Trong truyện có ghi lại, thế giới này đơn giản thuộc về thiết lập dị năng, nói cách khác chỉ có chín loại dị năng kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, phong, lôi, tinh thần cùng không gian.
Trong chín loại dị năng này không có một loại nào biết bay, chỉ có thể tiến hành tiến hóa trên cơ sở ban đầu. Ví dụ như hệ mộc kích phát hệ chữa trị, hệ thủy kích phát hệ băng, mà dị năng biến dị như vậy còn đặc biệt ít.
Vốn con người đã kháng virus do đó sinh ra người dị năng cũng không nhiều lắm, đại bộ phận người dị năng đều là năm loại nguyên tố dị năng đầu tiên, hệ phong cùng điện thuộc về trăm người chọn một, hệ tinh thần cùng hệ không gian càng hiếm như lá mùa thu.
Cô nhớ rõ trong truyện này nam chính Việt Tu Viễn chính là hệ lôi, nữ chính Trần Tinh Mẫn là hệ không gian. Hai đại dị năng hiếm thấy mạnh mẽ liên thủ, càn quét toàn bộ giới tang thi, còn hợp nhất tất cả căn cứ nhân loại của những người may mắn còn sống sót, tập kết những người sống sót rải rác khắp nơi về cùng một chỗ tạo ra thời đại mới.
Bùi Tần Tần nhớ tới quá trình tất yếu của người dị năng sinh ra dị năng, đột nhiên vui mừng trong lòng! Dừng bước tại chỗ ngưng thần phát công.
Tần Xuyên đi phía sau cô không biết vì sao cô dừng lại, vươn ngón trỏ nhẹ nhàng chọc vào bả vai cô nói: "Cô lại muốn ngất xỉu sao?"
"Đừng náo loạn, em đang kích phát dị năng của mình."
Tần Xuyên: "??"
"Ai nói cho cô biết cô có dị năng?" Chỉ có loại thể hình yếu đuối như cô, ngay cả lực ma sát lưu động nguyên tố cũng không chịu nổi chứ?
Bùi Tần Tần vẫn nhắm mắt cẩn thận cảm thụ nói: "Anh không biết sao, mỗi người dị năng trước khi sinh ra dị năng đều sẽ sốt cao, trước đó em đã phát sốt, cho nên em có thể đã có dị năng!"
Cô nhớ trong truyện chỉ viết chung chung, người dị năng sinh ra dị năng có hơn mười vạn người, hơn mười vạn người này không có khả năng mỗi người đều có tên trong sách, không có tên chính là người qua đường Giáp, vậy cô rất có khả năng là một người dị năng không có tên!
Dị năng của cô sẽ là gì?
Tần Xuyên lẳng lặng đứng bên cạnh cô năm phút, năm phút thời gian cũng đủ để hoàng hôn buông xuống thay đổi màn đêm.
Anh đi qua bật đèn chiếu sáng trên sân thượng lên, ‘Đát" một chút, làm tỉnh Bùi Tần Tần thiếu chút nữa là ngủ.
Cái gì vậy? Cô không cảm thấy gì cả!
Tần Xuyên ở dưới ánh đèn nhìn cô nói: "Thử ra chưa?"
Bùi Tần Tần mất mát nhìn thẳng anh.
Tần Xuyên giơ tay lên chỉ, từ cách đó ba mét dịch chuyển đến trước mặt cô nói: "Đây mới là dị năng, cô bị sốt chỉ là cảm lạnh, quá mệt mỏi, không được nghỉ ngơi tốt, không liên quan gì đến sinh ra dị năng."
Đúng rồi, trước khi cô bị sốt đã mắc mưa, lại cả đêm không ngủ trên sân thượng trúng gió, sốt cao là quá bình thường.
Bùi Tần Tần cúi đầu tự thương hại, đợi đến khi Tần Xuyên muốn xoa xoa mái tóc mềm mại của cô, cô bỗng nhiên ngẩng đầu ánh mắt trong suốt hỏi: "Anh trai! Dị năng này của anh tên là gì? Dịch chuyển có phải vì gió không? Dị năng hệ phong?"
Chắc là không quá lợi hại chứ? Dù sao người lợi hại đều có quan hệ với nhân vật chính, không phải anh em của nhân vật chính thì chính là kẻ địch của nhân vật chính.
Nhìn toàn văn xuống, không ai tên là Tần Xuyên, ngược lại có một lãnh chúa căn cứ họ Tần, tên là Tần Dực Dương.
Nhưng bất kể là từ diện mạo hay là ăn mặc cùng với màu tóc và tính cách, Tần Xuyên đều không phù hợp với miêu tả của nam phụ Tần Dực Dương kia.
"Dị năng hệ phong là dạng gì?" Tần Xuyên hỏi ngược lại Bùi Tần Tần.
Bùi Tần Tần nói: "Chính là loại dị năng viết trong tiểu thuyết, có thể thao túng nguyên tố gió trong không khí tiến hành công kích, dị năng phòng ngự cùng phụ trợ a!"
Tần Xuyên tự hỏi một chút, nâng đầu ngón tay dấy lên một ngọn lửa nhỏ nói: "Vậy cái này thì sao?"
Bùi Tần Tần hít sâu một hơi: "Hệ hỏa!"
Tần Xuyên thể hiện dòng điện nhỏ trong lòng bàn tay.
Bùi Tần Tần nắm lấy tóc: "Hệ lôi!"
Dòng điện nhỏ được thay thế bằng cây con màu xanh lá cây nhỏ.
"Hệ mộc!!"
Bùi Tần Tần phát điên! Anh rốt cuộc có mấy loại dị năng a!
Tần Xuyên đem dị năng của bảy hệ kim mộc thủy hỏa thổ phong lôi đều biểu hiện một lần, cuối cùng ở bên tai Bùi Tần Tần đang hưng phấn về tới nhà vỗ một cái.
Bùi Tần Tần bừng tỉnh hoàn hồn chớp chớp mắt, nhìn lòng bàn tay trắng nõn của Tần Xuyên, trong đầu chậm rãi hiện lên một dấu chấm hỏi.
Vừa nãy là cô bị làm sao?
Tần Xuyên vuốt ve ngón tay nói: "Thì ra là như vậy."
Bùi Tần Tần: "???"
Đây là loại nào?
Tần Xuyên trìu mến sờ sờ tóc đầu bếp nhỏ nói: "Vừa rồi tôi đem suy nghĩ trong đầu cô trong thời gian ngắn biểu hiện một lần."
"Ha?!". Bùi Tần Tần đuổi theo bước chân của anh hỏi: "Vừa rồi anh thôi miên em?"
"Không phải thôi miên, chỉ là kết nối với một bộ phận tế bào thần kinh của cô."
“...... A em biết rồi, anh là người dị năng hệ tinh thần!!!"
Trời ạ! Cái đùi vàng cô ôm rốt cuộc thô bao nhiêu a!
Bùi Tần Tần kích động muốn chạy xuống lầu để cho Tần Xuyên xoa lỗ tai.
“Anh trai quá lợi hại! Anh trai chờ em một chút, đừng đi nhanh như vậy a!" Bùi Tần Tần theo sát phía sau anh, hoàn toàn mặc kệ đám tang thi trên sân thượng bởi vì âm thanh của cô mà càng ngày càng phấn khởi.
Bùi Tần Tần đi vào đóng cửa lớn lại, tiếp tục sùng bái sự tồn tại của người dị năng thần bí mà cường đại, đang ngồi xếp bằng trước bàn trà chơi đùa súng ống.
"Anh trai, anh trai ~ dị năng của anh ngoại trừ có thể thao túng đại não người ra, còn có chức năng nào khác không? Giống như nhìn xuyên thấu? Nhìn qua không quên? Hoặc phóng to các cảm quan? Có phải động tĩnh trong phạm vi trăm mét này anh đều có thể bắt được?"
Tần Xuyên: "??"
Tất cả những thứ này là gì vậy?
"Ít xem tiểu thuyết trên mạng thôi, tôi cũng không thể thao túng đại não người, cũng sẽ không nhìn xuyên thấu, nhìn qua không quên, phóng đại cảm quan, nắm bắt động tĩnh trong vòng trăm mét, cô coi tôi là thần sao?"
"Anh chính là thần của em a!" Bùi Tần Tần nghe anh nói không biết, ít nhiều có chút tiếc hận, lại cảm giác thấy hợp tình hợp lý, rất nhanh lấy lại tinh thần hỏi: "Vậy dị năng của anh là năng lực gì đây? Chỉ là dịch chuyển thôi? Dịch chuyển không phải dị năng hệ phong sao?"
Tần Xuyên vẫn lắp ráp súng ống nói: "Không rõ ràng lắm, dù sao tôi cũng chỉ biết dịch chuyển, hơn nữa khoảng cách không thể vượt quá năm thước. Nếu tôi biết những gì cô nói, tôi có cần súng đạn không?”
Có đạo lý...
Bùi Tần Tần bị thuyết phục, thật sự gãi gãi đầu, nhìn anh lắp ráp súng ống nói: "Em có thể hỏi xem, những súng đạn này từ đâu tới không?”
"Cô muốn biết?" Tần Xuyên ngước mắt hỏi cô.
Bùi Tần Tần gật đầu.
Nghĩ đi, đây là thân phận của cô trước mạt thế!
Tần Xuyên mở ngăn kéo dưới bàn trà cho cô xem: "Súng mô phỏng, đổi đạn thành đậu nành có kích thước thích hợp để bắn ra là được."
Bùi Tần Tần: "????"
Nghiêm túc đấy chứ? Anh có nghiêm túc không?!
Tất cả những khẩu súng trên tường đó?
Tần Xuyên tiện tay nổ súng bắn đồ trang trí trên tường nói: "Ừm, đều là mô phỏng."
Bùi Tần Tần nứt ra rồi, đậu nành có thể bắn thủng qua đầu tang thi? Đậu nành có thể bắn thủng đầu tang thi?
Tần Xuyên ném súng mô phỏng vào lòng cô nói: "Không phải cô muốn chơi sao? Chơi đi."
Bùi Tần Tần khóc không ra nước mắt cầm lấy cây súng trong lòng, anh là một tên lừa đảo, em muốn học chính là súng thật, không phải súng mô phỏng đậu nành!
"Anh không có lừa em chứ, đậu nành làm sao bắn được xuyên qua não tang thi đây?" Hay là dùng dị năng làm được, sau đó lấy súng ống làm vỏ bọc chứ?
Nhưng anh cũng không cần phải làm như vậy, cô đối với anh lại không tạo thành lực uy hϊếp.
Tần Xuyên xoay người giẫm lên sô pha Cát Ưu nằm, mở TV LCD ra nói: "Cô không tin, ngày mai tôi có thể bắn cho cô xem."
Bùi Tần Tần: "..." Cũng được, vừa lúc quan sát ở cự ly gần một chút.
So với cô không nói gì, Tần Xuyên ngược lại cảm nhận được chỗ tốt của trong nhà nhiều người.
Anh lại nhấn điều khiển ti vi hỏi thành viên mới gia nhập: "Cô có xem phim không?"
"Xem.". Bùi Tần Tần đem ánh mắt chuyển đến trên màn ảnh, nhìn thấy bên cạnh chợt lóe lên, chợt đoạt đi điều khiển ti vi trong tay Tần Xuyên nói: "Chúng ta xem cái này đi!"
Không thể tưởng tượng được nơi này cũng có "Đại Thánh trở về"!
Tần Xuyên nhìn chằm chằm vào điều khiển ti vi trong tay cô một lúc lâu, thấy cô cũng không có ý muốn trả lại cho mình, hai tay khổ đại thâm cừu gối sau đầu cùng cô xem phim hoạt hình.
Sớm biết thì không hỏi, đó là điều khiển ti vi của anh.