Chương 26: Để Lâm Lang làm dắng nữ

“Sẽ không, sáng sớm hôm nay, di nương đã truyền tin cho ngoại công con, tìm cho con phương thuốc trị sẹo kia, quay đầu lại dùng thuốc xoa một chút, nữ nhi vẫn sẽ xinh đẹp mỹ lệ."

Lý di nương an ủi nói, tuy rằng vết sẹo trên mặt Lâm Đan dọa người, nhưng đặc biệt nông, sau này lấy chút cao tươi xoa một chút, tất sẽ không lộ dấu vết.

Lâm Đan nhớ tới hôm qua, trong lòng vẫn là một trận sợ hãi, nàng ta rất xác định mình không có những bệnh này, đó chính là có người hạ dược, nhớ tới trước kia mình hạ thuốc ban dược cho Lâm Lang kia, không muốn để cho nàng xuất hiện đính hôn cùng người khác trước khi An Dương Hầu gia đính hôn, nhịn không được lầm bẩm ra tiếng: "Di nương, có phải nha đầu Lâm Lang kia trả thù con hay không?”

“Làm sao có thể, Lâm Lang lại không biết y thuật."

Lý di nương cũng nghĩ không ra, nhưng Lâm Lang chỉ là một tiểu nha đầu khuê phòng, làm sao có được thuốc, ngày thường nàng cũng rất ít khi ra ngoài.

"Di nương, con có cảm giác, đây chính là do nha đầu Lâm Lang kia đang trả thù."

Lời tiếp theo Lâm Đan còn chưa nói hết, nàng ta biết, nha đầu Lâm Lang kia nhất định biết là mình hạ dược cho nàng, nhất định biết là mình phái người muốn kéo nàng xuống nước.

Kỳ thật nàng ta sai người đẩy nàng xuống nước, chỉ là muốn Lâm Lang sinh bệnh, không gặp được thế tử An Dương Hầu, lại thật không ngờ nha đầu kia không có việc gì, nhưng bà tử thô sử kia lại mất mạng.

Nghĩ tới đây, nàng ta liền có chút sợ hãi, nếu Lâm Lang biết mình làm những chuyện này, có thể tiếp tục trả thù chính mình hay không. Thân thể nhịn không được run rẩy, loại cảm giác hôm qua thật sự là làm cho nàng ta tuyệt vọng, cho đến bây giờ còn cảm thấy trong lòng còn sợ hãi.

“Đan nhi, con làm sao vậy?” Lý di nương nhìn nữ nhi run bần bật, lo lắng không thôi, chẳng lẽ là do chứng ngứa kia lại tái phát?”

"Nữ nhi không có việc gì."

"Đan nhi, di nương sẽ cẩn thận kiểm tra, nếu thật sự là nhị nha đầu hạ dược cho con, di nương tất sẽ không bỏ qua cho nàng ta."

Lý thị an ủi nói, bà ta đối với tính tình nữ nhi coi như hiểu rõ, tất sẽ không nói ra lời vu khống này.

Lâm Đan không nói gì, đứng lên đi đến trên giường nằm xuống, mấy ngày nay nàng ta cũng không muốn đi ra ngoài, vết sẹo trên mặt quá dọa người, nàng ta ngại mất mặt.

Trong chính viện, Lâm Tĩnh Tùng đang không ngừng xoay vòng vòng, bởi vì muốn gả vào hoàng gia, cho nên nàng ta phải cắt may y phục, xuân hạ thu đông, từ trong ra ngoài, tất cả đều phải chuẩn bị cắt may bộ mới, bởi vì sau này nàng ta là Thái tử phi, về quy chế y phục cũng có yêu cầu.

Sáng sớm hôm nay, bốn vị ma ma giáo dưỡng kia liền hồi cung phục mệnh, tỏ vẻ nàng ta đã học được cách làm Thái tử phi, có thể cùng Thái tử thành hôn.

Nghe ma ma nói, trong cung đã gấp gáp sớm chế tạo đại điển Thái tử, lễ phục mà Thái tử cùng Thái tử phi phải mặc.

Đợi sau khi hồi cung phục mệnh, không quá ba ngày sẽ đưa đến Lâm phủ ở Thịnh Kinh, mà khi nàng ta xuất giá, sẽ xuất phát sớm từ Tấn Châu đến Thịnh Kinh chờ gả.

"Cái này không tồi."

Đại phu nhân nhìn vải màu tím nhạt trên người nữ nhi, cảm thấy rất thích hợp, quay đầu lại loại vải này có thể làm thành làn váy lót bên trong.

Lâm Tĩnh Tùng bị các ma ma làm cho choáng váng, nhớ tới chuyện hôm qua, đột nhiên nói: "Mẫu thân, chuyện của dắng nữ đã định rồi chứ?”

Lâm đại phu nhân nghe thấy lời của nữ nhi, không ngại nữ nhi có hỏi: “Sao đột nhiên nghĩ đến việc này?”

“Nữ nhi chỉ là đột nhiên nghĩ đến Tống Anh Liên, mới nhớ tới Thái tử phi còn có phần dắng nữ này."

Lâm Tĩnh Tùng đứng thẳng người, Nhậm ma ma cầm các loại vải vóc ở trên người nàng ta ướm thử, xem cái nào thích hợp với nàng ta hơn.

"Cái này a, mẫu thân cũng đang do dự, tối hôm qua mẫu thân hỏi tổ mẫu của con, tổ mẫu con cũng chỉ nói để mẫu thân làm chủ, phụ thân con thì luôn mặc kệ những chuyện này."

Đại phu nhân nhớ tới Lâm lão gia, trong lòng cũng là một trận oán niệm, gần đây ở trong thư phòng thụ dụng một tiểu nha đầu, hiện giờ chính là thời điểm dính lấy nhau.

"Mẫu thân, ngài có muốn nghe nhân tuyển trong lòng con không?"

Trong lòng Lâm Tĩnh Tùng có nhân tuyển, chỉ là mình là một nữ nhi gia, cũng ngượng ngùng nói, chỉ là hiện tại sắp gả chồng, không nói nữa liền đã muộn.

"Ồ? Trong lòng Tùng nhi có nhân tuyển rồi?”

Đại phu nhân ngạc nhiên nói, bà ta không ngờ nữ nhi của mình cũng sẽ quan tâm những chuyện nhỏ này.

"Vậy con đã tuyển ai làm dắng nữ? Đại phòng chúng ta, tính toán trưởng thành đâu ra đấy cũng chính là ba muội muội của con, Lang nhi tính cách cẩn thận, Đan nhi tính cách có chút xúc động, nhưng bộ dáng xinh đẹp, đứa nhỏ nhất kia mấy năm nữa mới bất quá mười tuổi, muốn làm dắng nữ có chút quá gượng ép, bất quá cũng không phải không thể.”

Dắng nữ coi như là người củng cố sủng ái của Thái tử phi, cho nên người bình thường đều là chọn cô nương dòng bên, nhưng Lâm Tĩnh Tùng cảm thấy cô nương dòng bên không dễ nắm giữ, liền không đồng ý.

"Nương, nếu như con chọn Lâm Lang, ngài cảm thấy thế nào?"

Đại phu nhân một chút cũng không kỳ quái nữ nhi vì sao chọn Lâm Lang, bởi vì ngay cả chính bà ta cũng đem Lâm Lang đặt ở giữa dắng nữ, hơn nữa nhớ tới, Lâm Lang kia có lẽ sẽ có chút y thuật, đến lúc đó nữ nhi ở trong cung cũng có người hỗ trợ, luôn tốt hơn người khác đi, vả lại di nương của nàng cũng ở Lâm gia, càng sẽ không có cái gì lo lắng.

Bất quá những thứ này bà ta cũng không nói với nữ nhi, chỉ là nghiêm túc nhìn Lâm Tĩnh Tùng nói: "Vì sao con phải chọn nhị nha đầu làm dắng nữ của con?”

Ánh mắt Lâm Tĩnh Tùng né tránh, nhớ tới chuyện ngày đó Mộ Dung Ánh Thần đứng ở phía sau núi giả nhìn Lâm Lang, trong lòng một trận khó chịu, lại nghĩ đến, nếu Thái tử thật sự thích Lâm Lang, không bằng mang nàng vào trong cung.

Vô luận như thế nào, mình là Thái tử phi, tương lai là Hoàng hậu, ở dưới mí mắt mình, lúc nào cũng tốt hơn Thái tử điện hạ lúc nào cũng nhớ thương, qua hai năm nữa sẽ cường thế nạp tiến cung.

Chỉ là những lời này, vô luận như thế nào cũng không thể nói với mẫu thân.

Lâm Tĩnh Tùng chỉ nói: "Nữ nhi cảm thấy Lâm Lang kia từ nhỏ đến lớn đều đọc y thư, khẳng định có chút bản lĩnh, đến lúc đó con ở trong cung, có người hỗ trợ không phải càng tốt hơn sao?”

Nữ nhi của mình, chính mình còn không hiểu, chỉ là nhìn bộ dáng ánh mắt né tránh của nàng ta liền biết, nàng ta đang nói dối.

Chỉ là lời nói của Lâm Tĩnh Tùng quả thực nói trong lòng bà ta, trong cung có một người biết y thuật, là trọng yếu cỡ nào a.

"Nếu con đã quyết định, mẫu thân cũng sẽ không ngăn trở con, chỉ là trong lòng con phải biết, nha đầu Lâm Lang kia, tính cách không phải dễ nắm bắt như vậy, đến lúc đó con cũng đừng đả thương chính mình."

Đại phu nhân trịnh trọng nói chuyện kỳ lạ, cảnh cáo Lâm Tĩnh Tùng, dù sao thỏ nóng nảy cũng cắn người, ở trong cung hai người nâng đỡ lẫn nhau cũng tốt, nếu không được cũng không thể làm quá đáng.

"Mẫu thân, nữ nhi biết rồi."

Lâm Tĩnh Tùng kéo cánh tay đại phu nhân, xoay người làm nũng nói.

Đại phu nhân từ sau khi nữ nhi được định làm Thái tử phi Hoàng gia, cũng rất ít khi thấy Lâm Tĩnh Tùng làm nũng như vậy, trong lòng cũng mềm nhũn.

Thôi, may mà trong cung có Thái hậu tỷ tỷ trông coi, nếu thật sự xảy ra chuyện gì, chính mình đi cầu xin Thái hậu tỷ tỷ là được, cũng sẽ không để cho nữ nhi của mình chịu ủy khuất.

Ma ma ở một bên vì Lâm Tĩnh Tùng cân nhắc kích thước nhìn thấy hai người như vậy, không khỏi cảm thán nói: "Tình cảm của phu nhân cùng tiểu thư thật tốt.”

Nghe ma ma kia nói, Đại phu nhân cùng Lâm Tĩnh Tùng nhìn nhau cười, Lâm Tĩnh Tùng làm nũng "Nương~"

Sáng sớm hôm sau, Đại phu nhân liền phái tiểu nha đầu đi Tú lâu thông báo, nói là muốn cho Lâm Lang đến chính sảnh.

Đợi Lâm Lang tới chính sảnh, phát hiện di nương của mình cũng đã ở đây, ra tiếng dò hỏi: “Di nương? Sao ngài lại tới đây?

Trong lòng Lâm Lang ngạc nhiên không thôi, ngày thường đại phu nhân không thích thϊếp thất, vẫn luôn không thích để cho di nương bọn họ tới thỉnh an.

Hơn nữa Lâm Lang đảo mắt vừa thấy, không chỉ có di nương ở đây, Lâm Đan cùng Lý di nương cũng tới, ngay cả phụ thân đáng giá cũng có.

“Di nương cũng không biết chuyện gì, hôm nay sáng sớm Đại phu nhân liền phái người tới tuyên.”

Vinh thị nhìn nữ nhi lo lắng nói, chuyện của Lâm phủ, tuy rằng bà không nói là biết được toàn bộ, nhưng cũng nghe được một lỗ tai.

Đợi khi tất cả mọi người đến đông đủ, Đại phu nhân mới ngồi ở vị trí đầu nói: “Hôm nay thỉnh các vị tới, là có một chuyện muốn thương lượng cùng chư vị một chút.”