Sau nghiều ngày suy nghĩ, Hương Lê quyết định tăng sinh ý gia đình bằng việc gánh hàng quà vặt bán cho trẻ con. Cô chưa biết bán được không nhưng mấy món bánh tráng trộn, cóc – xoài – me ngâm đường, cô thiết nghĩ đây là món khoái khẩu bọn trẻ con thích ăn, may ra có thể thực hiện.
Việc buôn bán này đời trước đã làm qua nên không mấy khó khăn đối với cô, bên cạnh còn có hai con phụ xé nhỏ bánh tráng, dù bọn trẻ chỉ làm cho vui nhưng ý thức được phụ mẹ là cô vui lắm.
Bánh tráng trộn quan trọng khâu chuẩn bị muối trộn, muối trộn ngon càng bén vị. Muối trộn gồm có tém khô đem ran nóng rồi cho vào cối đá xay nhiễn, trộn vào muối hầm đã rang, bột ngọt, tiêu cho lên bếp đảo thêm một phút là hoàn thành. Muối tôm để được lâu, mỗi khi làm đều chuẩn bị nhiều nguyên liệu, gia vị dùng cho nữa tháng. Muối nguội, cô cất vào hũ sạch sử dụng dần.
Mắm ruốc kho làm ra để tối đa được một tuần, món này chấm kèm với cóc, ổi, xoài nên Hương Lê làm đủ dùng, nếu thiếu thì làm thêm, không mất nhiều thời gian sẽ không vấn đề gì.
Cô mua một cái thau mới, dành chuyên trộn bánh tráng và thức ăn. Bánh tráng cắt sẵn cho vào thau, tiếp muối tôm, dầu phi, trộn đều hỗn hợp thì phân thành từng bịch, xác hành phi cho vào bịch con riêng, bỏ chung với bịch bánh trộn sẵn, lấy thun cột lại, thế là xong một bịch thành phẩm. Việc để riêng xác hành phi, khi ăn mới trộn vào sẽ thơm ngon hơn. Món này khi ăn cho thêm chút rau răm, xoài băm nhỏ sẽ tuyệt hơn, dù vậy vẫn có người không thích nên khi bán cô sẽ hỏi khách trước.
Món trái cây ngâm, chỉ có me trái cần tốn nhiều thời gian lóc trần, bỏ vỏ, ngâm đủ một ngày mới ngon. Xoài xanh và cóc xanh không cần nhiều thời gian, ngâm nữa ngày có thể bán được nên tối trước ngày đi bán, cô nấu nước đường để nguội, sáng hôm sau dậy sớm cho những thanh xoài, cóc tỉa hoa vào nước đường ngâm là được.
Ba ngày bận rộn tất bật, ngày mai cô có thể bán khai trương.
Sáng hôm sau, khi trời còn tờ mờ tối, tiếng gà gáy canh tư lanh lảnh vang khắp xóm.
Trên chiếc giường ba mẹ con đang ngủ, Hương Lê chợt tỉnh bởi tiếng gà gáy sáng. Đưa tay xoa đôi mắt còn thèm ngủ cho tỉnh táo, cô ngồi dậy, vén chăn đắp cẩn thận cho hai con rồi xỏ chân vào dép, nhẹ nhàn xuống giường.
Cô tranh thủ làm tất cả việc nhà trong buổi sáng. Khi hai con dậy, bữa sáng nóng hổi sẵn sàng. Dặn hai con ăn xong đem chén ra sàn để trưa về cô rửa còn mình tiếp tục giặt giũ quần áo, cho gà, heo ăn.
Hôm qua cô đánh tiếng nhờ thím hai trông chừng bọn trẻ, mình gánh hàng đi bán khoản ba giờ sẽ về. Thấy cô tích cực làm việc nhưng không bạt mạng như trước, thím hai vui mừng còn khích lệ khiến cô an tâm để hai con ở nhà. Trước đây, cô ngại phiền người khác, đi đâu cũng na hai cái đuôi, dù lên nương hay đi ruộng, thật không biết lúc ấy cô nghĩ như thế nào nữa để hai con khổ sở cùng mình.
Mẹ đi bán, hai chị em Mi đứng trước nhà tiễn mẹ, gọi với theo.
– Mẹ nhớ về sớm nha!
Cô gật đầu, bảo hai đứa vào nhà chơi, kéo cánh cổng tre đóng lại, kê quang gánh lên vai gánh hướng trường học đi.
Đến nơi vừa kịp lúc bọn trẻ ra chơi, sau hai giờ học bài nghiêm túc, mệt mỏi, giờ giải lao bọn trẻ được thư giãn mười lăm phút. Chúng túa khỏi lớp kiếm chút quà vặt ăn, nạp năng lượng.
Hương Lê nhìn quanh chấm được chỗ thích hợp liền đặt gánh trên vai xuống, lần lượt bày hàng sao cho bắt mắt bọn trẻ. Được chúng chú ý là thành công bước đầu, phần còn lại cô tự tin về tay nghề của mình, sẽ không đến nỗi sẽ bán không được.
Cách bày hàng và mấy món lạ khơi sự hiếu kỳ vài đứa trẻ. Chúng lân la hỏi, cơ hội để cô giới thiệu cho chúng. Me chua, cóc xanh, xoài xanh là những món trẻ con thô quê không thích vì nó thật chua. Chưa ai biết cách ăn mới lạ thế này, món này chỉ ở thành phố mới thấy có người bán. Chúng chỉ vào hũ xoài, me, cóc hỏi sao lại ngâm chúng? Ăn có chua không? Cô mỉm cười lấy mỗi thứ một ít cắt nhỏ bày ra dĩa, xiêng que tăm cho chúng chấm ăn thử với mắm ruốc kho và muối ớt. Có đứa không thích mùi mắm thì chấm với muối ớt, thử qua một hai miếng liền nói mua mỗi người một phần, rổ ổi cũng được bọn trẻ hỏi mua càng khiến trong lòng tràn đầy hân hoan.
Một bé gái thấy món bánh tráng treo trên quang gánh hỏi mua một bịch, cùng chia với ba đứa bạn ăn thử. Bốn đứa ăn qua mắt đều sáng thích thú, tay bốc cho vào miệng liên tục, chẳng mấy chốc bịch bánh trống trơn, cơn thèm chưa đã. Bốn đứa quyết định mua thêm mỗi đứa hai bịch. Mấy đứa trẻ khác thấy bạn mình ăn có vẻ ngon liền hỏi mua thử, cứ thế số bánh cô chuẩn bị đều được bán hết. Ngày đầu tiên buôn bán liền tay, một tín hiệu tốt để cô tiếp tục công việc này. Bọn trẻ hỏi mai cô có bán không? Cô nói từ giờ trở đi đều đến bán vào giờ ra chơi thế này, nghe thế bọn trẻ gật đầu cười đi vào lớp học.
Bọn trẻ trở vào lớp học tiếp, cô dọn gánh trở về nhà. Trước khi về, cô ghé chợ mua thêm chút nguyên liệu.
Bánh tránh để được vài tháng không sợ hư, có thêm tiền nên cô muốn mua nhiều nhiều một chút, may ra còn có thể được giảm giá thành. Quả như cô dự đoán, bà chủ thấy cô mua số lượng nhiều liền giảm mỗi xấp năm trăm đồng. Cô mua năm xấp được giảm hai ngàn rưỡi, tiền dư này cô quyết định mua chút đồ ăn ngon đãi bọn trẻ.
Trưa thịt không ngon lắm, mấy năm qua mấy khi có thịt trong nhà, lần này cô mua luôn nữa ký thịt heo, thấy cô mua nữa ký thịt, ông chủ cười sảng khoái, hào phóng cho thêm hai khối xương còn lại mà không lấy tiền. Cô cảm thấy hôm nay thật may mắn, liên tục gật đầu cám ơn và nhận xương, thịt cho vào thúng gánh.
Đi qua hàng chuối, những nãi chuối sứ tươi ngon, thích quá cô hỏi mua luôn một nãi, lúc này mới hài lòng đi về nhà.
Hai chị em thấy bóng mẹ đang mở cổng liền từ trong nhà chạy ù ra. Chiếc miệng xinh xắn líu lo, reo mừng.
– A! Mẹ về rồi! Mẹ về rồi!
Cô cười với hai con.
– Hai đứa sao không đứng trong nhà đợi mẹ mà chạy ra đây? Không thấy nắng sao?
Hai chị em làm nũng.
– Tụi con nhớ mẹ.
– Vậy sao? Đi vào nhà nhanh đã, nắng chang chang mà không đứa nào đội lấy cái nón.
– Tụi con quên mất, hihi.
Bé Mi bưng cho cô một ly nước lọc, dù rằng đi bán cô có đem theo bình nước uống. Cu Bin cầm quạt phe phẩy lấy lòng cô. Xem hai con xum xoe, nịnh mẹ khiến cô hạnh phúc lại có chút tức cười. Lấy trong thúng nãi chuối ra, cô cho mỗi đứa một quả, còn lại dành bữa khác ăn, hai bé nhận quà mẹ nhảy nhót cười vang như hai chú khỉ nhỏ, sau đó mới leo lên chiếc Đi văng ngồi lột vỏ, chậm rãi đưa miệng thưởng thức.
Hai con vui, tâm trạng cô cũng vui lây. Nắng nóng đã tan, cô đứng lên thu dọn gánh hàng, ra nhà sau dọn phân heo, rửa chuồng rồi cho chúng ăn.
Sáng đã nấu cơm, giờ cô luộc chút rau xanh và kho thịt ăn trưa.
Mi và Bin phụ lặt rau. Cô thái thịt ướp gia vị đem kho. Phần xương để lửa hầm, tối nấu bún mấy mẹ con ăn. Hai chị em không ngừng khoe với mẹ thành quả chúng làm được trong sáng nay. Bin nói.
– Mẹ ơi, hôm nay gà đẻ được mười trứng, tụi con thu cất vào trạng rồi đó.
Cô quên mất mỗi sáng đi lượm trứng gà, nếu không sẽ bị chúng đi đạp trúng bể mất thì rất tiếc, may mà có bọn trẻ để ý. Cô cười nói.
– Ô, mẹ quên mất, hai chị em thật giỏi nha, mai thu được nhiều mẹ đem bán mua thịt cho hai đứa ăn, chịu không?
Cả hai nghe mẹ nói tiếp tục được ăn thịt thì ánh mắt không khỏi vui mừng, đồng thanh hoan hô. Bin hỏi mẹ.
– Hôm nay mẹ mua thịt, mẹ nấu món gì cho Bin với chị Mi ăn vậy?
Trước đây không nghe hai con hỏi cô sẽ nấu gì cho chúng, mấy bữa nay ăn ngon nên khẩu vị cũng thay đổi, biết mè nheo xin nấu đồ ăn ngon nữa. Cô hỏi lại.
– Vậy Bin muốn ăn món gì?
Bin cười liếng thoắng, ngẩn đầu nói với chị.
– Món gì mẹ nấu cũng đều ngon hết, phải không chị Mi?
– Đúng vậy, mẹ nấu ăn ngon nhất!
Hai con tâng bốc mình, cô cười.
– Vậy trưa nay ăn cơm với thịt kho tàu nha.
– Dạ.
Hương Lê chia thịt làm hai phần, một phần kho tàu, phần còn lại thì cắt nhỏ kho mắm ruốc dành ăn được vài ngày.
Bữa cơm trưa thịnh soạn với thịt kho tàu, canh cải con nấu thịt bằm và đậu đũa xào tỏi. Cơm nguội chan canh nóng ăn là vừa, không đến nỗi khô cứng, hai đứa trẻ tấm tắc khen ngon không dứt miệng.
Cơm trưa xong, ba mẹ con ngủ trưa nữa giờ.
Một rưỡi Hương Lê dậy làm việc, hai đứa nhỏ cũng dậy theo mẹ. Ba mẹ con tiếp tục công việc mấy ngày qua hay làm, bọn trẻ hì hụi xé bánh tráng còn cô làm tất cả các công việc còn lại.
Năm giờ chiều, ba mẹ con ra vườn chăm sóc đám rau dưa và hái rau vào nhà nấu ăn tối.
Kết thúc một ngày tất bật, vất vả, trước khi đi ngủ, Hương Lê xem xét cửa nẻo một lần nữa mới chui vào mùng, một ngày nữa êm đềm trôi qua.