũng quá mức.

Tam phu nhân Mẫn thị liền dùng khăn thay nàng lau nước mắt, trấn an nói: “Lời này cũng không thể nói bậy…… Nếu thật sự hòa li, cuộc sống của ngươi có thể tốt sao? Tống cô gia chính là bộ dạng đường đường văn võ song toàn, nếu hòa li, ngươi nơi nào còn tìm được hảo phu quân như vậy?”

Giang Loan nhìn Thẩm Lệnh Thiện, buột miệng thốt ra nói: “Đại tẩu không phải cũng hòa li sao? Không phải vẫn gả cho đại ca ta, đại ca ta còn ——”

Thanh âm đến đó là dừng.

Giang Loan ngơ ngác nhìn nam tử cao lớn vừa vượt qua ngạch cửa tiến vào, khí thế kiêu ngạo tức khắc vô ẩn vô tung, nhỏ giọng nói, “Đại, đại ca.”