Chương 19: Hồ sen xảy ra chuyện

Sáng sớm hôm sau, một tiếng thét chói tai, phá vỡ sự yên tĩnh của Lâm phủ.

Tin tức người chết trong hồ sen trong nháy mắt truyền khắp Lâm phủ.

Trong Tú lâu cũng nhận được tin tức, Bình An liên tưởng đến tình cảnh hôm qua tiểu thư nhà mình trở về, vội vàng dặn dò Tiểu Thanh, không cho Tiểu Thanh nói tiểu thư nhà mình sinh bệnh, dù sao người nói đáng sợ, bà tử đã chết kia quá khả nghi.

May mà trong viện các nàng có thuốc hạ sốt thường xuyên, đêm qua bận rộn cả đêm, Lâm Lang đã hạ sốt, chỉ là hiện tại còn chưa tỉnh lại.

Người của Đại phu nhân đến hỏi, cũng chỉ là nói với bên ngoài, ngày hôm qua nhị tiểu thư uống rượu trái cây, còn chưa tỉnh.

Đại phu nhân nghe nói chỗ hồ sen đã chết người, vội vàng sai người vớt thi thể lên, cũng sai người kéo sỏi đá lấp đầy hồ sen kia, lại sai người đi các phòng hỏi, xem tiểu thư thiếu gia trong nhà có việc gì hay không, đều không có việc gì mới yên lòng.

Lúc Lâm Lang tỉnh lại, việc này phong ba đã qua đi, Đại phu nhân mạnh mẽ sấm rền gió cuốn, thu thi thể, cho người nhà bà tử kia mấy chục lượng bạc, lại lấp đầy hồ sen, xử lý hai bà tử thích nói nhảm, Lâm phủ mỗi người đều cảm thấy bất an, sợ việc này liên lụy đến trên người mình.

"Tiểu thư tỉnh rồi~"

Tiểu Thanh quỳ gối ở bên giường vẫn canh giữ Lâm Lang, vừa nghe thấy động tĩnh lập tức đứng dậy hướng bên ngoài hô.

Tiểu nha đầu ở cửa nối đuôi nhau đi vào, cầm chậu nước, khăn vải trắng, tất cả đồ vệ sinh cá nhân chờ ở đó.

Bình An bưng một cái chung canh trắng đi vào, đem chung canh đặt ở một bên trên bàn trang điểm, hai người Bình An cùng Tiểu Thanh mới hầu hạ Lâm Lang đứng dậy.

Tuy rằng Lâm Lang có chút thần đạo, nhưng vẫn chưa tu luyện, thân thể phàm thai sao có thể không sinh bệnh, mạnh mẽ đứng dậy chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, hôm qua nàng ngâm nước, lại bị gió đêm thổi hồi lâu, sốt tuy rằng đã lui, thân thể lại không khôi phục.

"Tiểu thư." Bình An vội vàng đỡ Lâm Lang.

Lâm Lang xua tay: "Đi lấy trong bàn trang điểm của ta, một cái bình sứ nhỏ màu đen cầm tới.”

Đó là thuốc Lâm Lang luyện chế khôi phục năng lực cơ thể.

Bình An lên tiếng rời đi, từ trong bàn trang điểm lấy ra một bình sứ nhỏ màu đen hai tay nâng lên cho Lâm Lang.

Lâm Lang tiếp nhận bình sứ nhỏ, mở nút bình ra, lấy một viên thuốc màu trắng uống, bất quá nửa khắc cũng cảm giác được bên trong thân thể một dòng nước ấm chảy theo, tinh thần trong nháy mắt khôi phục hơn phân nửa.

Thân thể cũng không suy yếu như lúc vừa rồi khi rời giường, không hổ là thần vật a! Lâm Lang nghĩ như vậy.

Đợi chậm lại, Lâm Lang đứng dậy, nhìn về phía ánh mặt trời bên ngoài nói: "Hiện tại là canh giờ gì?”

“Tiểu thư, đã là giờ ngọ rồi." Bình An Tiểu Thanh trả lời.

"Buổi trưa? Vậy không phải là ta đã bỏ lỡ buổi thỉnh an hôm nay sao?” Lâm Lang nghi hoặc, sao không có ai gọi nàng.

"Buổi sáng Đại phu nhân phái người tới hỏi qua, nô tỳ nói hôm qua ngài uống quá nhiều rượu trái cây, còn chưa tỉnh lại." Bình An một bên mặc y phục thắt lưng cho Lâm Lang, một bên nói.

"Hôm nay, chỗ hồ sen xảy ra một ít chuyện nhỏ, cho nên hôm nay mấy vị tiểu thư đều không đi chính viện thỉnh an, kính xin tiểu thư yên tâm." Bình An nhìn thần thái của Lâm Lang như thế, hầu hạ nàng đã lâu, cũng hiểu được suy nghĩ của nàng, lên tiếng giải thích.

Lâm Lang nghe được lời Bình An nói, trong lòng cũng hiểu được là thi thể bà tử hôm qua bị người phát hiện, phỏng chừng cũng là làm ầm ĩ hồi lâu, ánh mắt nhàn nhạt nhìn thoáng qua Bình An, thầm nghĩ: "Nha đầu này xử sự thật sự là bình tĩnh.”

Đợi rửa mặt xong, Lâm Lang ngồi ở trước bàn trang điểm, bắt đầu trang điểm, chung canh Bình An bưng cũng được đặt lên bàn tròn chạm khắc ở sảnh bên ngoài.

Bây giờ nàng vẫn chưa có khẩu vị ăn cơm, cũng không phải muốn trăng điểm nhiều, liền phân phó: "Hôm nay chỉ cần búi tóc đơn giản đi, không cần trang điểm.”