Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cuộc Sống Hào Môn Sau Khi Hoán Đổi Thân Thể Với Lão Công Lạnh Nhạt

Chương 19:

« Chương TrướcChương Tiếp »
Đám chị em nhìn thấy vậy thì lập tức nóng nảy.

"Nguyệt Nguyệt, cậu còn muốn giấu chúng ta sao?!"

"Nguyệt Nguyệt, nếu như cậu nói ra thì chúng ta sẽ không tức giận. Có phải Cô đại thiếu tỉnh rồi đúng không?”

"Cậu đã nói chuyện với anh ấy chưa?"

"Chúng ta bài đăng hôm trước cậu đăng trên nhóm wechat -Em sẽ là ánh sáng của anh? Là muốn nhắc tới Cô đại thiếu?”

Nhìn tư thế kia xem, có vẻ sắp lao vào xé nhau rồi.

Ninh Ý để lại một chiếc lông gà, hai tay chống sau lưng bình tĩnh bước đi.

Sau đó cô gọi Cô Thành ở trong đầu: "Ông xã à, em có chuyện muốn nói với anh."

Cô Thành nghe giọng điệu của cô, không hiểu sao cảm thấy chuyện này không phải là chuyện tốt.

"Chuyện gì?"

“Cái kia ——” Ninh Ý dừng một chút, sau đó vội vàng nói: “Có lẽ em lại tìm được rất nhiều ánh sáng cho anh!”

Cô Thành mặt không đổi sắc: "?"

Ninh Ý trở lại bên cạnh Tống Lam, Tống Lam mới vừa vẫy tay.

Cửa hàng mà bọn họ đang đứng là một thương hiệu tư nhân cao cấp trong trung tâm mua sắm chỉ nhận đặt làm riêng, là hàng cao cấp duy nhất do người Hoa làm hợp tác với nhãn hiệu trang sức của Tống Lam, mà bà luôn là khách VIP cao cấp ở chỗ đây.

"Tiểu Ý đến đây thử chiếc váy này đi."

Bản thân Tống Lam có khiếu thẩm mỹ rất tốt, nhưng bây giờ ngũ quan của Ninh Ý đã không còn bị khí chất đen tối kém cỏi như trước đè nén nữa, sạch đẹp như châu ngọc đã được rửa sạch. Chỉ cần thêm chút trang sức cũng đủ khiến mọi người phải kinh ngạc.

“À, được.” Ninh Ý không quen ở chung với người lớn tuổi, cũng không biết nên nói cái gì, đành phải ngoan ngoãn đi thử.

Khi bước ra khỏi phòng thử đồ, hai mắt Tống Lam sáng lên.

Con dâu nhà bọn họ, chẳng phải đẹp hơn rất nhiều so với đám thiên kim ngoài kia sao?

Cô Nhạc cũng tỏ ra kinh ngạc, “Chị dâu đẹp như vậy, tại sao trước nay chưa từng chú ý tới!"

Ninh Ý ngượng ngùng: Coi như hôm nay cậu khéo miệng đấy.

Tất cả nhân viên trong cửa hàng để tập trung hỏa lực tới khen cô.

"Bộ dáng này của tiểu thư quá nổi bật rồi!"

"Làn da trắng nõn, ngũ quan tinh xảo, mặc cái váy này khí chất quá đi!"

Ninh Ý soi gương, cảm thấy mình đẹp đến kinh người.

Cô đắc thắng chia sẻ với Cô Thành: "Ông xã, bọn họ đều khen em xinh đẹp."

“Phải không.” Cô Thành mất hứng hỏi lại.

Sau đó, Ninh Ý đột nhiên nhớ tới một chuyện.

“Ông xã ơi” Ninh Ý hỏi.

“Sau khi chúng ta hoán đổi thân xác, anh chưa từng soi gương sao?”

Cô Thành: "Ừm. Thì sao?"

Ninh Ý sửng sốt.

Nói cách khác lâu như vậy rồi mà ông chồng chết dẫm của cô cũng không biết bộ dáng của cô trông như thế nào sao?!

Ninh Ý: "Được rồi, vậy từ nay về sau anh cũng đừng có soi gương nữa."

Cô Thành: "?"

Ninh Ý: "Em sợ anh sẽ yêu em mất."

Cô Thành: "..." A.

Sao có thể.

Sau khi đi dạo hơn phân nửa cái trung tâm mua sắm này với Tống Lam, Tống Lam còn có thể tiếp tục chiến đấu, nhưng Ninh Ý đã đi dạo mệt muốn chết.

Quả nhiên cô vẫn hợp với nằm thẳng hơn.

Hay là khởi giá hồi cung, đổi người khác tới thế cô đi!

“Chồng yêu ơi ~” Ninh Ý gọi Cô Thành. “Anh mau theo mẹ đi mua sắm đi, em biết ba năm nay anh đều không có cơ hội báo hiếu.”

“Ồ?” Cô Thành cười nhạt. “A Ý thật là hiếu thuận và hiểu chuyện mà.”

Ninh Ý trầm ngâm nói: "Đều là chuyện em nên làm."

Cô lấy tấm thẻ đen ra và giữ nó giữa ngón trỏ và ngón giữa.

Lúc Cô Thành và cô hoán đổi cho nhau, liền nhìn thấy tấm thẻ này, bên tai còn nghe tiếng nói hào phòng của cô:

"Quẹt thẻ cho tôi."

"Muốn ăn lẩu cay hay là bánh tương, tôi đều đáp ứng."

"?"

Sau khi Ninh Ý nuốt món tráng miệng vào trong bụng, lập tức cảm thấy thoả mãn mà nằm xuống.

Khi hai người lại hoán đổi thân thể thêm một lần nữa, Ninh Ý nhìn thấy tin nhắn hóa đơn quẹt thẻ tín dụng trong điện thoại của mình——

[198021,25 nhân dân tệ]

Ninh Ý: "??"

Cô Thành đã dùng thẻ của cô quẹt gần 200.000 nhân dân tệ?!?!

Ninh Ý muón bật dậy: "Anh đã mua cái gì rồi!!”

“Mua cho mẹ áo len cashmere, mua cho ông nội một ít trà.” Cô Thành cười xấu xa, nó, “A Ý không phải đã nói với anh là phải biết hiếu thuận sao?”

Không phải! Vấn đề là nếu anh giàu như vậy, tại sao không dùng tiền của mình để báo hiếu đi, cái đồ so đo này!!!

Ninh Ý tức muốn chết.

Hôm nay cô phải đâm chết hắn!

Một lúc sau, Tống Lam gọi cô vào nhà chính.

"Ông nội rất thích lá trà đó, Tiểu Ý, vừa rồi con nói không có trang sức nào thích hợp, mẹ trở về chọn một bộ trang sức hợp với váy của con, con xem có thích không."

Ninh Ý sửng sốt: Ai nói? Cô Thành nói sao?

Mở hộp ra, cô trực tiếp bị viên đá quý mắt mèo màu xanh đậm quý hiếm làm cho mắt mù, lập tức mê mẩn.

"Cảm ơn mẹ!"

Giọng nói lạnh lùng của Cô Thành truyền đến bên tai: “Còn tôi thì sao?”

"Đặc biệt cảm ơn anh, ông xã.”

"?"
« Chương TrướcChương Tiếp »