Chương 43

Bên kia: “……?”

Thẩm Tri Quyện cũng biết chuyện xảy ra với mình hơi khó tin, nhưng vì hạnh phúc kiếp sau, cậu vẫn cố gắng hết sức giải thích.

Bên kia: "Có phải bạn yêu dấu lo lắng những người hâm mộ nhân vật thần quỷ mà bạn làm video sẽ tấn công bạn?"

Thẩm Tri Quyện: “Cũng gần gần như vậy đấy.”

Bên kia: "Đừng lo, bạn yêu dấu, từ xa xưa đến nay, nhiều người đã lấy cảm hứng từ nhân vật thần quỷ làm chất liệu sáng tạo, chẳng hạn như "Tây Du Ký" và "Phong Thần Diễn Nghĩa". Người hâm mộ sẽ không quan tâm đến loại chuyện này đâu!"

Thẩm Tri Quyện: “Nhỡ đâu…chính mấy vị thần đó quan tâm thì sao?”

Bên kia: "?"

Thẩm Tri Quyện: “Không ai biết Ngô Thừa Ân và Hứa Trọng Lâm ở kiếp sau sẽ làm gì, phải không?”

Bên kia: "??"

Thẩm Tri Quyện: “Có lẽ phần gà rán chúng ta ăn hôm qua, kiếp trước nó là Ngô Thừa Ân thì sao?”

Bên kia: "???"

Thẩm Tri Quyện thở dài: “Vậy đấy, vấn đề này rất nghiêm trọng.”

Bên kia: “……”

Tôi nghĩ vấn đề của não bạn mới nghiêm trọng đấy!!

Nhân viên mịt mờ gợi ý: "Tiểu Bạch, gần đây có phải bạn phải chịu quá nhiều áp lực không? Bạn có thể trì hoãn làm video chút để nghỉ ngơi."

Thẩm Tri Quyện lặng lẽ nói: “Bây giờ tôi giống như một nhà văn nổi tiếng viết fanfic, lúc nào cũng có thể phải đối mặt với tòa án vì tội hủy hoại danh dự người khác, nhưng mấy người căn bản không quan tâm, chỉ quan tâm đến cập nhật!”

Bên kia: “……”

Người nọ hít sâu một hơi: "Nói cho đúng thì, người nổi tiếng sẽ chẳng bao giờ đi kiện người viết fanfic."

Thẩm Tri Quyện cảm thấy không ai có thể hiểu được nỗi buồn của mình, chỉ có thể tự khuyên bản thân: “Thôi quên đi, chuyện kiếp sau nói sau. Biết đâu chúng ta có thể được xếp vào cùng một chuồng gà với những danh nhân văn hóa, có thể giao lưu với nhau, cùng nhau sáng tạo có vẻ khá tốt..."

Bên kia: “……”

Tâm trạng Thẩm Tri Quyện dần dần trở nên vui vẻ hơn: “Mà này, lúc trước bạn nói sắp có hoạt động gì cơ?”

Bên kia tuyệt vọng nói: "Là như này, sắp tới Cilicili cùng chính quyền Giang Thành tổ chức một sự kiện, xin hỏi bạn có rảnh tham gia không?"

Thẩm Tri Quyện: “Chủ đề hoạt động là gì?”

Bên kia: “Chủ đề văn hóa truyền thống”.

Thẩm Tri Quyện sửng sốt: “Ta mà cũng được tính là văn hóa truyền thống sao??”

Bên kia: "Mặc dù video của bạn có xu hướng đùa vui thôi nhưng chúng vẫn dựa trên lịch sử và truyền thuyết. Theo khảo sát dữ liệu lớn của chúng tôi, nhiều khán giả đã trở nên quan tâm đến văn hóa truyền thống sau khi xem video của bạn. Có thể coi đây là cách mới hợp thời để phổ biến khoa học tới khán giả một cách đơn giản và dễ hiểu..."

Thẩm Tri Quyện chấn động: “Tôi chưa bao giờ nghĩ tới mấy video của mình có thể có ý nghĩa to lớn như vậy!”

Bên kia: “……”

Tuy nhiên, Thẩm Tri Quyện cuối cùng vẫn đồng ý đi, cậu tạm thời chưa thể trao đổi kinh nghiệm với những danh nhân văn hóa, giao lưu với các người đăng bài khác cũng tốt.

Sau khi nhân viên Cilicili thông báo về thời gian và địa điểm diễn ra sự kiện, họ cúp máy với giọng kiệt sức.

Thẩm Tri Quyện duỗi người, quyết định ăn mừng sự thông suốt của mình bằng cách gọi đồ ăn tới nhà.

Trong lúc chờ lấy đồ, cậu vô tình mở WeChat thì phát hiện Tiểu đội trọc đầu đang thảo luận rôm rả.

Trong Nhà Có Một Chiếc Ghế Cam: [Có ai muốn cùng nhau tham gia hoạt động theo chủ đề văn hóa truyền thống ở Cilicili không?]

Thú Nhân Vĩnh Viễn Không Trọc Đầu: [Văn hóa truyền thống! Thật cao đẹp!]

Thú Nhân Vĩnh Viễn Không Trọc Đầu: [Có vẻ như không ai trong nhóm chúng ta có đủ tư cách đi ngoại trừ anh đúng không? ]

Trong Nhà Có Một Chiếc Ghế Cam là phó giáo sư khoa lịch sử của một trường đại học ở Giang Thành, anh ấy được coi là người có trình độ học vấn cao nhất trong nhóm bọn họ, Thẩm Tri Quyện từng tự hỏi làm thế nào anh ấy có thể tham gia nhóm này, mà còn như cá gặp nước, giao tiếp với mọi người rất hợp cạ.