Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cuộc Sống Hạnh Phúc Ở Nông Trường

Chương 112

« Chương TrướcChương Tiếp »
Mạc Lệ Quyên cố gắng nhớ lại ngoại hình của Đặng Ngọc Liên. Cô ả có khuôn mặt ưa nhìn hình trái xoan, dáng vẻ nhu nhược động lòng. Đây là kiểu con gái mà cánh đàn ông thích nhất, lúc nào cũng cố gắng che chở.

Người khác thì thôi, chứ làm sao mà cô không nhìn rõ cô ả được chứ. Nói là thích Lý Cường đi, nhưng trong đáy mắt chẳng có một chút tình ý nào. Nói là mê luyến Lý Cường, ngoài khuôn mặt bị cố tình tỏ ra thẹn thùng kia, thì sâu bên trong lại quá ư lạnh nhạt.

Ừm, diễn viên này không được chuyên nghiệp cho lắm. Cuối cùng thì cô ta muốn làm gì?

Suy đi thì phải nghĩ lại, với vẻ bề ngoài như vậy lại thêm biểu hiện giả dối kia, nếu một người đàn ông bình thường thì không chừng đã vô cùng tin tưởng mà sập bẫy.

Mạc Lệ Quyên biết nhiều tên đàn ông có tính tình rất hư vinh, được dạng con gái vừa xinh đẹp vừa trẻ trung như Đặng Ngọc Liên theo đuổi, nhiều ông còn vui như mở cờ trong bụng ấy chứ.

Nếu thành công, bước tiếp theo có phải là xúi giục Lý Cường li hôn? Hay đội lốt tình nhân mà thám thính cơ mật?

Trong nhất thời, Mạc Lệ Quyên cũng chẳng thể suy nghĩ rõ ràng: "Anh định như thế nào?"

Dạo này bị Đặng Ngọc Liên dây dưa nhiều lần quá, Lý Cường đã rất phiền cô ta: "Trốn tránh thôi, cô ta tiếp cận anh vì báo ân, ai cũng không thể nói điều gì."

Anh cười cười: "Có điều là sau hôm nay thì lý do này đã không còn dùng được nữa."

Không có lý do chính đáng, nếu cô ta chẳng chịu quay đầu thì sẽ bị chính phủ để ý đến.

À không, bây giờ cô ả đã bị chính phủ nhìn chăm chú rồi.

Bên này hai vợ chồng Mạc Lệ Quyên đau đầu suy nghĩ, bên kia, cách nhà của Lý Cường tầm hai trăm mét, vợ chồng Hoàng Tiến cũng vô cùng đau đầu mà nhìn Đặng Ngọc Liên.

Thấy em gái ủ dột cả chiều nay, Đặng Ngọc Hoa cũng khó chịu: "Đàn ông tốt ở trên đời nhiều lắm, sao em cứ nhìn chằm chằm vào Thiếu Tá Cường làm gì? Tình cảm vợ chồng anh ta lại tốt như vậy."

Nghe ra ý chị khuyên mình từ bỏ, Đặng Ngọc Liên sao mà chịu được: "Anh ấy bị ép buộc nên mới phải nói thế."

Cả Đặng Ngọc Hoa và Hoàng Tiến đều không thấy vẻ miễn cưỡng của Lý Cường nên phản bác: "Anh thấy anh ta rất vui lòng đấy!"

Đặng Ngọc Liên mím môi, tròng mắt cô ta vòng hai ba vòng. Nghĩ tới điều gì, mặt cô ta ảm đạm: "Anh ấy thích em mà, nếu không sao anh ấy lại cứu em chứ?"

Hoàng Tiến chau mày: "Sao anh ta nói là cậu Sơn mới là người cứu."

"Vợ anh ấy đứng ngay đó, sao anh ấy dám nhận chứ."

Giọng của Đặng Ngọc Liên trở nên nhỏ nhẹ, nức nở: "Em cũng chẳng muốn, nhưng rõ ràng anh ấy có tình cảm với em." Nói tới đây, cô ta ngừng một chút, giọng càng nhỏ: "Anh chị nghĩ xem, nếu em lấy anh ta thì có phải giúp ích được cho anh rể rất nhiều hay không?"

Chuyện đội Đặc nhiệm là bộ phận quan trọng của quân đội chẳng phải là điều bí mật. Mấy năm nay chẳng có người lính nào là không ao ước được chuyển vào đấy công tác.

Chỉ có bốn năm, Lý Cường từ một người bình thường không có cấp bậc leo lên được quân hàm Thiếu Tá, ở quân khu này không ai là không hâm mộ cả.

Hoàng Tiến cũng ước ao đấy. Có điều hắn biết mình không đủ thực lực để chen vào, nhưng nếu cô em vợ gả cho Lý Cường, hai người họ thành anh em cọc chèo cũng không tồi.

Nghĩ vậy, vẻ khó chịu của Hoàng Tiến biến mất, hắn nhìn em vợ bằng ánh mắt nhu hoà: "Em có chắc là anh ta thích em không?"

Đặng Ngọc Liên gật đầu, vẻ chắc chắn: "Dạ chắc!"

Không chắc chắn cũng chẳng dám nói không, bây giờ cô ta phải tranh thủ được sự ủng hộ của anh rể, nếu không thì kế tiếp muốn làm cái gì cũng khó.

Đặng Ngọc Hoa khó hiểu: "Nhưng vợ anh ta..."

Đặng Ngọc Liên khinh thường: "Đều nói là ép duyên, ép duyên thì làm sao mà lâu dài được, hơn nữa cô ta chỉ là một người nông dân bình thường."

Hoàng Tiến đã bị ích lợi làm mờ mắt, gã phụ hoạ: "Đúng vậy, làm sao so được với Ngọc Liên, Ngọc Liên chẳng những có học thức, dáng vẻ lại càng trẻ trung xinh đẹp."

Lúc chiều Đặng Ngọc Hoa chỉ lo xem Lý Cường nên chẳng để ý đến Mạc Lệ Quyên, cô ta không chắc chắn lắm: "Phải không?"

Hoàng Tiến và Đặng Ngọc Liên cùng gật đầu: "Đúng vậy!"

Tuy hai người họ chẳng nhìn rõ mặt vợ của Lý Cường, nhưng người đàn bà đó làm nông hơn chục năm nay, chắc chắn làn da đã đen sạm và thô ráp, vẻ ngoài lẫn học thức đều không thể nào so sánh được với Đặng Ngọc Liên.

Hơn nữa lại là ép duyên, gần đây có rất nhiều cặp vợ chồng bị ép duyên đều li hôn để tìm một nửa khác chung chí hướng. Thêm vợ chồng Lý Cường nữa cũng chẳng là gì.

Vậy là sau cuộc họp gia đình, chị gái và anh rể của Đặng Ngọc Liên đều ủng hộ cô ta theo đuổi Lý Cường, chẳng mảy may nghĩ đến người ta đã có vợ con đề huề, cũng chẳng buồn nghĩ đến luân thường đạo lý.
« Chương TrướcChương Tiếp »